Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 132: Chương 132

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Mấy chục phát đại bác được b*n r*, có quả thì quá cao, có quả thì quá thấp, bắn lên tường thành cũng chỉ khiến tường thành lõm vào trong một chút.“Ha ha…”“Bọn chúng đang làm gì vậy?”“Ha ha… lấy bóng sắt phá thành ư, điên rồi à…”Đến Hải Nương đang quan sát từ xa cũng tỏ ra ngờ vực.“Điều chỉnh góc độ…”“Lượt thứ hai… bom… chuẩn bị… bắn”.“Ầm… ầm… ầm”.Lại thêm mấy chục quả bom nữa được b*n r*, lần này căn bản đều có thể trúng đích trên tường thành, khi đám hải tặc trên tường thành đang chuẩn bị cười cợt…“Oanh… oanh”.Cú nổ kịch kiệt nổ tung lên tường thành, trực tiếp khiến đám binh lính xung quanh, đất đá, thậm chí cả tường thành đều nổ bay.“Cái gì? Đây… cái này sao có thể nổ như vậy được?”, Kế Chư choáng váng.Ngay sau đó là lượt thứ ba, lượt thứ tư, đại bác không ngừng b*n r*, đám hải tặc không có bất cứ chuẩn bị nào trực tiếp bị nổ chết, thương vong, tàn tật vô số, k** r*n khắp nơi trên mặt đất…Rất nhiều đoạn tường thành do nhiều lần bị tấn công bằng cú nổ nên đổ xụp xuống, vô số hải tặc bắt đầu rút khỏi tường thành, tìm nơi ẩn nấp.“Bang chủ, đại bác của chúng lợi hại quá, cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta hoàn toàn không thể đánh trả”, người đứng kế bên cạnh Kế Chư gào lớn lên nói.“Con mẹ nó, quân Hắc Kỳ này rốt cuộc có bao nhiêu vũ khí bí mật, ban đầu đúng là không nên chọc vào chúng.Truyền lệnh xuống dưới, cho kỵ binh xông ra, những người khác tấn công phía sau, không cho đội đại bác của chúng có thời gian”, Kế Chư gào lên.Cổng thành Uy Hải Vệ mở ra, hàng vạn kỵ binh từ bên trong xông ra ngoài, liền ngay sau đó là vô số bộ binh.Lính đại bác của quân Hắc Kỳ thấy cổng thành mở ra, lập tức vác đại bác lùi về sau, bộ binh nháy mắt phân thành mấy chục phương trận phòng ngự tam giác, bắt đầu tiến đến bằng đội ngũ phương trận…Còn một vạn binh lính đội súng kích lại đứng phía sau phương trận, đề phòng đám Hải Đảo đột phá tới, cả chiến trường nháy mắt nháo nhào cả lên, nhưng đám hải tặc điên cuồng lại phát hiện ra, bất luận là kỵ mã hay là xung phong đều rất khó đột phá được phương trận phòng ngự hình tam giác này, khiên chắn khổng lồ, cung thủ, trường thương thủ, đại đao thủ phối hợp hết sức ăn ý…Hải Nương đang quan sát từ xa kinh ngạc chứng kiến, mấy chục phương trận tam giác này lại từ từ chuyển động hai bên cánh, tạo thành một trận hình tam giác cỡ đại, vây công đám hải tặc ở giữa…“Lại dám bao vây kẻ địch gấp đôi quân số của mình, đúng là không thể tưởng tượng, bọn họ làm thế nào mà làm được vậy? Mà sao bọn họ lại dám làm như vậy?”, Hải Nương đứng từ xa thầm nói.Nếu như không phải đứng từ xa nhìn thì căn bản không thể nhận ra được sự biến hóa của trận hình, cách đánh này của quân Hắc Kỳ rõ ràng là muốn một lần xử gọn 10 vạn hải tặc, nhưng quân số hải tặc đông như vậy, liệu có thể không?Chỉ thấy đội súng kích đã tập hợp thành hàng xong xuôi ở phía sau, sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề hướng về phía trước, còn trận hình phòng ngự tam giác phía trước từ từ tách ra, khiến cả vòng bao vây tam giác biến thành hình chữ nhật.Kế Chư sau khi nhìn thấy đội súng kích liền hô lớn: “Kỵ binh xông tới, không được để cho bọn chúng bắn”.

