Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 130: Chương 130

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Sau khi Lãnh Thiên Minh hạ lệnh tiêu diệt bang Hải Đảo, toàn quân Hắc Kỳ liền bắt đầu điều động thành viên, mỗi người đều ôm phẫn nộ trong lòng, muốn báo thù cho những đồng đội đã chết của mình…Rất nhanh tất cả thành thị dọc đường đều nhận được thư của quân Hắc Kỳ…“Hôm nay quân Hắc Kỳ ta xuất binh lên đường, tiêu diệt đám bang Hải Đảo và giặc Oa, diệt trừ đại họa cho bách tính Đông Hải, báo thù cho chiến sĩ quân Hắc Kỳ ta, mong chớ can thiệp, phàm có kẻ ngăn cản sẽ được coi là đồng đảng, giết sạch không ngoại lệ”.Hắc Kỳ quân thư.Trong đại sảnh nghị sự của thành Thanh Đảo bang Triều Nam…“Hải bang chủ, cũng không biết quân Hắc Kỳ này có lai lịch thế nào, lần này xem ra là muốn không chết không xong với bang Hải Đảo”, một người đàn ông tay xách đại đao nói với bang chủ bang Triều Nam, Hải Nương.Một người đàn ông khác bên cạnh nói: “Đúng vậy, nghe nói quân Hắc Kỳ tiến vào cảnh nội Đông Hải ta mới chỉ vỏn vẹn một năm đã liên tiếp chiếm cứ hơn mười thành trì, thủ lĩnh của bọn họ còn là Thất hoàng tử của Bắc Lương, lai lịch không nhỏ, cũng không biết là tốt hay xấu, chúng ta có cần can dự vào không?”Hải Nương suy nghĩ một lát rồi nói: “Bang Hải Đảo xưa nay làm nhiều việc ác, quân Hắc Kỳ này lại đối đầu với chúng, thiết nghĩ có lẽ là chiến sĩ chính nghĩa, về phần có can dự vào hay không thì cứ yên lặng quan sát đã”.Rất nhanh, quân Hắc Kỳ do Lãnh Thiên Minh đích thân dẫn quân lần đầu tiên xuất chinh tiến về Uy Hải Vệ tiêu diệt bang Hải Đảo.Cả đại quân tám vạn người gần như đều là những lão binh đã trải qua vô số trận chiến, trong đó bộ binh năm vạn, cung thủ, đội súng kíp, kỵ binh mỗi loại một vạn.Đại quân từ Duy huyện xuất phát đến Uy Hải Vệ ước chừng mất khoảng 10 ngày đi đường, may mà dọc đường không gặp phải ngăn cản nào, rất nhiều thành trì đi qua đều chủ động thể hiện ủng hộ, vào tối ngày thứ 10, đại quân đã đến dưới thành Uy Hải Vệ…“Truyền lệnh đại quân nghỉ ngơi, ngày mai công thành…”, Lãnh Thiên Minh hô lớn, kỳ thực chỉ có bản thân hắn biết trận đánh này quan trọng thế nào.Bang Hải Đảo tội ác rõ ràng, chỉ cần có thể tiêu diệt chúng thì đồng nghĩa với việc tuyên bố với cả Đông Hải hắn là bên chính nghĩa, cũng có thể đe dọa tất cả thổ phỉ, bang Hải Đảo độc ác cường hãn như vậy cũng bị hắn tiêu diệt, vậy còn ai dám phản kháng nữa.Trong đại trướng quân Hắc Kỳ…Đa Đoạt nói: “Thất hoàng tử, ngày mai công thành có chiến thuật thế nào?”Lãnh Thiên Minh trầm mặc một lúc rồi nói: “Không có chiến thuật, lần này ta muốn hầm nhừ thành Uy Hải Vệ”.Sở dĩ Lãnh Thiên Minh có lòng tin là vì đại bác mà hắn đã nhiều lần đốc thúc Giáp Tử Thất chế tạo đã thành công, đại bác mà hắn mang theo đã không phải là chỉ là mấy quả bóng sắt đơn thuần b*n r* nữa mà là thuốc nổ hàng thật việc thật.Phương pháp cải tiến rất đơn giản, tất cả đều không có thay đổi, chỉ là đổi bóng sắt thành bóng sắt bên trong có hỏa dược và bột đá đánh lửa, khi chịu sự va chạm mãnh liệt bột đá đánh lửa bên trong sẽ tạo ra ma sát, sản sinh lửa dẫn đến nổ bom.Hơn nữa lần này, Lãnh Thiên Minh cũng mang theo lượng lớn Đông Phong số 1, mặc dù không biết có tác dụng tốt hay không nhưng chỉ có một suy nghĩ chính là nổ chết đám hải tặc và giặc Oa này.

