Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 295: 295: “biểu Diễn Đi”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Đô thành Phù Tang, Giang hộ.Trong một tòa cung điện bằng gỗ khổng lồ, Quỷ Chi Bát Bình đang quỳ tại đó, quỳ rạp trên mặt đất, không dám nhúc nhích.Advertisement"Ngươi vẫn còn mặt mũi quay về ư?""Tướng quân, ta vốn nên tự sát tại Đông Hải, nhưng vì ta vẫn còn tin tức quan trọng bắt buộc phải đích thân báo cáo với ngài cho nên ta không thể chết, đợi ta nói xong sẽ mặc do ngài xử trí"."Ngươi nói đi"."Trận chiến Đông Hải lần này hoàn toàn đã phá vỡ lí giải của ta về chiến tranh, súng đạn, đại bác của quân Hắc Kỳ nghiễm nhiên đã trở thành vũ khí lợi hại nhất trên thế giới này, nếu như chúng ta không thể nhanh chóng phát triển vũ khí của mình thì e rằng vĩnh viễn không thể là đối thủ của quân Hắc Kỳ"."Đây là lý do ngươi bại trận sao?""Tướng quân, ta đã đi theo ngài nhiều năm như vậy, ngài nên hiểu ta, nếu như là vũ khí lạnh, đại quân Phù Tang chúng ta nhất định thiên hạ vô địch, nhưng chúng ta đã lạc hậu quá nhiều rồi"."Vậy ngươi có ý tưởng gì không?""Hiện tại tuyệt đối không phải là thời điểm đối đầu với quân Hắc Kỳ, không chỉ có vậy, chúng ta phải bày tỏ thiện chí với Bắc Lương, nghĩ cách có được vũ khí của họ, đồng thời phát triển mạnh vũ khí, thế giới tương lai chắc chắn là thiên hạ của vũ khí nóng"."Ngươi bảo ta lấy lòng kẻ địch đã hại chết đệ đệ ta ư? Đây là tinh thần võ sĩ đạo của ngươi sao?""Tướng quân, mỗi câu nói mà ta nói đều là vì tương lai của Phù Tang, nếu như chúng ta vẫn không nhận ra được vấn đề này thì cho dù sau này có quân đội nhiều hơn đi chăng nữa cũng không thể đấu lại được Bắc Lương.Cứ tiếp tục như vậy mấy chục năm, không phải chúng ta xâm lược Bắc Lương mà là Bắc Lương sẽ tiêu diệt Phù Tang ta đó".Đức Xuyên Nhất Nam đứng lên, lạnh lùng nhìn Quỷ Chi Bát Bình nói: "Đem vũ khí của quân Hắc Kỳ mà ngươi nói vào đây".Mấy binh lính đem theo súng ống lấy được trên chiến trường vào trong."Thử cho ta xem".Mọi người đi ra bên ngoài, vài binh lính đó quan sát xung quanh, tìm kiếm mục tiêu bắn thích hợp."Mấy người các ngươi đứng ở phía trước đi".Đức Xuyên Nhất Nam nói với 6 7 người phụ nữ đứng ngoài cửa.Quỷ Chi Bát Bình lau mồ hôi trên trán, may mà Đức Xuyên Nhất Nam có sở thích giết phụ nữ, do vóc dáng của hắn ta thấp bé, trước đây thường xuyên bị phụ nữ chê cười, cả đời cũng không có người phụ nữ nào cho hắn ta đụng vào, từ đó trong lòng đã sinh ra sự méo mó, từ khi có được quyền lực đều chơi đùa những người phụ nữ cướp về được, hơn nữa động một chút là thích định tội chết cho phụ nữ.Mấy nữ nhân Phù Tang chưa thấy súng bao giờ, tất cả đều đứng ngẩn người.“Biểu diễn đi”.Những binh sĩ giương súng lên.“Pằng…pằng…pằng”.

Đô thành Phù Tang, Giang hộ.

Trong một tòa cung điện bằng gỗ khổng lồ, Quỷ Chi Bát Bình đang quỳ tại đó, quỳ rạp trên mặt đất, không dám nhúc nhích.

Advertisement

"Ngươi vẫn còn mặt mũi quay về ư?"

"Tướng quân, ta vốn nên tự sát tại Đông Hải, nhưng vì ta vẫn còn tin tức quan trọng bắt buộc phải đích thân báo cáo với ngài cho nên ta không thể chết, đợi ta nói xong sẽ mặc do ngài xử trí".

"Ngươi nói đi".

"Trận chiến Đông Hải lần này hoàn toàn đã phá vỡ lí giải của ta về chiến tranh, súng đạn, đại bác của quân Hắc Kỳ nghiễm nhiên đã trở thành vũ khí lợi hại nhất trên thế giới này, nếu như chúng ta không thể nhanh chóng phát triển vũ khí của mình thì e rằng vĩnh viễn không thể là đối thủ của quân Hắc Kỳ".

"Đây là lý do ngươi bại trận sao?"

"Tướng quân, ta đã đi theo ngài nhiều năm như vậy, ngài nên hiểu ta, nếu như là vũ khí lạnh, đại quân Phù Tang chúng ta nhất định thiên hạ vô địch, nhưng chúng ta đã lạc hậu quá nhiều rồi".

"Vậy ngươi có ý tưởng gì không?"

