Phía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa…

Chương 43: 43: Vợ Không Dễ Kiếm

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Trần Cương gật đầu, lúc nói chuyện, miệng phả ra sương trắng lượn lờ:"Cầm nhiều chút, mấy hôm nay chị dâu cậu còn đang lầm bầm muốn ăn đồ ăn ở nhà đấy."Khu ký túc xá cách khu làm việc hơi xa, ba người vừa chạy chậm vừa trò chuyện, các chiến sĩ trên đường gặp họ đều cúi chào, họ đều vội vàng gật đầu đáp lại.Trần Cương kéo chiếc mũ hơi tụt xuống lên, tò mò hỏi:"Thằng nhóc cậu tuy cả ngày đều nghiêm mặt, nhưng tướng mạo tuấn tú, đối nhân xử thế cũng rất khéo léo, tìm vợ hẳn là không khó mới đúng."Chu Kiến Thiết ló đầu ra, tìm chút khen ngợi:"Còn em nữa, còn em nữa, em cũng khéo léo, ngoại hình cũng được."Hai người ghi hận, tạm thời không thèm để ý đến anh ta.Lâu Lộ Hồi nhếch miệng cười, không biết Trần Cương đang khen mình hay đang châm chọc mình, anh đáp lại bằng giọng thảo luận:"Vợ không dễ kiếm như vậy đâu.""Làm sao mà không dễ kiếm?" Nếu là mấy năm trước, tỷ lệ nam nữ chênh lệch quá lớn, khó tìm được thì anh còn thông cảm, hiện giờ tỷ lệ chênh lệch thấp đi nhiều, hơn nữa thằng nhóc cậu tiền đồ vô lượng, tướng mạo lại tuấn tú, làm gì khó tìm được vợ." Trần Cương cảm thấy thằng nhóc này đang trả lời qua loa lấy lệ.Làm bạn mấy năm, giữa đồng đội đều là quan hệ vào sinh ra tử, Lâu Lộ Hồi bị hỏi như vậy, cũng không cảm thấy người ta đang truy hỏi tận gốc, mạo phạm đến mình, anh nói ra suy nghĩ thực sự trong lòng:"Trong hoàn cảnh ác liệt như ở đây, để vợ đi theo đơn vị tất nhiên là sẽ phải chịu khổ, hà tất phải vậy? Đợi lúc nào được điều chuyển khỏi nơi này rồi cân nhắc đến vấn đề cá nhân.""Vậy cũng có thể tìm cô gái người bản địa, trong đồn trú đóng có khá nhiều bác gái hỏi thăm về cậu đấy."Lần này Lâu Lộ Hồi không đáp, chỉ lắc đầu.Thấy thế, Trần Cương cũng không tiện nói mãi về vấn đề này, thở dài an ủi:"Việc này cũng không gấp được, có lẽ nhân duyên tốt còn chưa tới.Không nói việc này nữa, tôi về trước, hai cậu đến sớm một chút nhé, hôm nay ăn cơm trưa sớm, chiều nay tôi còn phải xuống thôn đi một vòng."Đường tuyết khó đi, hơn nữa buổi tối nhiệt độ rất thấp, người bị đóng băng rơi cả mũi cũng có, Trần Cương muốn đi sớm về sớm."Ừm, phải quay về lấy đồ rồi đến."! Khu nhà ở thuộc đơn vị 836 được bố trí ngay trong đơn vị.Mặc dù khuyến khích chị dâu quân nhân theo đến đơn vị, hai năm qua khu nhà ở cũng xây thêm phòng mới, nhưng thực sự người đi theo đơn vị còn rất ít..

Trần Cương gật đầu, lúc nói chuyện, miệng phả ra sương trắng lượn lờ:"Cầm nhiều chút, mấy hôm nay chị dâu cậu còn đang lầm bầm muốn ăn đồ ăn ở nhà đấy.

"Khu ký túc xá cách khu làm việc hơi xa, ba người vừa chạy chậm vừa trò chuyện, các chiến sĩ trên đường gặp họ đều cúi chào, họ đều vội vàng gật đầu đáp lại.

Trần Cương kéo chiếc mũ hơi tụt xuống lên, tò mò hỏi:"Thằng nhóc cậu tuy cả ngày đều nghiêm mặt, nhưng tướng mạo tuấn tú, đối nhân xử thế cũng rất khéo léo, tìm vợ hẳn là không khó mới đúng.

"Chu Kiến Thiết ló đầu ra, tìm chút khen ngợi:"Còn em nữa, còn em nữa, em cũng khéo léo, ngoại hình cũng được.

"Hai người ghi hận, tạm thời không thèm để ý đến anh ta.

Lâu Lộ Hồi nhếch miệng cười, không biết Trần Cương đang khen mình hay đang châm chọc mình, anh đáp lại bằng giọng thảo luận:"Vợ không dễ kiếm như vậy đâu.

""Làm sao mà không dễ kiếm?" Nếu là mấy năm trước, tỷ lệ nam nữ chênh lệch quá lớn, khó tìm được thì anh còn thông cảm, hiện giờ tỷ lệ chênh lệch thấp đi nhiều, hơn nữa thằng nhóc cậu tiền đồ vô lượng, tướng mạo lại tuấn tú, làm gì khó tìm được vợ.

" Trần Cương cảm thấy thằng nhóc này đang trả lời qua loa lấy lệ.

