Edit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc. Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động. Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn. Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu…
Chương 40: 40: Chim Bồ Câu Ở Quảng Trường 3
Những Ngày Du Lịch Cùng IdolTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng SinhEdit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc. Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động. Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn. Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu… Ánh mắt Kính Gia Uyên đang chậm rãi đánh giá hoàn cảnh xung quanh, từ lúc đến đây, trái tim anh như bị một thứ vô hình nào đó gõ một cái, bị bầu không khí nơi đây làm cho rung động.Sự chú ý của anh dường như bị mọi thứ ở đây thu hút, im lặng, quan sát, tâm hồn anh lặng lẽ hòa vào nơi này.Anh im lặng cảm nhận mọi thứ ở đây, cho đến khi nghe thấy giọng nói nóng nảy của Tiêu Nhã: "Nên làm sao đây? Nếu không hai người nên chụp trước đi."Kính Gia Uyên lúc này mới hoàn hồn lại, nhìn thấy tình cảnh của hai người, ánh mắt khẽ động: "Tôi đi xem gần đây có bán thức ăn cho chim bồ câu hay không."Có thức ăn cho chim bồ câu, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.Chỉ một lát sau, anh đã quay lại: “Vừa rồi tôi có hỏi người qua đường ở quảng trường, bây giờ còn sớm, người bán thức ăn cho bồ câu còn chưa tới.”Trong lòng Tiêu Nhã cảm thấy hơi nóng nảy: "Vậy thì không bằng để tôi cởi giày ra đi.""Không cần." Thời Tiểu Ngư đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngồi xổm xuống.Trên mặt cô mang theo ý cười nhẹ, vươn tay phải ra, mở lòng bàn tay ra hướng về chim bồ câu cách đó không xa.Tiêu Nhã mơ hồ nhìn cô: "Trên tay em không có thức ăn cho chim bồ câu, bọn chúng sẽ không đến đây đâu."Thời Tiểu Ngư quay đầu, cười với cô ấy, trong mắt mang theo ý dí dỏm: "Chị có thể đoán xem em có lừa được bọn chúng hay không.""Chắc là không…"Tiêu Nhã vừa nói xong, một con chim bồ câu trên lông có đốm trắng đứng đấy quan sát một lúc, không nhịn được tiến về phía Thời Tiểu Ngư hai bước.Thời Tiểu Ngư cũng không sốt ruột, khẽ lắc tay phải, ra hiệu cho những con chim bồ câu khác.“U u u?” Chim bồ câu thốt lên vài tiếng kêu.Thời Tiểu Ngư tiếp tục chờ đợi.Cuối cùng, bồ câu lông có đốm trắng cũng không nhịn nổi nữa, đi về phía Thời Tiểu Ngư.Có con chim bồ câu đầu tiên, những con chim bồ câu khác thực sự bị lừa, nghĩ trong tay chị gái này thực sự có thứ gì đó ăn ngon, vui vẻ chạy tới hai bước, khi còn cách Thời Tiểu Ngư vài mét, dừng lại và từ từ lại gần.Theo sau là hai con chim bồ câu lớn hơn, mặc dù cẩn thận hơn nhiều so với những con chim bồ câu non, nhưng chúng như không muốn bỏ lỡ cơ hội được ăn ngon, cũng chậm rãi bước tới.Tiêu Nhã hoàn toàn kinh ngạc, đồng thời trên mặt cũng nở nụ cười nở: "Thật sự có thể này!"Thế là, cô ấy cũng ngồi xổm xuống, đưa tay ra để thu hút những con chim bồ câu.Kính Gia Uyên thấy vậy, cũng chậm rãi ngồi xổm xuống, đàn bồ câu dần dần nhích lại gần ba người bọn họ, Kính Gia Uyên nhìn mấy con bồ câu non, cẩn thận từng li từng tí tới gần mấy người, vẻ mặt háo hức, làm khóe môi Kính Gia Uyên không tự giác được khẽ nhếch.Một con chim bồ câu non đến gần anh, đi đến trước mặt anh.Kính Gia Uyên vô thức đưa tay ra gãi gãi cằm của con chim bồ câu.“U u u.” Bồ câu non kêu u u, giống như không hài lòng, không chỉ có không hài lòng vì bị lừa, còn không hài lòng bị Kính Gia Uyên gãi.Vẻ mặt của Kính Gia Uyên, đều tràn đầy ấm áp.Thời Tiểu Ngư hơi nghiêng đầu nhìn, trong đôi mắt sáng trong và ấm áp cũng mang theo ý cười giống vậy.Lúc này, anh quay phim đã nhấn nút chụp, ghi lại khoảnh khắc trong nháy mắt này..
Ánh mắt Kính Gia Uyên đang chậm rãi đánh giá hoàn cảnh xung quanh, từ lúc đến đây, trái tim anh như bị một thứ vô hình nào đó gõ một cái, bị bầu không khí nơi đây làm cho rung động.
Sự chú ý của anh dường như bị mọi thứ ở đây thu hút, im lặng, quan sát, tâm hồn anh lặng lẽ hòa vào nơi này.
