Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 33: Chương 33

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lãnh Thiên Minh ngắm nhìn bầu trời, trong lòng đầy ắp dự tính.“Thất hoàng tử, thất hoàng tử…”Tiểu Lan vừa gọi vừa chạy, gương mặt đỏ hồng, giống như vừa khóc.“Tiểu nha đầu, sao thế này?”“Thất hoàng tử, nô tỳ nghe nói ngài sắp rời khỏi hoàng cung có đúng không?”Tiểu Lan đau lòng hỏi.“Đúng vậy, không phải nàng luôn hy vọng ta có lãnh thổ c*̉a riêng mình ư, giờ ta đã làm được, đại vương còn phong ta làm Thân vương, nàng nên vui mừng mới đúng”.“Ưm, nô tỳ chúc mừng ngài, vậy sau này ngài có quay lại đây không? Ngài sẽ không quên nô tỳ chứ?”Lãnh Thiên Minh cười, nói: “Đồ ngốc, ta sao bỏ lại nàng ở đây chứ, đương nhiên sẽ đưa nàng đi c*̀ng”.Tiểu Lan vui mừng nhảy cẫng lên.“Thật…thật ư? Nô tỳ c*̃ng được đi c*̀ng? Nô tỳ vốn phải ở trong cung cả đời”.“Đương nhiên là thật, ta đã được đại vương cho phép, có thể tùy ý chọn người đi c*̀ng, sao thế? Nàng không muốn đi c*̀ng ta ư?”“Không, không, không…nô tỳ, nô tỳ nguyện ý đi c*̀ng ngài, dù là nơi nào đi nữa, thật sự tốt quá rồi”.Tiểu Lan mỉm cười.“Mặc dù đại vương cho ta chọn người, nhưng trừ nàng, ta thật sự không muốn đem theo ai nữa, trong 2 ngày nữa nàng tự chọn nhé, có tỷ muội nào muốn đi c*̀ng đều được”.Tiểu Lan vui mừng đáp.“Đa tạ thất hoàng tử, ngài đối với nô tỳ tốt quá”.“Đương nhiên, ai bảo nàng là bảo bối ta yêu thương nhất chứ, vậy nàng có nên cảm ơn ta chút không?”Tiểu Lan tức thì đỏ bừng mặt, ngại ngùng nói: “Thất hoàng tử lại trêu đùa nô tỳ, nô tỳ sao xứng với ngài chứ”.Lãnh Thiên Minh trông Tiểu Lan xấu hổ, trong lòng liền vui vẻ, thực ra nếu muốn cưới vợ, vậy một cô vợ yêu kiều như Tiểu Lan đúng là tuyệt đỉnh, chỉ có điều nha đầu này nhỏ tuổi quá..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lãnh Thiên Minh ngắm nhìn bầu trời, trong lòng đầy ắp dự tính.

“Thất hoàng tử, thất hoàng tử…”

Tiểu Lan vừa gọi vừa chạy, gương mặt đỏ hồng, giống như vừa khóc.

“Tiểu nha đầu, sao thế này?”

“Thất hoàng tử, nô tỳ nghe nói ngài sắp rời khỏi hoàng cung có đúng không?”

Tiểu Lan đau lòng hỏi.

“Đúng vậy, không phải nàng luôn hy vọng ta có lãnh thổ c*̉a riêng mình ư, giờ ta đã làm được, đại vương còn phong ta làm Thân vương, nàng nên vui mừng mới đúng”.

“Ưm, nô tỳ chúc mừng ngài, vậy sau này ngài có quay lại đây không? Ngài sẽ không quên nô tỳ chứ?”

Lãnh Thiên Minh cười, nói: “Đồ ngốc, ta sao bỏ lại nàng ở đây chứ, đương nhiên sẽ đưa nàng đi c*̀ng”.

Tiểu Lan vui mừng nhảy cẫng lên.

“Thật…thật ư? Nô tỳ c*̃ng được đi c*̀ng? Nô tỳ vốn phải ở trong cung cả đời”.

