Phía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa…

Chương 48: 48: Giống Nhau

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Nghe xong câu này, Chu Kiến Thiết vốn còn có chút hứng thú, tâm trạng lập tức rơi xuống đáy vực, anh ta hoàn toàn không biết chị dâu tự đeo cho mình kính lọc, chỉ cho rằng hai chị em Điền Vũ thực sự giống nhau.Chị em ruột à? Cùng một bụng mẹ chui ra, giống nhau là chuyện quá bình thường.Đôi mắt hổ của anh ta quét qua gương mặt tròn vo của chị dâu, sau đó toét miệng cười nói:"Chị dâu, em không vội, lão Lâu còn hơn em mấy tháng tuổi, chị giới thiệu cho cậu ta trước đi."Chu Kiến Thiết không phải cảm thấy chị dâu xấu, chỉ là không thích loại hình như thế, nếu đã không muốn, thì nói rõ ràng ngay từ đầu còn hơn, tránh để tình cảm sứt mẻ.Đây là lời từ chối, tuy không biết là nguyên nhân gì, nhưng đằng trai từ chối, đằng gái cũng không tiện tiếp tục đeo bám.Chỉ là điều kiện gia đình của tiểu đoàn trưởng Lâu thật sự quá tốt.Điền Vũ không còn ôm hi vọng nữa, nghĩ bụng có lẽ sẽ bảo Trần Cương tìm một vài sĩ quan khác, dù sao sĩ quan độc thân cũng không ít.Bởi vì không còn hi vọng, nên lúc đối diện với Lâu Lộ Hồi, Điền Vũ lại không kiêng dè gì nữa, trêu chọc như nói chuyện phiếm:"Điều kiện gia đình của tiểu đoàn trưởng Lâu quá cao, phải chăng tìm đối tượng cũng phải môn đăng hộ đối mới được?"Lâu Lộ Hồi lắc đầu:"Gia cảnh trong sạch, nhân phẩm tốt là được."Lời này lại khiến Điền Vũ hơi giật mình, sau khi liếc nhìn nhau với chồng, trong lòng chị lại dâng lên chút hi vọng, tiếp tục hỏi:"Kể cả hộ khẩu nông thôn cũng được?""Tổ tiên nhà ai mà không phải là dân quê?" Đây cũng không phải là lời khách sáo gì, Lâu Lộ Hồi thật sự cảm thấy nơi sinh ra đời không thể đại diện cho mọi thứ của một người, ông cụ nhà anh cũng xuất thân từ làm ruộng.Hình như thực sự có hi vọng rồi.Thực ra em rể mà Điền Vũ ưng ý nhất vẫn là Lâu Lộ Hồi, dù sao trong lòng người chị cả này, em hai thật sự cái gì cũng tốt, đương nhiên cũng phải kết đôi với người tốt nhất.Trong lòng dấy lên hi vọng, chị cũng bắt đầu có chút ngồi không yên, nhét con gái cho chồng, vội vàng đứng lên:"Cậu chờ chị chút, chị có ảnh của em gái, cậu xem trước đi, nếu như hợp mắt thì chị sẽ gửi thư cho em hai."Nói xong, không đợi mọi người phản ứng lại, Điền Vũ đã đi vào phòng ngủ.Chu Kiến Thiết nhìn đồng đội với ánh mắt phức tạp, lần đầu tiên biết lão Lâu thích người mập mạp..

Nghe xong câu này, Chu Kiến Thiết vốn còn có chút hứng thú, tâm trạng lập tức rơi xuống đáy vực, anh ta hoàn toàn không biết chị dâu tự đeo cho mình kính lọc, chỉ cho rằng hai chị em Điền Vũ thực sự giống nhau.

Chị em ruột à? Cùng một bụng mẹ chui ra, giống nhau là chuyện quá bình thường.

Đôi mắt hổ của anh ta quét qua gương mặt tròn vo của chị dâu, sau đó toét miệng cười nói:"Chị dâu, em không vội, lão Lâu còn hơn em mấy tháng tuổi, chị giới thiệu cho cậu ta trước đi.

"Chu Kiến Thiết không phải cảm thấy chị dâu xấu, chỉ là không thích loại hình như thế, nếu đã không muốn, thì nói rõ ràng ngay từ đầu còn hơn, tránh để tình cảm sứt mẻ.

Đây là lời từ chối, tuy không biết là nguyên nhân gì, nhưng đằng trai từ chối, đằng gái cũng không tiện tiếp tục đeo bám.

Chỉ là điều kiện gia đình của tiểu đoàn trưởng Lâu thật sự quá tốt.

Điền Vũ không còn ôm hi vọng nữa, nghĩ bụng có lẽ sẽ bảo Trần Cương tìm một vài sĩ quan khác, dù sao sĩ quan độc thân cũng không ít.

Bởi vì không còn hi vọng, nên lúc đối diện với Lâu Lộ Hồi, Điền Vũ lại không kiêng dè gì nữa, trêu chọc như nói chuyện phiếm:"Điều kiện gia đình của tiểu đoàn trưởng Lâu quá cao, phải chăng tìm đối tượng cũng phải môn đăng hộ đối mới được?"Lâu Lộ Hồi lắc đầu:"Gia cảnh trong sạch, nhân phẩm tốt là được.