Anh im lặng cảm nhận mọi thứ ở đây, cho đến khi nghe thấy giọng nói nóng nảy của Tiêu Nhã: "Nên làm sao đây? Nếu không hai người nên chụp trước đi.
"Kính Gia Uyên lúc này mới hoàn hồn lại, nhìn thấy tình cảnh của hai người, ánh mắt khẽ động: "Tôi đi xem gần đây có bán thức ăn cho chim bồ câu hay không.
"Có thức ăn cho chim bồ câu, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ một lát sau, anh đã quay lại: “Vừa rồi tôi có hỏi người qua đường ở quảng trường, bây giờ còn sớm, người bán thức ăn cho bồ câu còn chưa tới.
”Trong lòng Tiêu Nhã cảm thấy hơi nóng nảy: "Vậy thì không bằng để tôi cởi giày ra đi.
""Không cần.
" Thời Tiểu Ngư đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngồi xổm xuống.
Trên mặt cô mang theo ý cười nhẹ, vươn tay phải ra, mở lòng bàn tay ra hướng về chim bồ câu cách đó không xa.
Tiêu Nhã mơ hồ nhìn cô: "Trên tay em không có thức ăn cho chim bồ câu, bọn chúng sẽ không đến đây đâu.
"Thời Tiểu Ngư quay đầu, cười với cô ấy, trong mắt mang theo ý dí dỏm: "Chị có thể đoán xem em có lừa được bọn chúng hay không.
""Chắc là không…"Tiêu Nhã vừa nói xong, một con chim bồ câu trên lông có đốm trắng đứng đấy quan sát một lúc, không nhịn được tiến về phía Thời Tiểu Ngư hai bước.
Thời Tiểu Ngư cũng không sốt ruột, khẽ lắc tay phải, ra hiệu cho những con chim bồ câu khác.
“U u u?” Chim bồ câu thốt lên vài tiếng kêu.
Thời Tiểu Ngư tiếp tục chờ đợi.
Cuối cùng, bồ câu lông có đốm trắng cũng không nhịn nổi nữa, đi về phía Thời Tiểu Ngư.
Có con chim bồ câu đầu tiên, những con chim bồ câu khác thực sự bị lừa, nghĩ trong tay chị gái này thực sự có thứ gì đó ăn ngon, vui vẻ chạy tới hai bước, khi còn cách Thời Tiểu Ngư vài mét, dừng lại và từ từ lại gần.
Theo sau là hai con chim bồ câu lớn hơn, mặc dù cẩn thận hơn nhiều so với những con chim bồ câu non, nhưng chúng như không muốn bỏ lỡ cơ hội được ăn ngon, cũng chậm rãi bước tới.
Tiêu Nhã hoàn toàn kinh ngạc, đồng thời trên mặt cũng nở nụ cười nở: "Thật sự có thể này!"Thế là, cô ấy cũng ngồi xổm xuống, đưa tay ra để thu hút những con chim bồ câu.
Kính Gia Uyên thấy vậy, cũng chậm rãi ngồi xổm xuống, đàn bồ câu dần dần nhích lại gần ba người bọn họ, Kính Gia Uyên nhìn mấy con bồ câu non, cẩn thận từng li từng tí tới gần mấy người, vẻ mặt háo hức, làm khóe môi Kính Gia Uyên không tự giác được khẽ nhếch.
Một con chim bồ câu non đến gần anh, đi đến trước mặt anh.
Kính Gia Uyên vô thức đưa tay ra gãi gãi cằm của con chim bồ câu.
“U u u.
” Bồ câu non kêu u u, giống như không hài lòng, không chỉ có không hài lòng vì bị lừa, còn không hài lòng bị Kính Gia Uyên gãi.
Vẻ mặt của Kính Gia Uyên, đều tràn đầy ấm áp.
Thời Tiểu Ngư hơi nghiêng đầu nhìn, trong đôi mắt sáng trong và ấm áp cũng mang theo ý cười giống vậy.
Lúc này, anh quay phim đã nhấn nút chụp, ghi lại khoảnh khắc trong nháy mắt này.
.