Mấy chục phát đại bác được b*n r*, có quả thì quá cao, có quả thì quá thấp, bắn lên tường thành cũng chỉ khiến tường thành lõm vào trong một chút.

“Ha ha…”

“Bọn chúng đang làm gì vậy?”

“Ha ha… lấy bóng sắt phá thành ư, điên rồi à…”

Đến Hải Nương đang quan sát từ xa cũng tỏ ra ngờ vực.

“Điều chỉnh góc độ…”

“Lượt thứ hai… bom… chuẩn bị… bắn”.

“Ầm… ầm… ầm”.

Lại thêm mấy chục quả bom nữa được b*n r*, lần này căn bản đều có thể trúng đích trên tường thành, khi đám hải tặc trên tường thành đang chuẩn bị cười cợt…

“Oanh… oanh”.

Cú nổ kịch kiệt nổ tung lên tường thành, trực tiếp khiến đám binh lính xung quanh, đất đá, thậm chí cả tường thành đều nổ bay.

“Cái gì? Đây… cái này sao có thể nổ như vậy được?”, Kế Chư choáng váng.

Ngay sau đó là lượt thứ ba, lượt thứ tư, đại bác không ngừng b*n r*, đám hải tặc không có bất cứ chuẩn bị nào trực tiếp bị nổ chết, thương vong, tàn tật vô số, k** r*n khắp nơi trên mặt đất…

Rất nhiều đoạn tường thành do nhiều lần bị tấn công bằng cú nổ nên đổ xụp xuống, vô số hải tặc bắt đầu rút khỏi tường thành, tìm nơi ẩn nấp.

“Bang chủ, đại bác của chúng lợi hại quá, cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta hoàn toàn không thể đánh trả”, người đứng kế bên cạnh Kế Chư gào lớn lên nói.

“Con mẹ nó, quân Hắc Kỳ này rốt cuộc có bao nhiêu vũ khí bí mật, ban đầu đúng là không nên chọc vào chúng.

Truyền lệnh xuống dưới, cho kỵ binh xông ra, những người khác tấn công phía sau, không cho đội đại bác của chúng có thời gian”, Kế Chư gào lên.

Cổng thành Uy Hải Vệ mở ra, hàng vạn kỵ binh từ bên trong xông ra ngoài, liền ngay sau đó là vô số bộ binh.

Lính đại bác của quân Hắc Kỳ thấy cổng thành mở ra, lập tức vác đại bác lùi về sau, bộ binh nháy mắt phân thành mấy chục phương trận phòng ngự tam giác, bắt đầu tiến đến bằng đội ngũ phương trận…

Còn một vạn binh lính đội súng kích lại đứng phía sau phương trận, đề phòng đám Hải Đảo đột phá tới, cả chiến trường nháy mắt nháo nhào cả lên, nhưng đám hải tặc điên cuồng lại phát hiện ra, bất luận là kỵ mã hay là xung phong đều rất khó đột phá được phương trận phòng ngự hình tam giác này, khiên chắn khổng lồ, cung thủ, trường thương thủ, đại đao thủ phối hợp hết sức ăn ý…

Hải Nương đang quan sát từ xa kinh ngạc chứng kiến, mấy chục phương trận tam giác này lại từ từ chuyển động hai bên cánh, tạo thành một trận hình tam giác cỡ đại, vây công đám hải tặc ở giữa…

“Lại dám bao vây kẻ địch gấp đôi quân số của mình, đúng là không thể tưởng tượng, bọn họ làm thế nào mà làm được vậy? Mà sao bọn họ lại dám làm như vậy?”, Hải Nương đứng từ xa thầm nói.

Nếu như không phải đứng từ xa nhìn thì căn bản không thể nhận ra được sự biến hóa của trận hình, cách đánh này của quân Hắc Kỳ rõ ràng là muốn một lần xử gọn 10 vạn hải tặc, nhưng quân số hải tặc đông như vậy, liệu có thể không?

Chỉ thấy đội súng kích đã tập hợp thành hàng xong xuôi ở phía sau, sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề hướng về phía trước, còn trận hình phòng ngự tam giác phía trước từ từ tách ra, khiến cả vòng bao vây tam giác biến thành hình chữ nhật.