“Đương nhiên là thật, ta đã được đại vương cho phép, có thể tùy ý chọn người đi c*̀ng, sao thế? Nàng không muốn đi c*̀ng ta ư?”

“Không, không, không…nô tỳ, nô tỳ nguyện ý đi c*̀ng ngài, dù là nơi nào đi nữa, thật sự tốt quá rồi”.

Tiểu Lan mỉm cười.

“Mặc dù đại vương cho ta chọn người, nhưng trừ nàng, ta thật sự không muốn đem theo ai nữa, trong 2 ngày nữa nàng tự chọn nhé, có tỷ muội nào muốn đi c*̀ng đều được”.

Tiểu Lan vui mừng đáp.

“Đa tạ thất hoàng tử, ngài đối với nô tỳ tốt quá”.

“Đương nhiên, ai bảo nàng là bảo bối ta yêu thương nhất chứ, vậy nàng có nên cảm ơn ta chút không?”

Tiểu Lan tức thì đỏ bừng mặt, ngại ngùng nói: “Thất hoàng tử lại trêu đùa nô tỳ, nô tỳ sao xứng với ngài chứ”.

Lãnh Thiên Minh trông Tiểu Lan xấu hổ, trong lòng liền vui vẻ, thực ra nếu muốn cưới vợ, vậy một cô vợ yêu kiều như Tiểu Lan đúng là tuyệt đỉnh, chỉ có điều nha đầu này nhỏ tuổi quá.

Image removed.

.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lãnh Thiên Minh ngắm nhìn bầu trời, trong lòng đầy ắp dự tính.“Thất hoàng tử, thất hoàng tử…”Tiểu Lan vừa gọi vừa chạy, gương mặt đỏ hồng, giống như vừa khóc.“Tiểu nha đầu, sao thế này?”“Thất hoàng tử, nô tỳ nghe nói ngài sắp rời khỏi hoàng cung có đúng không?”Tiểu Lan đau lòng hỏi.“Đúng vậy, không phải nàng luôn hy vọng ta có lãnh thổ c*̉a riêng mình ư, giờ ta đã làm được, đại vương còn phong ta làm Thân vương, nàng nên vui mừng mới đúng”.“Ưm, nô tỳ chúc mừng ngài, vậy sau này ngài có quay lại đây không? Ngài sẽ không quên nô tỳ chứ?”Lãnh Thiên Minh cười, nói: “Đồ ngốc, ta sao bỏ lại nàng ở đây chứ, đương nhiên sẽ đưa nàng đi c*̀ng”.Tiểu Lan vui mừng nhảy cẫng lên.“Thật…thật ư? Nô tỳ c*̃ng được đi c*̀ng? Nô tỳ vốn phải ở trong cung cả đời”.“Đương nhiên là thật, ta đã được đại vương cho phép, có thể tùy ý chọn người đi c*̀ng, sao thế? Nàng không muốn đi c*̀ng ta ư?”“Không, không, không…nô tỳ, nô tỳ nguyện ý đi c*̀ng ngài, dù là nơi nào đi nữa, thật sự tốt quá rồi”.Tiểu Lan mỉm cười.“Mặc dù đại vương cho ta chọn người, nhưng trừ nàng, ta thật sự không muốn đem theo ai nữa, trong 2 ngày nữa nàng tự chọn nhé, có tỷ muội nào muốn đi c*̀ng đều được”.Tiểu Lan vui mừng đáp.“Đa tạ thất hoàng tử, ngài đối với nô tỳ tốt quá”.“Đương nhiên, ai bảo nàng là bảo bối ta yêu thương nhất chứ, vậy nàng có nên cảm ơn ta chút không?”Tiểu Lan tức thì đỏ bừng mặt, ngại ngùng nói: “Thất hoàng tử lại trêu đùa nô tỳ, nô tỳ sao xứng với ngài chứ”.Lãnh Thiên Minh trông Tiểu Lan xấu hổ, trong lòng liền vui vẻ, thực ra nếu muốn cưới vợ, vậy một cô vợ yêu kiều như Tiểu Lan đúng là tuyệt đỉnh, chỉ có điều nha đầu này nhỏ tuổi quá..

Chương 33: Chương 33