Sau khi Lãnh Thiên Minh hạ lệnh tiêu diệt bang Hải Đảo, toàn quân Hắc Kỳ liền bắt đầu điều động thành viên, mỗi người đều ôm phẫn nộ trong lòng, muốn báo thù cho những đồng đội đã chết của mình…

Rất nhanh tất cả thành thị dọc đường đều nhận được thư của quân Hắc Kỳ…

“Hôm nay quân Hắc Kỳ ta xuất binh lên đường, tiêu diệt đám bang Hải Đảo và giặc Oa, diệt trừ đại họa cho bách tính Đông Hải, báo thù cho chiến sĩ quân Hắc Kỳ ta, mong chớ can thiệp, phàm có kẻ ngăn cản sẽ được coi là đồng đảng, giết sạch không ngoại lệ”.

Hắc Kỳ quân thư.

Trong đại sảnh nghị sự của thành Thanh Đảo bang Triều Nam…

“Hải bang chủ, cũng không biết quân Hắc Kỳ này có lai lịch thế nào, lần này xem ra là muốn không chết không xong với bang Hải Đảo”, một người đàn ông tay xách đại đao nói với bang chủ bang Triều Nam, Hải Nương.

Một người đàn ông khác bên cạnh nói: “Đúng vậy, nghe nói quân Hắc Kỳ tiến vào cảnh nội Đông Hải ta mới chỉ vỏn vẹn một năm đã liên tiếp chiếm cứ hơn mười thành trì, thủ lĩnh của bọn họ còn là Thất hoàng tử của Bắc Lương, lai lịch không nhỏ, cũng không biết là tốt hay xấu, chúng ta có cần can dự vào không?”

Hải Nương suy nghĩ một lát rồi nói: “Bang Hải Đảo xưa nay làm nhiều việc ác, quân Hắc Kỳ này lại đối đầu với chúng, thiết nghĩ có lẽ là chiến sĩ chính nghĩa, về phần có can dự vào hay không thì cứ yên lặng quan sát đã”.

Rất nhanh, quân Hắc Kỳ do Lãnh Thiên Minh đích thân dẫn quân lần đầu tiên xuất chinh tiến về Uy Hải Vệ tiêu diệt bang Hải Đảo.

Cả đại quân tám vạn người gần như đều là những lão binh đã trải qua vô số trận chiến, trong đó bộ binh năm vạn, cung thủ, đội súng kíp, kỵ binh mỗi loại một vạn.

Đại quân từ Duy huyện xuất phát đến Uy Hải Vệ ước chừng mất khoảng 10 ngày đi đường, may mà dọc đường không gặp phải ngăn cản nào, rất nhiều thành trì đi qua đều chủ động thể hiện ủng hộ, vào tối ngày thứ 10, đại quân đã đến dưới thành Uy Hải Vệ…

“Truyền lệnh đại quân nghỉ ngơi, ngày mai công thành…”, Lãnh Thiên Minh hô lớn, kỳ thực chỉ có bản thân hắn biết trận đánh này quan trọng thế nào.

Bang Hải Đảo tội ác rõ ràng, chỉ cần có thể tiêu diệt chúng thì đồng nghĩa với việc tuyên bố với cả Đông Hải hắn là bên chính nghĩa, cũng có thể đe dọa tất cả thổ phỉ, bang Hải Đảo độc ác cường hãn như vậy cũng bị hắn tiêu diệt, vậy còn ai dám phản kháng nữa.

Trong đại trướng quân Hắc Kỳ…

Đa Đoạt nói: “Thất hoàng tử, ngày mai công thành có chiến thuật thế nào?”

Lãnh Thiên Minh trầm mặc một lúc rồi nói: “Không có chiến thuật, lần này ta muốn hầm nhừ thành Uy Hải Vệ”.

Sở dĩ Lãnh Thiên Minh có lòng tin là vì đại bác mà hắn đã nhiều lần đốc thúc Giáp Tử Thất chế tạo đã thành công, đại bác mà hắn mang theo đã không phải là chỉ là mấy quả bóng sắt đơn thuần b*n r* nữa mà là thuốc nổ hàng thật việc thật.

Phương pháp cải tiến rất đơn giản, tất cả đều không có thay đổi, chỉ là đổi bóng sắt thành bóng sắt bên trong có hỏa dược và bột đá đánh lửa, khi chịu sự va chạm mãnh liệt bột đá đánh lửa bên trong sẽ tạo ra ma sát, sản sinh lửa dẫn đến nổ bom.

