Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 89: Chương 89

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Năm mới sắp đến, không khí đô thành Bắc Lương vô c*̀ng nhộn nhịp, khiến cho tâm trạng Lãnh Thiên Minh c*̃ng tốt lên.Trong tẩm cung nhị hoàng tử, vài người đang thảo luận c*̀ng hắn ta.Nhị hoàng tử: “Vị thất đệ c*̉a ta đúng là thú vị, vậy mà hắn ta vẫn sống được, lại còn bày ra Hắc Kỳ quân gì đó, đúng là nực cười, có điều tộc Hồng Mao kia c*̃ng rõ chán, hơn chục vạn quân vẫn không chiếm nổi thành Kim An, đúng là lũ phế vật…”Một người bên cạnh chắp tay, nói: “Nhị hoàng tử, mặc dù thất hoàng tử không có chống lưng, nhưng từ sau cuộc thi lần trước đã nhiều lần ra mặt thể hiện, chúng ta phải nhanh chóng đề phòng”.“Ha ha…”Nhị hoàng tử bật cười: “Đề phòng hắn ta? Thiên hạ này đến cuối c*̀ng sẽ về tay người mạnh mẽ nhất, ta bên ngoài có Mãnh Hổ quân, trong cung có hơn nửa số đại thần ủng hộ, ngoại trừ lão tam…, hừ, lão thất còn chưa đủ tư cách…”Trong tẩm cung Dụ quý phi, hai mẫu tử đang thảo luận về Lãnh Thiên Minh, ngồi bên cạnh còn có một người nữa, là phụ thân Dụ quý phi, tức ngoại công tam hoàng tử, chủ tướng liên quân Bắc Lương hiện giờ, đồng thời chính là thống soái hiển hách c*̉a quân đoàn, Dụ Long.Dụ quý phi lên tiếng: “Xem ra ta đã coi thường tiểu tử này, ở trong cung bao nhiêu năm, chẳng bao giờ thấy lên tiếng, đúng là giấu đủ kín đây”.“Mẫu phi, nhi thần cảm thấy chúng ta không nhất thiết phải đắc tội với lão thất, ngược lại nên lôi kéo hắn ta, nói không chừng sau này có thể giúp ích trong cuộc tranh giành với nhị hoàng tử”, tam hoàng tử nói.Dụ Long bên cạnh c*̃ng thêm vào: “Tiểu Tinh nói có lý, loại người này không cần thiết đắc tội, nhưng có một việc, là chúng ta phải cân nhắc kỹ lưỡng”.“Sao ạ?”“Hắn ta đã trở thành Thân vương, đại vương lại triệu hồi thành, đây là việc chưa từng có, trong lịch sử, phàm là Thái ấp, đều rất cấm kỵ tiếp xúc với đại thần triều đình, đại vương rốt cuộc có dụng ý gì, chúng ta không thể nói chắc được”, Dụ Long suy tư nói.Ngoài cổng thành hoàng cung Bắc Lương.Một người nhàn nhã đứng ngắm nhìn trời đất, ung dung vuốt râu, người xung quanh thấy người đó đều hỏi: “Bái kiến tể tướng đại nhân, không biết đại nhân đang nhìn gì vậy?”Tề Dung cười lớn, đáp: “Ha ha, lão phu đang ngắm trời, bầu trời Bắc Lương này, e là sắp thay đổi rồi…”Sau gần nửa năm, Lãnh Thiên Minh lần nữa trở về đô thành Bắc Lương, mảnh đất phồn hoa nhất phương bắc Hoa Hạ, từ bản đồ, vị trí c*̉a nó tương ứng với Sơn Tây Thái Nguyên ngày nay, sau khi Hồ Lang bị diệt, cả Hoa Hạ chỉ còn hai quốc gia lớn mạnh nhất, chia Trung Nguyên làm hai phần, đó là Bắc Lương và Đại Lương.Khi Lãnh Thiên Minh lần nữa bước vào cánh cổng đô thành, trong lòng nảy lên vô vàn cảm khái, hắn c*̉a hôm nay đã không còn là hắn c*̉a nửa năm trước, áp lực và trách nhiệm lớn lao khiến hắn trưởng thành và trầm ổn hơn vài phần.“Nhìn kìa, kia là thất hoàng tử ư? Nghe nói quân đội c*̉a ngài ấy sử dụng cờ đen…”“Đúng vậy…chính là thất hoàng tử, lúc ngài ấy rời đô thành, ta từng nhìn thấy…”“Ngài ấy chính là thất hoàng tử triều ta? Là người lãnh đạo giữ vững thành Kim An trước sự tiến công c*̉a mười tám vạn đại quân Hồng Mao…”“Nhà em vợ ta ở thành Kim An, là thất hoàng tử đã cứu bọn họ…”“Thất hoàng tử, thất hoàng tử…”

Năm mới sắp đến, không khí đô thành Bắc Lương vô c*̀ng nhộn nhịp, khiến cho tâm trạng Lãnh Thiên Minh c*̃ng tốt lên.

