Ngày mười lăm tháng hai.Trời mới tờ mờ sáng, cửa huyện thành còn chưa mở, ngoài cửa thành mọi người đã xếp thành một hàng dài chờ đợi. Trong đó, phần lớn là các tiểu thương mang theo xe đẩy tay xếp đầy hàng hoá, bọn họ muốn sáng sớm vào trong thành buôn bán.Phần đất trống còn lại ngoài cửa thành có vài ba quán nhỏ đã nổi lửa, các món ăn nóng hôi hổi bốc khói tạo thành màn sương lượn lờ xung quanh hàng người đang chờ đợi.Muốn vào thành, đều là người dân làng trên xóm dưới khu vực xung quanh thành chạy tới. Bọn họ dậy từ nửa đêm để mang hàng hoá đến đây, lúc này đúng là lúc đã đói bụng. Hơn nữa, cửa thành vẫn còn đang đóng chặt, mà trong thành, giá cả đồ ăn so với các quán ngoài thành này đắt hơn một hai văn tiền.Cho nên những người xếp hàng chờ ở cửa thành phần lớn đều lựa chọn mua chút thức ăn ở các sạp bày sớm ngoài thành này, ứng phó hai ba miếng cho qua bữa.Ngu Ý cũng là như thế, nàng vừa đến cửa huyện thành, liền quen thuộc đến trước một quán thức ăn, tiêu mười văn tiền mua mười…

Chương 27: Chương 27

Hệ Thống Của Nữ Chủ Lại Trói Định Nhầm Vai ÁcTác giả: Nhật Nhật Phục Nhật NhậtTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngNgày mười lăm tháng hai.Trời mới tờ mờ sáng, cửa huyện thành còn chưa mở, ngoài cửa thành mọi người đã xếp thành một hàng dài chờ đợi. Trong đó, phần lớn là các tiểu thương mang theo xe đẩy tay xếp đầy hàng hoá, bọn họ muốn sáng sớm vào trong thành buôn bán.Phần đất trống còn lại ngoài cửa thành có vài ba quán nhỏ đã nổi lửa, các món ăn nóng hôi hổi bốc khói tạo thành màn sương lượn lờ xung quanh hàng người đang chờ đợi.Muốn vào thành, đều là người dân làng trên xóm dưới khu vực xung quanh thành chạy tới. Bọn họ dậy từ nửa đêm để mang hàng hoá đến đây, lúc này đúng là lúc đã đói bụng. Hơn nữa, cửa thành vẫn còn đang đóng chặt, mà trong thành, giá cả đồ ăn so với các quán ngoài thành này đắt hơn một hai văn tiền.Cho nên những người xếp hàng chờ ở cửa thành phần lớn đều lựa chọn mua chút thức ăn ở các sạp bày sớm ngoài thành này, ứng phó hai ba miếng cho qua bữa.Ngu Ý cũng là như thế, nàng vừa đến cửa huyện thành, liền quen thuộc đến trước một quán thức ăn, tiêu mười văn tiền mua mười… Ngu Ý sợ tiếng kêu của nó đưa tới kẻ ***** kia, vội vàng duỗi tay, bóp chặt miệng nó, trấn án nó mà nói : “Là là là, ta biết, ta chính là chỉ đùa một chút, sư muội diện mạo thô bỉ, nơi nào xứng đôi với ngài.”Hạc sư huynh mỗi ngày đều chuyển động xung quanh vài toà núi lớn gần đây, cảm giác phương hướng tốt hơn Ngu Ý quá nhiều, liền tính núi Vân sơn bị mây mù bao phủ thì nó cũng có thể bằng cảm giác tìm được nơi nó thường đi.Một người một con hạc đáp xuống ở một khe núi cực kỳ ẩn nấp, hai bên dãy núi kẹp ra một khe rãnh tạo thành một sơn cốc cực kỳ sâu thẳm, trong sơn cốc cây cối sinh trưởng rất tốt, tán cây như mây, ở giữa sương mù trông có vẻ đen nghìn nghịt một tảng lớn.Hạc sư huynh chở nàng rơi xuống nhập vào trong rừng.Dưới tán cây dày đặc thế nhưng còn cất giấu một hồ nước nhỏ sâu thẳm.Bốn phía xung quanh tản mát ra nhàn nhạt mùi lưu huỳnh.Hồ nước này chính là một hồ nước nóng, xung quanh hồ còn nở rộ rất nhiều hoa nhỏ.Đây là nơi tắm rửa bí mật của Hạc sư huynh, trước kia, ngay cả Ngu Ý nó cũng không mang tới.Bọn họ ra không được mê chướng, cũng chỉ có thể tạm thời ngốc tại nơi này.Hạc sư huynh nhảy vào trong nước rửa mặt chải lông chim trên đầu.Ngu Ý chỉ vốc nước rửa mặt, liền khoanh chân ngồi trên một thân cây nghiêng, muốn mau chóng khôi phục linh lực của bản thân.Hiện tại, nàng mới chỉ vừa kết đan, nếu mạnh mẽ triệu hồi ra cảnh giới kiếm linh Nguyên Anh mà sư phụ để lại cho nàng vẫn có một chút miễn cưỡng.Chỉ cần gọi xuất hiện kiếm linh như vậy một lát thôi, sẽ đào rỗng đan điền của nàng.Mỗi khi rơi vào hoàn cảnh như thế này, Ngu Ý liền sẽ thân thiết hoài nghi hào quang nữ chủ của mình.Vì cái gì, người khác chính là một năm có thể thành công tiến vào Luyện Khí, hai năm liền Trúc Cơ, ba năm là Kim Đan, bón năm năm liền thẳng đến Nguyên Anh hoá thần.Mà nàng, ngay ban đầu đã có tu vi suốt đời của sư phụ đặt nền móng căn cơ, trực tiếp từ Trúc Cơ đi lên, vậy mà, nàng cực khổ tu luyện trong bí cảnh Trúc Lâm năm năm, mỗi ngày huy hiếm hơn một vạn lần, sắp hút khô mắt linh nhỏ bé của bí cảnh, mới vất vả bò lên đến Kim Đan.Chẳng lẽ hào quang nữ chủ của nàng, tất cả đều đặt trên mấy bông hoa đào rát nách hình thù kì quái kia sao?Nhưng mà, nàng nào biết đâu rằng, năm năm liền kết Kim Đan, đã là ý nghĩ xằng bậy mà nhiều ít tu sĩ không dám mơ tưởng.Ngu Ý trong lòng bi phẫn, lại không thể không vứt bỏ tạp niệm, tĩnh tâm đả tọa, tuần hoàn chu thiên.Nhưng nàng đả tọa nửa ngày, trong cơ thể thế nhưng không khôi phục linh lực chút nào, kinh mạch khô cạn giống như sa mạc.Linh khí lưu động giữa thế gian, trong núi Vân sơn này tuy không có linh mạch, nhưng rốt cuộc ở đây vẫn có sự gắn kết với trời đất, tuy rằng dẫn linh khí khó khăn một chút, nhưng không thể có khả năng không thể dẫn tới một chút linh khí nào như thế này.Ngu Ý đang sứt đầu mẻ trán hết sức, bỗng nhiên linh cảm chấn động, cảm giác được một cổ uy thế mạnh mễ, cường đại từ đỉnh đầu áp xuống..