Hơn nữa lần này, Lãnh Thiên Minh cũng mang theo lượng lớn Đông Phong số 1, mặc dù không biết có tác dụng tốt hay không nhưng chỉ có một suy nghĩ chính là nổ chết đám hải tặc và giặc Oa này.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Sau khi Lãnh Thiên Minh hạ lệnh tiêu diệt bang Hải Đảo, toàn quân Hắc Kỳ liền bắt đầu điều động thành viên, mỗi người đều ôm phẫn nộ trong lòng, muốn báo thù cho những đồng đội đã chết của mình…Rất nhanh tất cả thành thị dọc đường đều nhận được thư của quân Hắc Kỳ…“Hôm nay quân Hắc Kỳ ta xuất binh lên đường, tiêu diệt đám bang Hải Đảo và giặc Oa, diệt trừ đại họa cho bách tính Đông Hải, báo thù cho chiến sĩ quân Hắc Kỳ ta, mong chớ can thiệp, phàm có kẻ ngăn cản sẽ được coi là đồng đảng, giết sạch không ngoại lệ”.Hắc Kỳ quân thư.Trong đại sảnh nghị sự của thành Thanh Đảo bang Triều Nam…“Hải bang chủ, cũng không biết quân Hắc Kỳ này có lai lịch thế nào, lần này xem ra là muốn không chết không xong với bang Hải Đảo”, một người đàn ông tay xách đại đao nói với bang chủ bang Triều Nam, Hải Nương.Một người đàn ông khác bên cạnh nói: “Đúng vậy, nghe nói quân Hắc Kỳ tiến vào cảnh nội Đông Hải ta mới chỉ vỏn vẹn một năm đã liên tiếp chiếm cứ hơn mười thành trì, thủ lĩnh của bọn họ còn là Thất hoàng tử của Bắc Lương, lai lịch không nhỏ, cũng không biết là tốt hay xấu, chúng ta có cần can dự vào không?”Hải Nương suy nghĩ một lát rồi nói: “Bang Hải Đảo xưa nay làm nhiều việc ác, quân Hắc Kỳ này lại đối đầu với chúng, thiết nghĩ có lẽ là chiến sĩ chính nghĩa, về phần có can dự vào hay không thì cứ yên lặng quan sát đã”.Rất nhanh, quân Hắc Kỳ do Lãnh Thiên Minh đích thân dẫn quân lần đầu tiên xuất chinh tiến về Uy Hải Vệ tiêu diệt bang Hải Đảo.Cả đại quân tám vạn người gần như đều là những lão binh đã trải qua vô số trận chiến, trong đó bộ binh năm vạn, cung thủ, đội súng kíp, kỵ binh mỗi loại một vạn.Đại quân từ Duy huyện xuất phát đến Uy Hải Vệ ước chừng mất khoảng 10 ngày đi đường, may mà dọc đường không gặp phải ngăn cản nào, rất nhiều thành trì đi qua đều chủ động thể hiện ủng hộ, vào tối ngày thứ 10, đại quân đã đến dưới thành Uy Hải Vệ…“Truyền lệnh đại quân nghỉ ngơi, ngày mai công thành…”, Lãnh Thiên Minh hô lớn, kỳ thực chỉ có bản thân hắn biết trận đánh này quan trọng thế nào.Bang Hải Đảo tội ác rõ ràng, chỉ cần có thể tiêu diệt chúng thì đồng nghĩa với việc tuyên bố với cả Đông Hải hắn là bên chính nghĩa, cũng có thể đe dọa tất cả thổ phỉ, bang Hải Đảo độc ác cường hãn như vậy cũng bị hắn tiêu diệt, vậy còn ai dám phản kháng nữa.Trong đại trướng quân Hắc Kỳ…Đa Đoạt nói: “Thất hoàng tử, ngày mai công thành có chiến thuật thế nào?”Lãnh Thiên Minh trầm mặc một lúc rồi nói: “Không có chiến thuật, lần này ta muốn hầm nhừ thành Uy Hải Vệ”.Sở dĩ Lãnh Thiên Minh có lòng tin là vì đại bác mà hắn đã nhiều lần đốc thúc Giáp Tử Thất chế tạo đã thành công, đại bác mà hắn mang theo đã không phải là chỉ là mấy quả bóng sắt đơn thuần b*n r* nữa mà là thuốc nổ hàng thật việc thật.Phương pháp cải tiến rất đơn giản, tất cả đều không có thay đổi, chỉ là đổi bóng sắt thành bóng sắt bên trong có hỏa dược và bột đá đánh lửa, khi chịu sự va chạm mãnh liệt bột đá đánh lửa bên trong sẽ tạo ra ma sát, sản sinh lửa dẫn đến nổ bom.Hơn nữa lần này, Lãnh Thiên Minh cũng mang theo lượng lớn Đông Phong số 1, mặc dù không biết có tác dụng tốt hay không nhưng chỉ có một suy nghĩ chính là nổ chết đám hải tặc và giặc Oa này.

Chương 130: Chương 130