Bóng người mơ hồ trong suốt, nhẹ nhàng lay động trên cửa kính. Ánh sáng leo lét trong căn phòng hắt ra bên ngoài chỉ chiếu sáng được nửa con phố. Nương theo ánh sáng, Ân Quả nhìn thấy bóng đen to lớn ở bên kia con đường vừa đổ ập lên nóc một chiếc ô tô. Tiếng còi báo động lập tức vang lên. "Tiếng gì thế?" Đầu bên kia điện thoại hỏi. "Cây đổ, đè lên một chiếc xe." Ân Quả bịt tai trái để nghe rõ giọng cô bạn thân giữa tiếng nhạc xập xình, "Bão tuyết đáng sợ quá, cậu biết bây giờ bao nhiêu độ không? Âm 25°C đấy." "Ai bảo cậu cứ thích đi vào mùa đông cơ, tớ đã nhắc rồi mà." Trịnh Nghệ ngáp một cái, không quên chế nhạo cô: "Gặp bão tuyết giữa mùa đông ở New York là chuyện bình thường, cậu tự cầu phúc cho mình đi." Ân Quả chẳng còn sức để than vãn nữa, "Đã ba ngày ba đêm tớ chưa tắm rửa rồi, tối nay cậu nhất định phải giúp tớ đặt được khách sạn đấy." "Cố chờ thêm đi, tớ vẫn đang tìm." Nói xong cô ấy liền cúp máy. Ân Quả mệt mỏi quay về chỗ cậu em họ Mạnh Hiểu Thiên, "Đợi một lúc nữa, Trịnh…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...