Ngu Ý sợ tiếng kêu của nó đưa tới kẻ ***** kia, vội vàng duỗi tay, bóp chặt miệng nó, trấn án nó mà nói : “Là là là, ta biết, ta chính là chỉ đùa một chút, sư muội diện mạo thô bỉ, nơi nào xứng đôi với ngài.”Hạc sư huynh mỗi ngày đều chuyển động xung quanh vài toà núi lớn gần đây, cảm giác phương hướng tốt hơn Ngu Ý quá nhiều, liền tính núi Vân sơn bị mây mù bao phủ thì nó cũng có thể bằng cảm giác tìm được nơi nó thường đi.Một người một con hạc đáp xuống ở một khe núi cực kỳ ẩn nấp, hai bên dãy núi kẹp ra một khe rãnh tạo thành một sơn cốc cực kỳ sâu thẳm, trong sơn cốc cây cối sinh trưởng rất tốt, tán cây như mây, ở giữa sương mù trông có vẻ đen nghìn nghịt một tảng lớn.Hạc sư huynh chở nàng rơi xuống nhập vào trong rừng.

Dưới tán cây dày đặc thế nhưng còn cất giấu một hồ nước nhỏ sâu thẳm.

Bốn phía xung quanh tản mát ra nhàn nhạt mùi lưu huỳnh.