Trong tẩm cung nhị hoàng tử, vài người đang thảo luận c*̀ng hắn ta.

Nhị hoàng tử: “Vị thất đệ c*̉a ta đúng là thú vị, vậy mà hắn ta vẫn sống được, lại còn bày ra Hắc Kỳ quân gì đó, đúng là nực cười, có điều tộc Hồng Mao kia c*̃ng rõ chán, hơn chục vạn quân vẫn không chiếm nổi thành Kim An, đúng là lũ phế vật…”

Một người bên cạnh chắp tay, nói: “Nhị hoàng tử, mặc dù thất hoàng tử không có chống lưng, nhưng từ sau cuộc thi lần trước đã nhiều lần ra mặt thể hiện, chúng ta phải nhanh chóng đề phòng”.

“Ha ha…”

Nhị hoàng tử bật cười: “Đề phòng hắn ta? Thiên hạ này đến cuối c*̀ng sẽ về tay người mạnh mẽ nhất, ta bên ngoài có Mãnh Hổ quân, trong cung có hơn nửa số đại thần ủng hộ, ngoại trừ lão tam…, hừ, lão thất còn chưa đủ tư cách…”

Trong tẩm cung Dụ quý phi, hai mẫu tử đang thảo luận về Lãnh Thiên Minh, ngồi bên cạnh còn có một người nữa, là phụ thân Dụ quý phi, tức ngoại công tam hoàng tử, chủ tướng liên quân Bắc Lương hiện giờ, đồng thời chính là thống soái hiển hách c*̉a quân đoàn, Dụ Long.

Dụ quý phi lên tiếng: “Xem ra ta đã coi thường tiểu tử này, ở trong cung bao nhiêu năm, chẳng bao giờ thấy lên tiếng, đúng là giấu đủ kín đây”.

“Mẫu phi, nhi thần cảm thấy chúng ta không nhất thiết phải đắc tội với lão thất, ngược lại nên lôi kéo hắn ta, nói không chừng sau này có thể giúp ích trong cuộc tranh giành với nhị hoàng tử”, tam hoàng tử nói.

Dụ Long bên cạnh c*̃ng thêm vào: “Tiểu Tinh nói có lý, loại người này không cần thiết đắc tội, nhưng có một việc, là chúng ta phải cân nhắc kỹ lưỡng”.

“Sao ạ?”

“Hắn ta đã trở thành Thân vương, đại vương lại triệu hồi thành, đây là việc chưa từng có, trong lịch sử, phàm là Thái ấp, đều rất cấm kỵ tiếp xúc với đại thần triều đình, đại vương rốt cuộc có dụng ý gì, chúng ta không thể nói chắc được”, Dụ Long suy tư nói.

Ngoài cổng thành hoàng cung Bắc Lương.

Một người nhàn nhã đứng ngắm nhìn trời đất, ung dung vuốt râu, người xung quanh thấy người đó đều hỏi: “Bái kiến tể tướng đại nhân, không biết đại nhân đang nhìn gì vậy?”

Tề Dung cười lớn, đáp: “Ha ha, lão phu đang ngắm trời, bầu trời Bắc Lương này, e là sắp thay đổi rồi…”

Sau gần nửa năm, Lãnh Thiên Minh lần nữa trở về đô thành Bắc Lương, mảnh đất phồn hoa nhất phương bắc Hoa Hạ, từ bản đồ, vị trí c*̉a nó tương ứng với Sơn Tây Thái Nguyên ngày nay, sau khi Hồ Lang bị diệt, cả Hoa Hạ chỉ còn hai quốc gia lớn mạnh nhất, chia Trung Nguyên làm hai phần, đó là Bắc Lương và Đại Lương.

Khi Lãnh Thiên Minh lần nữa bước vào cánh cổng đô thành, trong lòng nảy lên vô vàn cảm khái, hắn c*̉a hôm nay đã không còn là hắn c*̉a nửa năm trước, áp lực và trách nhiệm lớn lao khiến hắn trưởng thành và trầm ổn hơn vài phần.