Những Ngày Du Lịch Cùng IdolTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng SinhEdit by Triệu ViuVốn dĩ cửa hàng của Thời Tiểu Ngư đột ngột nổi tiếng sau một đêm, nhưng cô vẫn thấy không vui.Một tuần trước, phía “Tâm nguyện mỹ thực” đã tung ra một đoạn video ngắn bên lề, đó là lúc Kính Gia Uyên còn sống, tham gia một chương trình giải trí âm nhạc. Lúc nghỉ ngơi trong khi ghi hình chương trình giải trí, anh đã nói chuyện trời đất với bạn bè của mình.Anh nói: Cửa hàng đồ ăn nhanh, hận gặp nhau trễ.Người trong video ngắn kia chỉ mới 27 tuổi, khuôn mặt nổi tiếng toàn cầu, anh cực kỳ dịu dàng với tất cả mọi người.Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã đứng trên đỉnh.Năm 18 tuổi, ca khúc ra mắt của anh là “Sinh mệnh” đã khiến toàn bộ giới âm nhạc phải cảm động. Anh thiện lương, sự quý trọng và tình yêu của anh dành cho thế giới này khiến ai nghe được bài hát ấy cũng phải cảm động.Ca khúc xao xuyến, ca từ được mài giũa, giọng hát cao vút khác biệt khiến bài hát này nổi tiếng khắp chốn. Không biết vì sao bài hát này lại mang đến hy vọng cho biết bao nhiêu mảnh đời, tô thêm màu… Ánh mắt Kính Gia Uyên đang chậm rãi đánh giá hoàn cảnh xung quanh, từ lúc đến đây, trái tim anh như bị một thứ vô hình nào đó gõ một cái, bị bầu không khí nơi đây làm cho rung động.Sự chú ý của anh dường như bị mọi thứ ở đây thu hút, im lặng, quan sát, tâm hồn anh lặng lẽ hòa vào nơi này.Anh im lặng cảm nhận mọi thứ ở đây, cho đến khi nghe thấy giọng nói nóng nảy của Tiêu Nhã: "Nên làm sao đây? Nếu không hai người nên chụp trước đi."Kính Gia Uyên lúc này mới hoàn hồn lại, nhìn thấy tình cảnh của hai người, ánh mắt khẽ động: "Tôi đi xem gần đây có bán thức ăn cho chim bồ câu hay không."Có thức ăn cho chim bồ câu, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.Chỉ một lát sau, anh đã quay lại: “Vừa rồi tôi có hỏi người qua đường ở quảng trường, bây giờ còn sớm, người bán thức ăn cho bồ câu còn chưa tới.”Trong lòng Tiêu Nhã cảm thấy hơi nóng nảy: "Vậy thì không bằng để tôi cởi giày ra đi.""Không cần." Thời Tiểu Ngư đột nhiên nghĩ tới cái gì, ngồi xổm xuống.Trên mặt cô mang theo ý cười nhẹ, vươn tay phải ra, mở lòng bàn tay ra hướng về chim bồ câu cách đó không xa.Tiêu Nhã mơ hồ nhìn cô: "Trên tay em không có thức ăn cho chim bồ câu, bọn chúng sẽ không đến đây đâu."Thời Tiểu Ngư quay đầu, cười với cô ấy, trong mắt mang theo ý dí dỏm: "Chị có thể đoán xem em có lừa được bọn chúng hay không.""Chắc là không…"Tiêu Nhã vừa nói xong, một con chim bồ câu trên lông có đốm trắng đứng đấy quan sát một lúc, không nhịn được tiến về phía Thời Tiểu Ngư hai bước.Thời Tiểu Ngư cũng không sốt ruột, khẽ lắc tay phải, ra hiệu cho những con chim bồ câu khác.“U u u?” Chim bồ câu thốt lên vài tiếng kêu.Thời Tiểu Ngư tiếp tục chờ đợi.Cuối cùng, bồ câu lông có đốm trắng cũng không nhịn nổi nữa, đi về phía Thời Tiểu Ngư.Có con chim bồ câu đầu tiên, những con chim bồ câu khác thực sự bị lừa, nghĩ trong tay chị gái này thực sự có thứ gì đó ăn ngon, vui vẻ chạy tới hai bước, khi còn cách Thời Tiểu Ngư vài mét, dừng lại và từ từ lại gần.Theo sau là hai con chim bồ câu lớn hơn, mặc dù cẩn thận hơn nhiều so với những con chim bồ câu non, nhưng chúng như không muốn bỏ lỡ cơ hội được ăn ngon, cũng chậm rãi bước tới.Tiêu Nhã hoàn toàn kinh ngạc, đồng thời trên mặt cũng nở nụ cười nở: "Thật sự có thể này!"Thế là, cô ấy cũng ngồi xổm xuống, đưa tay ra để thu hút những con chim bồ câu.Kính Gia Uyên thấy vậy, cũng chậm rãi ngồi xổm xuống, đàn bồ câu dần dần nhích lại gần ba người bọn họ, Kính Gia Uyên nhìn mấy con bồ câu non, cẩn thận từng li từng tí tới gần mấy người, vẻ mặt háo hức, làm khóe môi Kính Gia Uyên không tự giác được khẽ nhếch.Một con chim bồ câu non đến gần anh, đi đến trước mặt anh.Kính Gia Uyên vô thức đưa tay ra gãi gãi cằm của con chim bồ câu.“U u u.” Bồ câu non kêu u u, giống như không hài lòng, không chỉ có không hài lòng vì bị lừa, còn không hài lòng bị Kính Gia Uyên gãi.Vẻ mặt của Kính Gia Uyên, đều tràn đầy ấm áp.Thời Tiểu Ngư hơi nghiêng đầu nhìn, trong đôi mắt sáng trong và ấm áp cũng mang theo ý cười giống vậy.Lúc này, anh quay phim đã nhấn nút chụp, ghi lại khoảnh khắc trong nháy mắt này..