Thế gian nói ta là Lý Sơcủa Bình Tâm Nhai.
Thế gian nói ta pháp lực vô biên trí tuệ hơn người.
Thế gian nói ta là tâm phúc của Vu Kính Bình Tâm Nhai.
Thế gian nói ta cao thâm khó dò tâm sâu như biển.
Người đời bảo tôi là Lý Sơ của Bình Tâm Nhai.
Người đời bảo tôi pháp lực vô biên, trí tuệ siêu phàm
Người đời bảo tôi là tâm phúc của Vu Kính ở Bình Tâm Nhai
Người đời bảo tôi kỳ thực là kẻ lòng dạ sâu hiểm, tâm tư khó dò.
Thà rằng mồ côi mẹ từ năm ba tuổi, còn hơn phải rời giường lúc canh năm.
Tôi lồm cồm bò dậy từ giữa đống chăn ấm nệm êm, miệng không ngừng tụng câu châm ngôn bất hủ này, càng nghe càng thấy chí lý vô cùng.
Giữa mùa hè oi bức, một bầy học sinh lít nhít đến tham gia lớp học được mở ở ngay dưới chân vách núi, thường ngày chúng nó rất chi là ồn ào nhốn nháo, không có lúc nào chịu ngồi yên, thế mà hôm nay lại chịu giữ trật tự để tập trung nghe thầy giảng.
Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...!