"Lời này lại khiến Điền Vũ hơi giật mình, sau khi liếc nhìn nhau với chồng, trong lòng chị lại dâng lên chút hi vọng, tiếp tục hỏi:"Kể cả hộ khẩu nông thôn cũng được?""Tổ tiên nhà ai mà không phải là dân quê?" Đây cũng không phải là lời khách sáo gì, Lâu Lộ Hồi thật sự cảm thấy nơi sinh ra đời không thể đại diện cho mọi thứ của một người, ông cụ nhà anh cũng xuất thân từ làm ruộng.

Hình như thực sự có hi vọng rồi.

Thực ra em rể mà Điền Vũ ưng ý nhất vẫn là Lâu Lộ Hồi, dù sao trong lòng người chị cả này, em hai thật sự cái gì cũng tốt, đương nhiên cũng phải kết đôi với người tốt nhất.

Trong lòng dấy lên hi vọng, chị cũng bắt đầu có chút ngồi không yên, nhét con gái cho chồng, vội vàng đứng lên:"Cậu chờ chị chút, chị có ảnh của em gái, cậu xem trước đi, nếu như hợp mắt thì chị sẽ gửi thư cho em hai.

"Nói xong, không đợi mọi người phản ứng lại, Điền Vũ đã đi vào phòng ngủ.

Chu Kiến Thiết nhìn đồng đội với ánh mắt phức tạp, lần đầu tiên biết lão Lâu thích người mập mạp.

.

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Nghe xong câu này, Chu Kiến Thiết vốn còn có chút hứng thú, tâm trạng lập tức rơi xuống đáy vực, anh ta hoàn toàn không biết chị dâu tự đeo cho mình kính lọc, chỉ cho rằng hai chị em Điền Vũ thực sự giống nhau.Chị em ruột à? Cùng một bụng mẹ chui ra, giống nhau là chuyện quá bình thường.Đôi mắt hổ của anh ta quét qua gương mặt tròn vo của chị dâu, sau đó toét miệng cười nói:"Chị dâu, em không vội, lão Lâu còn hơn em mấy tháng tuổi, chị giới thiệu cho cậu ta trước đi."Chu Kiến Thiết không phải cảm thấy chị dâu xấu, chỉ là không thích loại hình như thế, nếu đã không muốn, thì nói rõ ràng ngay từ đầu còn hơn, tránh để tình cảm sứt mẻ.Đây là lời từ chối, tuy không biết là nguyên nhân gì, nhưng đằng trai từ chối, đằng gái cũng không tiện tiếp tục đeo bám.Chỉ là điều kiện gia đình của tiểu đoàn trưởng Lâu thật sự quá tốt.Điền Vũ không còn ôm hi vọng nữa, nghĩ bụng có lẽ sẽ bảo Trần Cương tìm một vài sĩ quan khác, dù sao sĩ quan độc thân cũng không ít.Bởi vì không còn hi vọng, nên lúc đối diện với Lâu Lộ Hồi, Điền Vũ lại không kiêng dè gì nữa, trêu chọc như nói chuyện phiếm:"Điều kiện gia đình của tiểu đoàn trưởng Lâu quá cao, phải chăng tìm đối tượng cũng phải môn đăng hộ đối mới được?"Lâu Lộ Hồi lắc đầu:"Gia cảnh trong sạch, nhân phẩm tốt là được."Lời này lại khiến Điền Vũ hơi giật mình, sau khi liếc nhìn nhau với chồng, trong lòng chị lại dâng lên chút hi vọng, tiếp tục hỏi:"Kể cả hộ khẩu nông thôn cũng được?""Tổ tiên nhà ai mà không phải là dân quê?" Đây cũng không phải là lời khách sáo gì, Lâu Lộ Hồi thật sự cảm thấy nơi sinh ra đời không thể đại diện cho mọi thứ của một người, ông cụ nhà anh cũng xuất thân từ làm ruộng.Hình như thực sự có hi vọng rồi.Thực ra em rể mà Điền Vũ ưng ý nhất vẫn là Lâu Lộ Hồi, dù sao trong lòng người chị cả này, em hai thật sự cái gì cũng tốt, đương nhiên cũng phải kết đôi với người tốt nhất.Trong lòng dấy lên hi vọng, chị cũng bắt đầu có chút ngồi không yên, nhét con gái cho chồng, vội vàng đứng lên:"Cậu chờ chị chút, chị có ảnh của em gái, cậu xem trước đi, nếu như hợp mắt thì chị sẽ gửi thư cho em hai."Nói xong, không đợi mọi người phản ứng lại, Điền Vũ đã đi vào phòng ngủ.Chu Kiến Thiết nhìn đồng đội với ánh mắt phức tạp, lần đầu tiên biết lão Lâu thích người mập mạp..

Chương 48: 48: Giống Nhau