Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 112: Chương 112

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Nhanh lên, nhanh lên, mỗi ngươi chậm nhất, ra chiến trận muốn chạy c*̃ng không chạy kịp…”“Đúng rồi, giương đúng rồi, không được di chuyển…đến cái này c*̃ng không biết, còn muốn vào đội hỏa tiễn…nằm mơ đi…”Trong đại điện hoàng cung Bắc Lương lúc này, Lãnh Liệt Vương đang nghiêm nghị quan sát mọi người…Một quan văn c*̉a Trung Thư Viện nhìn nhị hoàng tử, sau đó bước ra: “Đại vương, chuyện thành hôn c*̉a thất hoàng tử, quả thực hoang đường c*̀ng cực, đường đường là một hoàng tử, lại đi thành hôn với nữ nô, nha hoàn, như vậy mặt mũi Vương thị Bắc Lương biết đặt đâu?”Nói xong lại liếc nhị hoàng tử một cái, thấy hắn ta gật đầu xác nhận mới an tâm.Các đại thần c*̃ng lần lượt phụ họa.Tam hoàng tử bước ra, nói: “Lưu đại nhân, lời này có chút quá đáng, thất đệ thành hôn c*̀ng nữ nô và nha hoàn, đúng là không ổn lắm, nhưng c*̃ng chỉ là hành vi tuổi trẻ bồng bột, hà tất căng thẳng vậy”.Nhị hoàng tử bật cười lớn: “Vậy theo ý tam đệ, tuổi trẻ thì có thể tùy ý làm bừa, thất đệ hiện giờ ở Sơn Đông xa xôi, vốn đã thoát ly khỏi sự quản lý c*̉a triều đình, nếu cứ buông thả như thế, chẳng phải loạn hay sao?”Tam hoàng tử mỉm cười, đáp: “Tùy ý làm bừa, dù tùy ý làm bừa đến mấy c*̃ng không bằng mưu sát huynh đệ thân sinh nhỉ, ta nghe nói thất hoàng tử suýt bị ám sát trên đường tới Sơn Đông…”Nhị hoàng tử lập tức nổi điên: “Lãnh Thiên Tinh, đệ đừng có ăn nói hàm hồ, ta sai người ám sát thất đệ lúc nào?”Tam hoàng tử cười cười, nói: “Nhị ca, ta đâu có nói là huynh làm, sao huynh phải vậy chứ?”“Câm miệng!”, Lãnh Liệt Vương quát lớn, thâm ý nói: “Các con tốt nhất tiết chế lại cho ta”.Sau đó ông ta quay sang nói với tam hoàng tử: “Con nói thất hoàng tử bị ám sát, có chứng cứ gì không”.Tam hoàng tử: “Thích khách ám sát thất đệ có hai kẻ bị bắt sống, đã khai ra người đứng sau, đó là…”Chưa dứt câu, Lãnh Liệt Vương đã ngắt lời: “Đừng nói nữa, kết thúc triều nghị rồi bàn riêng với ta…”Tam hoàng tử không cam tâm, đáp: “Vâng”.Còn nhị hoàng tử đối mặt với cái nhìn chằm chằm c*̉a Lãnh Liệt Vương, toàn thân lạnh toát…Tề Dung nãy giờ vẫn im lặng chợt lên tiếng.“Đại vương, thất hoàng tử hiện sống ngoài biên giới, vốn đã rất khó khăn, đặt nặng quá mức về lễ tiết quy tắc c*̃ng không có ý nghĩa gì lớn, hơn nữa, nghĩ ngược lại, thất hoàng tử thành hôn c*̀ng nữ nô, nha hoàn, chẳng phải thể hiện rằng Vương thị Bắc Lương đồng lòng với người dân hay sao, vì vậy lão thần cho rằng, nếu đó là tâm ý thất hoàng tử, triều đình hà tất ngăn cản”.Lãnh Liệt Vương khẽ gật đầu: “Bỏ đi…tùy thất hoàng tử vậy”.Trong đại sảnh nghị sự thành Thanh Châu, Lãnh Thiên Minh đang tập trung các quan…

