Phía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa…

Chương 47: 47: Lựa Chọn

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Nếu thật sự muốn giới thiệu em gái cho người ta, dù chị và lão Tràn không có tâm tư trèo cao, nhưng vẫn sẽ có người lên án.Đương nhiên, đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là, cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối, cho dù em hai có thể được gả vào nhà họ Lâu, nhưng liệu có bị mẹ chồng dè bỉu, sống cuộc sống khổ sở hay không?Cho nên phó tiểu đoàn trưởng Chu vẫn thích hợp hơn.Nghĩ đến đây, Điền Vũ lại chuyển đường nhìn sang Chu Kiến Thiết.Người ngồi đây đều thành tinh cả rồi, chị dâu Điền tự nhận là mắt mờ, thực ra là người khá phổi bò.Lâu Lộ Hồi nhìn thấy ánh mắt chị dâu Điền dừng lại nhiều lần trên người mình, cứ cảm thấy đôi mắt kia có chút quen thuộc.Chu Kiến Thiết gắp một miếng thịt dê bỏ vào miệng, không nhịn được tò mò hỏi:"Chị dâu, chị cứ nhìn chằm chằm em làm gì?"Điền Vũ còn định quan sát thêm một hồi, không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy.Có điều nếu đã bị phát hiện, chị cũng không xấu hổ nữa, cầm lấy muôi múc một bát canh thịt dê cho Chu Kiến Thiết, múc xong lại nhìn sang gương mặt tuấn tú của tiểu đoàn trưởng Lâu, rốt cuộc vẫn muốn tranh thủ một chút, bèn cười ha ha múc cho anh một bát.Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 Đường Đại Hải cho rằng tiếp theo sẽ đến mình, không khách sáo đưa bát đến phía trước.Nhưng không ngờ Điền Vũ hệt như không phát hiện ra, bỏ muôi xuống.Đường Đại Hải: Sao lại phân biệt đối xử thế chứ?Trần Cương thấy hai mắt của vợ sắp dính vào người lão Lâu và lão Chu rồi, bèn ho khan hai tiếng nhắc nhở chị tém tém lại, nhìn đến mức người ta mất cả tự nhiên rồi.Điền Vũ mặc kệ chồng, nở nụ cười phúc hậu:"Lão Trần nói với chị, Uông Lữ lại giục các cậu tìm đối tượng rồi.Chị dâu cũng chẳng giấu gì hai cậu, chị dâu cũng muốn làm mối."Đường Đại Hải đã kết hôn rốt cuộc cũng hiểu vì sao mình bị đối xử khác biệt.Anh ta xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, chủ động cười hỏi:"Anh thấy, em dâu là một người đáng tin cậy, em nói thử xem, cô gái này là người ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi?"Lâu Lộ Hồi và Chu Kiến Thiết liếc nhìn nhau, cũng không vội vàng bày tỏ thái độ, rất bình tĩnh.Trần Cương tiếp lời:"Là em hai của chị dâu các cậu, tốt nghiệp cấp 3, năm nay 20 tuổi, rất xinh đẹp, hôm nay nghe tôi nhắc đến hai cậu, chị dâu muốn bắt mối."Điền Vũ gật đầu phụ họa, hớn hở cười nói:"Đúng vậy, em hai chị rất xinh xắn, mấy đứa em gái trong nhà, chỉ có nó là giống chị nhất.".

Nếu thật sự muốn giới thiệu em gái cho người ta, dù chị và lão Tràn không có tâm tư trèo cao, nhưng vẫn sẽ có người lên án.

Đương nhiên, đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là, cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối, cho dù em hai có thể được gả vào nhà họ Lâu, nhưng liệu có bị mẹ chồng dè bỉu, sống cuộc sống khổ sở hay không?Cho nên phó tiểu đoàn trưởng Chu vẫn thích hợp hơn.

Nghĩ đến đây, Điền Vũ lại chuyển đường nhìn sang Chu Kiến Thiết.

Người ngồi đây đều thành tinh cả rồi, chị dâu Điền tự nhận là mắt mờ, thực ra là người khá phổi bò.

Lâu Lộ Hồi nhìn thấy ánh mắt chị dâu Điền dừng lại nhiều lần trên người mình, cứ cảm thấy đôi mắt kia có chút quen thuộc.

Chu Kiến Thiết gắp một miếng thịt dê bỏ vào miệng, không nhịn được tò mò hỏi:"Chị dâu, chị cứ nhìn chằm chằm em làm gì?"Điền Vũ còn định quan sát thêm một hồi, không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy.

Có điều nếu đã bị phát hiện, chị cũng không xấu hổ nữa, cầm lấy muôi múc một bát canh thịt dê cho Chu Kiến Thiết, múc xong lại nhìn sang gương mặt tuấn tú của tiểu đoàn trưởng Lâu, rốt cuộc vẫn muốn tranh thủ một chút, bèn cười ha ha múc cho anh một bát.

Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 Đường Đại Hải cho rằng tiếp theo sẽ đến mình, không khách sáo đưa bát đến phía trước.