Hồ nước này chính là một hồ nước nóng, xung quanh hồ còn nở rộ rất nhiều hoa nhỏ.Đây là nơi tắm rửa bí mật của Hạc sư huynh, trước kia, ngay cả Ngu Ý nó cũng không mang tới.Bọn họ ra không được mê chướng, cũng chỉ có thể tạm thời ngốc tại nơi này.

Hạc sư huynh nhảy vào trong nước rửa mặt chải lông chim trên đầu.

Ngu Ý chỉ vốc nước rửa mặt, liền khoanh chân ngồi trên một thân cây nghiêng, muốn mau chóng khôi phục linh lực của bản thân.Hiện tại, nàng mới chỉ vừa kết đan, nếu mạnh mẽ triệu hồi ra cảnh giới kiếm linh Nguyên Anh mà sư phụ để lại cho nàng vẫn có một chút miễn cưỡng.

Chỉ cần gọi xuất hiện kiếm linh như vậy một lát thôi, sẽ đào rỗng đan điền của nàng.Mỗi khi rơi vào hoàn cảnh như thế này, Ngu Ý liền sẽ thân thiết hoài nghi hào quang nữ chủ của mình.

Vì cái gì, người khác chính là một năm có thể thành công tiến vào Luyện Khí, hai năm liền Trúc Cơ, ba năm là Kim Đan, bón năm năm liền thẳng đến Nguyên Anh hoá thần.Mà nàng, ngay ban đầu đã có tu vi suốt đời của sư phụ đặt nền móng căn cơ, trực tiếp từ Trúc Cơ đi lên, vậy mà, nàng cực khổ tu luyện trong bí cảnh Trúc Lâm năm năm, mỗi ngày huy hiếm hơn một vạn lần, sắp hút khô mắt linh nhỏ bé của bí cảnh, mới vất vả bò lên đến Kim Đan.Chẳng lẽ hào quang nữ chủ của nàng, tất cả đều đặt trên mấy bông hoa đào rát nách hình thù kì quái kia sao?Nhưng mà, nàng nào biết đâu rằng, năm năm liền kết Kim Đan, đã là ý nghĩ xằng bậy mà nhiều ít tu sĩ không dám mơ tưởng.Ngu Ý trong lòng bi phẫn, lại không thể không vứt bỏ tạp niệm, tĩnh tâm đả tọa, tuần hoàn chu thiên.

Nhưng nàng đả tọa nửa ngày, trong cơ thể thế nhưng không khôi phục linh lực chút nào, kinh mạch khô cạn giống như sa mạc.Linh khí lưu động giữa thế gian, trong núi Vân sơn này tuy không có linh mạch, nhưng rốt cuộc ở đây vẫn có sự gắn kết với trời đất, tuy rằng dẫn linh khí khó khăn một chút, nhưng không thể có khả năng không thể dẫn tới một chút linh khí nào như thế này.Ngu Ý đang sứt đầu mẻ trán hết sức, bỗng nhiên linh cảm chấn động, cảm giác được một cổ uy thế mạnh mễ, cường đại từ đỉnh đầu áp xuống..