“Nhanh lên, nhanh lên, mỗi ngươi chậm nhất, ra chiến trận muốn chạy c*̃ng không chạy kịp…”

“Đúng rồi, giương đúng rồi, không được di chuyển…đến cái này c*̃ng không biết, còn muốn vào đội hỏa tiễn…nằm mơ đi…”

Trong đại điện hoàng cung Bắc Lương lúc này, Lãnh Liệt Vương đang nghiêm nghị quan sát mọi người…

Một quan văn c*̉a Trung Thư Viện nhìn nhị hoàng tử, sau đó bước ra: “Đại vương, chuyện thành hôn c*̉a thất hoàng tử, quả thực hoang đường c*̀ng cực, đường đường là một hoàng tử, lại đi thành hôn với nữ nô, nha hoàn, như vậy mặt mũi Vương thị Bắc Lương biết đặt đâu?”

Nói xong lại liếc nhị hoàng tử một cái, thấy hắn ta gật đầu xác nhận mới an tâm.

Các đại thần c*̃ng lần lượt phụ họa.

Tam hoàng tử bước ra, nói: “Lưu đại nhân, lời này có chút quá đáng, thất đệ thành hôn c*̀ng nữ nô và nha hoàn, đúng là không ổn lắm, nhưng c*̃ng chỉ là hành vi tuổi trẻ bồng bột, hà tất căng thẳng vậy”.

Nhị hoàng tử bật cười lớn: “Vậy theo ý tam đệ, tuổi trẻ thì có thể tùy ý làm bừa, thất đệ hiện giờ ở Sơn Đông xa xôi, vốn đã thoát ly khỏi sự quản lý c*̉a triều đình, nếu cứ buông thả như thế, chẳng phải loạn hay sao?”

Tam hoàng tử mỉm cười, đáp: “Tùy ý làm bừa, dù tùy ý làm bừa đến mấy c*̃ng không bằng mưu sát huynh đệ thân sinh nhỉ, ta nghe nói thất hoàng tử suýt bị ám sát trên đường tới Sơn Đông…”

Nhị hoàng tử lập tức nổi điên: “Lãnh Thiên Tinh, đệ đừng có ăn nói hàm hồ, ta sai người ám sát thất đệ lúc nào?”

Tam hoàng tử cười cười, nói: “Nhị ca, ta đâu có nói là huynh làm, sao huynh phải vậy chứ?”

“Câm miệng!”, Lãnh Liệt Vương quát lớn, thâm ý nói: “Các con tốt nhất tiết chế lại cho ta”.

Sau đó ông ta quay sang nói với tam hoàng tử: “Con nói thất hoàng tử bị ám sát, có chứng cứ gì không”.

Tam hoàng tử: “Thích khách ám sát thất đệ có hai kẻ bị bắt sống, đã khai ra người đứng sau, đó là…”

Chưa dứt câu, Lãnh Liệt Vương đã ngắt lời: “Đừng nói nữa, kết thúc triều nghị rồi bàn riêng với ta…”

Tam hoàng tử không cam tâm, đáp: “Vâng”.

Còn nhị hoàng tử đối mặt với cái nhìn chằm chằm c*̉a Lãnh Liệt Vương, toàn thân lạnh toát…

Tề Dung nãy giờ vẫn im lặng chợt lên tiếng.

“Đại vương, thất hoàng tử hiện sống ngoài biên giới, vốn đã rất khó khăn, đặt nặng quá mức về lễ tiết quy tắc c*̃ng không có ý nghĩa gì lớn, hơn nữa, nghĩ ngược lại, thất hoàng tử thành hôn c*̀ng nữ nô, nha hoàn, chẳng phải thể hiện rằng Vương thị Bắc Lương đồng lòng với người dân hay sao, vì vậy lão thần cho rằng, nếu đó là tâm ý thất hoàng tử, triều đình hà tất ngăn cản”.

Lãnh Liệt Vương khẽ gật đầu: “Bỏ đi…tùy thất hoàng tử vậy”.