Làm bạn mấy năm, giữa đồng đội đều là quan hệ vào sinh ra tử, Lâu Lộ Hồi bị hỏi như vậy, cũng không cảm thấy người ta đang truy hỏi tận gốc, mạo phạm đến mình, anh nói ra suy nghĩ thực sự trong lòng:"Trong hoàn cảnh ác liệt như ở đây, để vợ đi theo đơn vị tất nhiên là sẽ phải chịu khổ, hà tất phải vậy? Đợi lúc nào được điều chuyển khỏi nơi này rồi cân nhắc đến vấn đề cá nhân.

""Vậy cũng có thể tìm cô gái người bản địa, trong đồn trú đóng có khá nhiều bác gái hỏi thăm về cậu đấy.

"Lần này Lâu Lộ Hồi không đáp, chỉ lắc đầu.

Thấy thế, Trần Cương cũng không tiện nói mãi về vấn đề này, thở dài an ủi:"Việc này cũng không gấp được, có lẽ nhân duyên tốt còn chưa tới.

Không nói việc này nữa, tôi về trước, hai cậu đến sớm một chút nhé, hôm nay ăn cơm trưa sớm, chiều nay tôi còn phải xuống thôn đi một vòng.

"Đường tuyết khó đi, hơn nữa buổi tối nhiệt độ rất thấp, người bị đóng băng rơi cả mũi cũng có, Trần Cương muốn đi sớm về sớm.

"Ừm, phải quay về lấy đồ rồi đến.

"! Khu nhà ở thuộc đơn vị 836 được bố trí ngay trong đơn vị.

Mặc dù khuyến khích chị dâu quân nhân theo đến đơn vị, hai năm qua khu nhà ở cũng xây thêm phòng mới, nhưng thực sự người đi theo đơn vị còn rất ít.

.

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Trần Cương gật đầu, lúc nói chuyện, miệng phả ra sương trắng lượn lờ:"Cầm nhiều chút, mấy hôm nay chị dâu cậu còn đang lầm bầm muốn ăn đồ ăn ở nhà đấy."Khu ký túc xá cách khu làm việc hơi xa, ba người vừa chạy chậm vừa trò chuyện, các chiến sĩ trên đường gặp họ đều cúi chào, họ đều vội vàng gật đầu đáp lại.Trần Cương kéo chiếc mũ hơi tụt xuống lên, tò mò hỏi:"Thằng nhóc cậu tuy cả ngày đều nghiêm mặt, nhưng tướng mạo tuấn tú, đối nhân xử thế cũng rất khéo léo, tìm vợ hẳn là không khó mới đúng."Chu Kiến Thiết ló đầu ra, tìm chút khen ngợi:"Còn em nữa, còn em nữa, em cũng khéo léo, ngoại hình cũng được."Hai người ghi hận, tạm thời không thèm để ý đến anh ta.Lâu Lộ Hồi nhếch miệng cười, không biết Trần Cương đang khen mình hay đang châm chọc mình, anh đáp lại bằng giọng thảo luận:"Vợ không dễ kiếm như vậy đâu.""Làm sao mà không dễ kiếm?" Nếu là mấy năm trước, tỷ lệ nam nữ chênh lệch quá lớn, khó tìm được thì anh còn thông cảm, hiện giờ tỷ lệ chênh lệch thấp đi nhiều, hơn nữa thằng nhóc cậu tiền đồ vô lượng, tướng mạo lại tuấn tú, làm gì khó tìm được vợ." Trần Cương cảm thấy thằng nhóc này đang trả lời qua loa lấy lệ.Làm bạn mấy năm, giữa đồng đội đều là quan hệ vào sinh ra tử, Lâu Lộ Hồi bị hỏi như vậy, cũng không cảm thấy người ta đang truy hỏi tận gốc, mạo phạm đến mình, anh nói ra suy nghĩ thực sự trong lòng:"Trong hoàn cảnh ác liệt như ở đây, để vợ đi theo đơn vị tất nhiên là sẽ phải chịu khổ, hà tất phải vậy? Đợi lúc nào được điều chuyển khỏi nơi này rồi cân nhắc đến vấn đề cá nhân.""Vậy cũng có thể tìm cô gái người bản địa, trong đồn trú đóng có khá nhiều bác gái hỏi thăm về cậu đấy."Lần này Lâu Lộ Hồi không đáp, chỉ lắc đầu.Thấy thế, Trần Cương cũng không tiện nói mãi về vấn đề này, thở dài an ủi:"Việc này cũng không gấp được, có lẽ nhân duyên tốt còn chưa tới.Không nói việc này nữa, tôi về trước, hai cậu đến sớm một chút nhé, hôm nay ăn cơm trưa sớm, chiều nay tôi còn phải xuống thôn đi một vòng."Đường tuyết khó đi, hơn nữa buổi tối nhiệt độ rất thấp, người bị đóng băng rơi cả mũi cũng có, Trần Cương muốn đi sớm về sớm."Ừm, phải quay về lấy đồ rồi đến."! Khu nhà ở thuộc đơn vị 836 được bố trí ngay trong đơn vị.Mặc dù khuyến khích chị dâu quân nhân theo đến đơn vị, hai năm qua khu nhà ở cũng xây thêm phòng mới, nhưng thực sự người đi theo đơn vị còn rất ít..

Chương 43: 43: Vợ Không Dễ Kiếm