Hệ Thống Của Nữ Chủ Lại Trói Định Nhầm Vai ÁcTác giả: Nhật Nhật Phục Nhật NhậtTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngNgày mười lăm tháng hai.Trời mới tờ mờ sáng, cửa huyện thành còn chưa mở, ngoài cửa thành mọi người đã xếp thành một hàng dài chờ đợi. Trong đó, phần lớn là các tiểu thương mang theo xe đẩy tay xếp đầy hàng hoá, bọn họ muốn sáng sớm vào trong thành buôn bán.Phần đất trống còn lại ngoài cửa thành có vài ba quán nhỏ đã nổi lửa, các món ăn nóng hôi hổi bốc khói tạo thành màn sương lượn lờ xung quanh hàng người đang chờ đợi.Muốn vào thành, đều là người dân làng trên xóm dưới khu vực xung quanh thành chạy tới. Bọn họ dậy từ nửa đêm để mang hàng hoá đến đây, lúc này đúng là lúc đã đói bụng. Hơn nữa, cửa thành vẫn còn đang đóng chặt, mà trong thành, giá cả đồ ăn so với các quán ngoài thành này đắt hơn một hai văn tiền.Cho nên những người xếp hàng chờ ở cửa thành phần lớn đều lựa chọn mua chút thức ăn ở các sạp bày sớm ngoài thành này, ứng phó hai ba miếng cho qua bữa.Ngu Ý cũng là như thế, nàng vừa đến cửa huyện thành, liền quen thuộc đến trước một quán thức ăn, tiêu mười văn tiền mua mười… Ngu Ý sợ tiếng kêu của nó đưa tới kẻ ***** kia, vội vàng duỗi tay, bóp chặt miệng nó, trấn án nó mà nói : “Là là là, ta biết, ta chính là chỉ đùa một chút, sư muội diện mạo thô bỉ, nơi nào xứng đôi với ngài.”Hạc sư huynh mỗi ngày đều chuyển động xung quanh vài toà núi lớn gần đây, cảm giác phương hướng tốt hơn Ngu Ý quá nhiều, liền tính núi Vân sơn bị mây mù bao phủ thì nó cũng có thể bằng cảm giác tìm được nơi nó thường đi.Một người một con hạc đáp xuống ở một khe núi cực kỳ ẩn nấp, hai bên dãy núi kẹp ra một khe rãnh tạo thành một sơn cốc cực kỳ sâu thẳm, trong sơn cốc cây cối sinh trưởng rất tốt, tán cây như mây, ở giữa sương mù trông có vẻ đen nghìn nghịt một tảng lớn.Hạc sư huynh chở nàng rơi xuống nhập vào trong rừng.Dưới tán cây dày đặc thế nhưng còn cất giấu một hồ nước nhỏ sâu thẳm.Bốn phía xung quanh tản mát ra nhàn nhạt mùi lưu huỳnh.Hồ nước này chính là một hồ nước nóng, xung quanh hồ còn nở rộ rất nhiều hoa nhỏ.Đây là nơi tắm rửa bí mật của Hạc sư huynh, trước kia, ngay cả Ngu Ý nó cũng không mang tới.Bọn họ ra không được mê chướng, cũng chỉ có thể tạm thời ngốc tại nơi này.Hạc sư huynh nhảy vào trong nước rửa mặt chải lông chim trên đầu.Ngu Ý chỉ vốc nước rửa mặt, liền khoanh chân ngồi trên một thân cây nghiêng, muốn mau chóng khôi phục linh lực của bản thân.Hiện tại, nàng mới chỉ vừa kết đan, nếu mạnh mẽ triệu hồi ra cảnh giới kiếm linh Nguyên Anh mà sư phụ để lại cho nàng vẫn có một chút miễn cưỡng.Chỉ cần gọi xuất hiện kiếm linh như vậy một lát thôi, sẽ đào rỗng đan điền của nàng.Mỗi khi rơi vào hoàn cảnh như thế này, Ngu Ý liền sẽ thân thiết hoài nghi hào quang nữ chủ của mình.Vì cái gì, người khác chính là một năm có thể thành công tiến vào Luyện Khí, hai năm liền Trúc Cơ, ba năm là Kim Đan, bón năm năm liền thẳng đến Nguyên Anh hoá thần.Mà nàng, ngay ban đầu đã có tu vi suốt đời của sư phụ đặt nền móng căn cơ, trực tiếp từ Trúc Cơ đi lên, vậy mà, nàng cực khổ tu luyện trong bí cảnh Trúc Lâm năm năm, mỗi ngày huy hiếm hơn một vạn lần, sắp hút khô mắt linh nhỏ bé của bí cảnh, mới vất vả bò lên đến Kim Đan.Chẳng lẽ hào quang nữ chủ của nàng, tất cả đều đặt trên mấy bông hoa đào rát nách hình thù kì quái kia sao?Nhưng mà, nàng nào biết đâu rằng, năm năm liền kết Kim Đan, đã là ý nghĩ xằng bậy mà nhiều ít tu sĩ không dám mơ tưởng.Ngu Ý trong lòng bi phẫn, lại không thể không vứt bỏ tạp niệm, tĩnh tâm đả tọa, tuần hoàn chu thiên.Nhưng nàng đả tọa nửa ngày, trong cơ thể thế nhưng không khôi phục linh lực chút nào, kinh mạch khô cạn giống như sa mạc.Linh khí lưu động giữa thế gian, trong núi Vân sơn này tuy không có linh mạch, nhưng rốt cuộc ở đây vẫn có sự gắn kết với trời đất, tuy rằng dẫn linh khí khó khăn một chút, nhưng không thể có khả năng không thể dẫn tới một chút linh khí nào như thế này.Ngu Ý đang sứt đầu mẻ trán hết sức, bỗng nhiên linh cảm chấn động, cảm giác được một cổ uy thế mạnh mễ, cường đại từ đỉnh đầu áp xuống..

Chương 27: Chương 27