“Nhìn kìa, kia là thất hoàng tử ư? Nghe nói quân đội c*̉a ngài ấy sử dụng cờ đen…”

“Đúng vậy…chính là thất hoàng tử, lúc ngài ấy rời đô thành, ta từng nhìn thấy…”

“Ngài ấy chính là thất hoàng tử triều ta? Là người lãnh đạo giữ vững thành Kim An trước sự tiến công c*̉a mười tám vạn đại quân Hồng Mao…”

“Nhà em vợ ta ở thành Kim An, là thất hoàng tử đã cứu bọn họ…”

“Thất hoàng tử, thất hoàng tử…”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Năm mới sắp đến, không khí đô thành Bắc Lương vô c*̀ng nhộn nhịp, khiến cho tâm trạng Lãnh Thiên Minh c*̃ng tốt lên.Trong tẩm cung nhị hoàng tử, vài người đang thảo luận c*̀ng hắn ta.Nhị hoàng tử: “Vị thất đệ c*̉a ta đúng là thú vị, vậy mà hắn ta vẫn sống được, lại còn bày ra Hắc Kỳ quân gì đó, đúng là nực cười, có điều tộc Hồng Mao kia c*̃ng rõ chán, hơn chục vạn quân vẫn không chiếm nổi thành Kim An, đúng là lũ phế vật…”Một người bên cạnh chắp tay, nói: “Nhị hoàng tử, mặc dù thất hoàng tử không có chống lưng, nhưng từ sau cuộc thi lần trước đã nhiều lần ra mặt thể hiện, chúng ta phải nhanh chóng đề phòng”.“Ha ha…”Nhị hoàng tử bật cười: “Đề phòng hắn ta? Thiên hạ này đến cuối c*̀ng sẽ về tay người mạnh mẽ nhất, ta bên ngoài có Mãnh Hổ quân, trong cung có hơn nửa số đại thần ủng hộ, ngoại trừ lão tam…, hừ, lão thất còn chưa đủ tư cách…”Trong tẩm cung Dụ quý phi, hai mẫu tử đang thảo luận về Lãnh Thiên Minh, ngồi bên cạnh còn có một người nữa, là phụ thân Dụ quý phi, tức ngoại công tam hoàng tử, chủ tướng liên quân Bắc Lương hiện giờ, đồng thời chính là thống soái hiển hách c*̉a quân đoàn, Dụ Long.Dụ quý phi lên tiếng: “Xem ra ta đã coi thường tiểu tử này, ở trong cung bao nhiêu năm, chẳng bao giờ thấy lên tiếng, đúng là giấu đủ kín đây”.“Mẫu phi, nhi thần cảm thấy chúng ta không nhất thiết phải đắc tội với lão thất, ngược lại nên lôi kéo hắn ta, nói không chừng sau này có thể giúp ích trong cuộc tranh giành với nhị hoàng tử”, tam hoàng tử nói.Dụ Long bên cạnh c*̃ng thêm vào: “Tiểu Tinh nói có lý, loại người này không cần thiết đắc tội, nhưng có một việc, là chúng ta phải cân nhắc kỹ lưỡng”.“Sao ạ?”“Hắn ta đã trở thành Thân vương, đại vương lại triệu hồi thành, đây là việc chưa từng có, trong lịch sử, phàm là Thái ấp, đều rất cấm kỵ tiếp xúc với đại thần triều đình, đại vương rốt cuộc có dụng ý gì, chúng ta không thể nói chắc được”, Dụ Long suy tư nói.Ngoài cổng thành hoàng cung Bắc Lương.Một người nhàn nhã đứng ngắm nhìn trời đất, ung dung vuốt râu, người xung quanh thấy người đó đều hỏi: “Bái kiến tể tướng đại nhân, không biết đại nhân đang nhìn gì vậy?”Tề Dung cười lớn, đáp: “Ha ha, lão phu đang ngắm trời, bầu trời Bắc Lương này, e là sắp thay đổi rồi…”Sau gần nửa năm, Lãnh Thiên Minh lần nữa trở về đô thành Bắc Lương, mảnh đất phồn hoa nhất phương bắc Hoa Hạ, từ bản đồ, vị trí c*̉a nó tương ứng với Sơn Tây Thái Nguyên ngày nay, sau khi Hồ Lang bị diệt, cả Hoa Hạ chỉ còn hai quốc gia lớn mạnh nhất, chia Trung Nguyên làm hai phần, đó là Bắc Lương và Đại Lương.Khi Lãnh Thiên Minh lần nữa bước vào cánh cổng đô thành, trong lòng nảy lên vô vàn cảm khái, hắn c*̉a hôm nay đã không còn là hắn c*̉a nửa năm trước, áp lực và trách nhiệm lớn lao khiến hắn trưởng thành và trầm ổn hơn vài phần.“Nhìn kìa, kia là thất hoàng tử ư? Nghe nói quân đội c*̉a ngài ấy sử dụng cờ đen…”“Đúng vậy…chính là thất hoàng tử, lúc ngài ấy rời đô thành, ta từng nhìn thấy…”“Ngài ấy chính là thất hoàng tử triều ta? Là người lãnh đạo giữ vững thành Kim An trước sự tiến công c*̉a mười tám vạn đại quân Hồng Mao…”“Nhà em vợ ta ở thành Kim An, là thất hoàng tử đã cứu bọn họ…”“Thất hoàng tử, thất hoàng tử…”

Chương 89: Chương 89