Nhưng không ngờ Điền Vũ hệt như không phát hiện ra, bỏ muôi xuống.

Đường Đại Hải: Sao lại phân biệt đối xử thế chứ?Trần Cương thấy hai mắt của vợ sắp dính vào người lão Lâu và lão Chu rồi, bèn ho khan hai tiếng nhắc nhở chị tém tém lại, nhìn đến mức người ta mất cả tự nhiên rồi.

Điền Vũ mặc kệ chồng, nở nụ cười phúc hậu:"Lão Trần nói với chị, Uông Lữ lại giục các cậu tìm đối tượng rồi.

Chị dâu cũng chẳng giấu gì hai cậu, chị dâu cũng muốn làm mối.

"Đường Đại Hải đã kết hôn rốt cuộc cũng hiểu vì sao mình bị đối xử khác biệt.

Anh ta xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, chủ động cười hỏi:"Anh thấy, em dâu là một người đáng tin cậy, em nói thử xem, cô gái này là người ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi?"Lâu Lộ Hồi và Chu Kiến Thiết liếc nhìn nhau, cũng không vội vàng bày tỏ thái độ, rất bình tĩnh.

Trần Cương tiếp lời:"Là em hai của chị dâu các cậu, tốt nghiệp cấp 3, năm nay 20 tuổi, rất xinh đẹp, hôm nay nghe tôi nhắc đến hai cậu, chị dâu muốn bắt mối.

"Điền Vũ gật đầu phụ họa, hớn hở cười nói:"Đúng vậy, em hai chị rất xinh xắn, mấy đứa em gái trong nhà, chỉ có nó là giống chị nhất.

".

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Nếu thật sự muốn giới thiệu em gái cho người ta, dù chị và lão Tràn không có tâm tư trèo cao, nhưng vẫn sẽ có người lên án.Đương nhiên, đây chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là, cuộc hôn nhân không môn đăng hộ đối, cho dù em hai có thể được gả vào nhà họ Lâu, nhưng liệu có bị mẹ chồng dè bỉu, sống cuộc sống khổ sở hay không?Cho nên phó tiểu đoàn trưởng Chu vẫn thích hợp hơn.Nghĩ đến đây, Điền Vũ lại chuyển đường nhìn sang Chu Kiến Thiết.Người ngồi đây đều thành tinh cả rồi, chị dâu Điền tự nhận là mắt mờ, thực ra là người khá phổi bò.Lâu Lộ Hồi nhìn thấy ánh mắt chị dâu Điền dừng lại nhiều lần trên người mình, cứ cảm thấy đôi mắt kia có chút quen thuộc.Chu Kiến Thiết gắp một miếng thịt dê bỏ vào miệng, không nhịn được tò mò hỏi:"Chị dâu, chị cứ nhìn chằm chằm em làm gì?"Điền Vũ còn định quan sát thêm một hồi, không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy.Có điều nếu đã bị phát hiện, chị cũng không xấu hổ nữa, cầm lấy muôi múc một bát canh thịt dê cho Chu Kiến Thiết, múc xong lại nhìn sang gương mặt tuấn tú của tiểu đoàn trưởng Lâu, rốt cuộc vẫn muốn tranh thủ một chút, bèn cười ha ha múc cho anh một bát.Tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 Đường Đại Hải cho rằng tiếp theo sẽ đến mình, không khách sáo đưa bát đến phía trước.Nhưng không ngờ Điền Vũ hệt như không phát hiện ra, bỏ muôi xuống.Đường Đại Hải: Sao lại phân biệt đối xử thế chứ?Trần Cương thấy hai mắt của vợ sắp dính vào người lão Lâu và lão Chu rồi, bèn ho khan hai tiếng nhắc nhở chị tém tém lại, nhìn đến mức người ta mất cả tự nhiên rồi.Điền Vũ mặc kệ chồng, nở nụ cười phúc hậu:"Lão Trần nói với chị, Uông Lữ lại giục các cậu tìm đối tượng rồi.Chị dâu cũng chẳng giấu gì hai cậu, chị dâu cũng muốn làm mối."Đường Đại Hải đã kết hôn rốt cuộc cũng hiểu vì sao mình bị đối xử khác biệt.Anh ta xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, chủ động cười hỏi:"Anh thấy, em dâu là một người đáng tin cậy, em nói thử xem, cô gái này là người ở đâu, năm nay bao nhiêu tuổi?"Lâu Lộ Hồi và Chu Kiến Thiết liếc nhìn nhau, cũng không vội vàng bày tỏ thái độ, rất bình tĩnh.Trần Cương tiếp lời:"Là em hai của chị dâu các cậu, tốt nghiệp cấp 3, năm nay 20 tuổi, rất xinh đẹp, hôm nay nghe tôi nhắc đến hai cậu, chị dâu muốn bắt mối."Điền Vũ gật đầu phụ họa, hớn hở cười nói:"Đúng vậy, em hai chị rất xinh xắn, mấy đứa em gái trong nhà, chỉ có nó là giống chị nhất.".

Chương 47: 47: Lựa Chọn