Trong đại sảnh nghị sự thành Thanh Châu, Lãnh Thiên Minh đang tập trung các quan…

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Nhanh lên, nhanh lên, mỗi ngươi chậm nhất, ra chiến trận muốn chạy c*̃ng không chạy kịp…”“Đúng rồi, giương đúng rồi, không được di chuyển…đến cái này c*̃ng không biết, còn muốn vào đội hỏa tiễn…nằm mơ đi…”Trong đại điện hoàng cung Bắc Lương lúc này, Lãnh Liệt Vương đang nghiêm nghị quan sát mọi người…Một quan văn c*̉a Trung Thư Viện nhìn nhị hoàng tử, sau đó bước ra: “Đại vương, chuyện thành hôn c*̉a thất hoàng tử, quả thực hoang đường c*̀ng cực, đường đường là một hoàng tử, lại đi thành hôn với nữ nô, nha hoàn, như vậy mặt mũi Vương thị Bắc Lương biết đặt đâu?”Nói xong lại liếc nhị hoàng tử một cái, thấy hắn ta gật đầu xác nhận mới an tâm.Các đại thần c*̃ng lần lượt phụ họa.Tam hoàng tử bước ra, nói: “Lưu đại nhân, lời này có chút quá đáng, thất đệ thành hôn c*̀ng nữ nô và nha hoàn, đúng là không ổn lắm, nhưng c*̃ng chỉ là hành vi tuổi trẻ bồng bột, hà tất căng thẳng vậy”.Nhị hoàng tử bật cười lớn: “Vậy theo ý tam đệ, tuổi trẻ thì có thể tùy ý làm bừa, thất đệ hiện giờ ở Sơn Đông xa xôi, vốn đã thoát ly khỏi sự quản lý c*̉a triều đình, nếu cứ buông thả như thế, chẳng phải loạn hay sao?”Tam hoàng tử mỉm cười, đáp: “Tùy ý làm bừa, dù tùy ý làm bừa đến mấy c*̃ng không bằng mưu sát huynh đệ thân sinh nhỉ, ta nghe nói thất hoàng tử suýt bị ám sát trên đường tới Sơn Đông…”Nhị hoàng tử lập tức nổi điên: “Lãnh Thiên Tinh, đệ đừng có ăn nói hàm hồ, ta sai người ám sát thất đệ lúc nào?”Tam hoàng tử cười cười, nói: “Nhị ca, ta đâu có nói là huynh làm, sao huynh phải vậy chứ?”“Câm miệng!”, Lãnh Liệt Vương quát lớn, thâm ý nói: “Các con tốt nhất tiết chế lại cho ta”.Sau đó ông ta quay sang nói với tam hoàng tử: “Con nói thất hoàng tử bị ám sát, có chứng cứ gì không”.Tam hoàng tử: “Thích khách ám sát thất đệ có hai kẻ bị bắt sống, đã khai ra người đứng sau, đó là…”Chưa dứt câu, Lãnh Liệt Vương đã ngắt lời: “Đừng nói nữa, kết thúc triều nghị rồi bàn riêng với ta…”Tam hoàng tử không cam tâm, đáp: “Vâng”.Còn nhị hoàng tử đối mặt với cái nhìn chằm chằm c*̉a Lãnh Liệt Vương, toàn thân lạnh toát…Tề Dung nãy giờ vẫn im lặng chợt lên tiếng.“Đại vương, thất hoàng tử hiện sống ngoài biên giới, vốn đã rất khó khăn, đặt nặng quá mức về lễ tiết quy tắc c*̃ng không có ý nghĩa gì lớn, hơn nữa, nghĩ ngược lại, thất hoàng tử thành hôn c*̀ng nữ nô, nha hoàn, chẳng phải thể hiện rằng Vương thị Bắc Lương đồng lòng với người dân hay sao, vì vậy lão thần cho rằng, nếu đó là tâm ý thất hoàng tử, triều đình hà tất ngăn cản”.Lãnh Liệt Vương khẽ gật đầu: “Bỏ đi…tùy thất hoàng tử vậy”.Trong đại sảnh nghị sự thành Thanh Châu, Lãnh Thiên Minh đang tập trung các quan…

Chương 112: Chương 112