Kế Chư sau khi nhìn thấy đội súng kích liền hô lớn: “Kỵ binh xông tới, không được để cho bọn chúng bắn”.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Mấy chục phát đại bác được b*n r*, có quả thì quá cao, có quả thì quá thấp, bắn lên tường thành cũng chỉ khiến tường thành lõm vào trong một chút.“Ha ha…”“Bọn chúng đang làm gì vậy?”“Ha ha… lấy bóng sắt phá thành ư, điên rồi à…”Đến Hải Nương đang quan sát từ xa cũng tỏ ra ngờ vực.“Điều chỉnh góc độ…”“Lượt thứ hai… bom… chuẩn bị… bắn”.“Ầm… ầm… ầm”.Lại thêm mấy chục quả bom nữa được b*n r*, lần này căn bản đều có thể trúng đích trên tường thành, khi đám hải tặc trên tường thành đang chuẩn bị cười cợt…“Oanh… oanh”.Cú nổ kịch kiệt nổ tung lên tường thành, trực tiếp khiến đám binh lính xung quanh, đất đá, thậm chí cả tường thành đều nổ bay.“Cái gì? Đây… cái này sao có thể nổ như vậy được?”, Kế Chư choáng váng.Ngay sau đó là lượt thứ ba, lượt thứ tư, đại bác không ngừng b*n r*, đám hải tặc không có bất cứ chuẩn bị nào trực tiếp bị nổ chết, thương vong, tàn tật vô số, k** r*n khắp nơi trên mặt đất…Rất nhiều đoạn tường thành do nhiều lần bị tấn công bằng cú nổ nên đổ xụp xuống, vô số hải tặc bắt đầu rút khỏi tường thành, tìm nơi ẩn nấp.“Bang chủ, đại bác của chúng lợi hại quá, cứ tiếp tục như vậy thì chúng ta hoàn toàn không thể đánh trả”, người đứng kế bên cạnh Kế Chư gào lớn lên nói.“Con mẹ nó, quân Hắc Kỳ này rốt cuộc có bao nhiêu vũ khí bí mật, ban đầu đúng là không nên chọc vào chúng.Truyền lệnh xuống dưới, cho kỵ binh xông ra, những người khác tấn công phía sau, không cho đội đại bác của chúng có thời gian”, Kế Chư gào lên.Cổng thành Uy Hải Vệ mở ra, hàng vạn kỵ binh từ bên trong xông ra ngoài, liền ngay sau đó là vô số bộ binh.Lính đại bác của quân Hắc Kỳ thấy cổng thành mở ra, lập tức vác đại bác lùi về sau, bộ binh nháy mắt phân thành mấy chục phương trận phòng ngự tam giác, bắt đầu tiến đến bằng đội ngũ phương trận…Còn một vạn binh lính đội súng kích lại đứng phía sau phương trận, đề phòng đám Hải Đảo đột phá tới, cả chiến trường nháy mắt nháo nhào cả lên, nhưng đám hải tặc điên cuồng lại phát hiện ra, bất luận là kỵ mã hay là xung phong đều rất khó đột phá được phương trận phòng ngự hình tam giác này, khiên chắn khổng lồ, cung thủ, trường thương thủ, đại đao thủ phối hợp hết sức ăn ý…Hải Nương đang quan sát từ xa kinh ngạc chứng kiến, mấy chục phương trận tam giác này lại từ từ chuyển động hai bên cánh, tạo thành một trận hình tam giác cỡ đại, vây công đám hải tặc ở giữa…“Lại dám bao vây kẻ địch gấp đôi quân số của mình, đúng là không thể tưởng tượng, bọn họ làm thế nào mà làm được vậy? Mà sao bọn họ lại dám làm như vậy?”, Hải Nương đứng từ xa thầm nói.Nếu như không phải đứng từ xa nhìn thì căn bản không thể nhận ra được sự biến hóa của trận hình, cách đánh này của quân Hắc Kỳ rõ ràng là muốn một lần xử gọn 10 vạn hải tặc, nhưng quân số hải tặc đông như vậy, liệu có thể không?Chỉ thấy đội súng kích đã tập hợp thành hàng xong xuôi ở phía sau, sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề hướng về phía trước, còn trận hình phòng ngự tam giác phía trước từ từ tách ra, khiến cả vòng bao vây tam giác biến thành hình chữ nhật.Kế Chư sau khi nhìn thấy đội súng kích liền hô lớn: “Kỵ binh xông tới, không được để cho bọn chúng bắn”.

Chương 132: Chương 132