"Hiện tại tuyệt đối không phải là thời điểm đối đầu với quân Hắc Kỳ, không chỉ có vậy, chúng ta phải bày tỏ thiện chí với Bắc Lương, nghĩ cách có được vũ khí của họ, đồng thời phát triển mạnh vũ khí, thế giới tương lai chắc chắn là thiên hạ của vũ khí nóng".

"Ngươi bảo ta lấy lòng kẻ địch đã hại chết đệ đệ ta ư? Đây là tinh thần võ sĩ đạo của ngươi sao?"

"Tướng quân, mỗi câu nói mà ta nói đều là vì tương lai của Phù Tang, nếu như chúng ta vẫn không nhận ra được vấn đề này thì cho dù sau này có quân đội nhiều hơn đi chăng nữa cũng không thể đấu lại được Bắc Lương.

Cứ tiếp tục như vậy mấy chục năm, không phải chúng ta xâm lược Bắc Lương mà là Bắc Lương sẽ tiêu diệt Phù Tang ta đó".

Đức Xuyên Nhất Nam đứng lên, lạnh lùng nhìn Quỷ Chi Bát Bình nói: "Đem vũ khí của quân Hắc Kỳ mà ngươi nói vào đây".

Mấy binh lính đem theo súng ống lấy được trên chiến trường vào trong.

"Thử cho ta xem".

Mọi người đi ra bên ngoài, vài binh lính đó quan sát xung quanh, tìm kiếm mục tiêu bắn thích hợp.

"Mấy người các ngươi đứng ở phía trước đi".

Đức Xuyên Nhất Nam nói với 6 7 người phụ nữ đứng ngoài cửa.

Quỷ Chi Bát Bình lau mồ hôi trên trán, may mà Đức Xuyên Nhất Nam có sở thích giết phụ nữ, do vóc dáng của hắn ta thấp bé, trước đây thường xuyên bị phụ nữ chê cười, cả đời cũng không có người phụ nữ nào cho hắn ta đụng vào, từ đó trong lòng đã sinh ra sự méo mó, từ khi có được quyền lực đều chơi đùa những người phụ nữ cướp về được, hơn nữa động một chút là thích định tội chết cho phụ nữ.

Mấy nữ nhân Phù Tang chưa thấy súng bao giờ, tất cả đều đứng ngẩn người.

“Biểu diễn đi”.

Những binh sĩ giương súng lên.

“Pằng…pằng…pằng”.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Đô thành Phù Tang, Giang hộ.Trong một tòa cung điện bằng gỗ khổng lồ, Quỷ Chi Bát Bình đang quỳ tại đó, quỳ rạp trên mặt đất, không dám nhúc nhích.Advertisement"Ngươi vẫn còn mặt mũi quay về ư?""Tướng quân, ta vốn nên tự sát tại Đông Hải, nhưng vì ta vẫn còn tin tức quan trọng bắt buộc phải đích thân báo cáo với ngài cho nên ta không thể chết, đợi ta nói xong sẽ mặc do ngài xử trí"."Ngươi nói đi"."Trận chiến Đông Hải lần này hoàn toàn đã phá vỡ lí giải của ta về chiến tranh, súng đạn, đại bác của quân Hắc Kỳ nghiễm nhiên đã trở thành vũ khí lợi hại nhất trên thế giới này, nếu như chúng ta không thể nhanh chóng phát triển vũ khí của mình thì e rằng vĩnh viễn không thể là đối thủ của quân Hắc Kỳ"."Đây là lý do ngươi bại trận sao?""Tướng quân, ta đã đi theo ngài nhiều năm như vậy, ngài nên hiểu ta, nếu như là vũ khí lạnh, đại quân Phù Tang chúng ta nhất định thiên hạ vô địch, nhưng chúng ta đã lạc hậu quá nhiều rồi"."Vậy ngươi có ý tưởng gì không?""Hiện tại tuyệt đối không phải là thời điểm đối đầu với quân Hắc Kỳ, không chỉ có vậy, chúng ta phải bày tỏ thiện chí với Bắc Lương, nghĩ cách có được vũ khí của họ, đồng thời phát triển mạnh vũ khí, thế giới tương lai chắc chắn là thiên hạ của vũ khí nóng"."Ngươi bảo ta lấy lòng kẻ địch đã hại chết đệ đệ ta ư? Đây là tinh thần võ sĩ đạo của ngươi sao?""Tướng quân, mỗi câu nói mà ta nói đều là vì tương lai của Phù Tang, nếu như chúng ta vẫn không nhận ra được vấn đề này thì cho dù sau này có quân đội nhiều hơn đi chăng nữa cũng không thể đấu lại được Bắc Lương.Cứ tiếp tục như vậy mấy chục năm, không phải chúng ta xâm lược Bắc Lương mà là Bắc Lương sẽ tiêu diệt Phù Tang ta đó".Đức Xuyên Nhất Nam đứng lên, lạnh lùng nhìn Quỷ Chi Bát Bình nói: "Đem vũ khí của quân Hắc Kỳ mà ngươi nói vào đây".Mấy binh lính đem theo súng ống lấy được trên chiến trường vào trong."Thử cho ta xem".Mọi người đi ra bên ngoài, vài binh lính đó quan sát xung quanh, tìm kiếm mục tiêu bắn thích hợp."Mấy người các ngươi đứng ở phía trước đi".Đức Xuyên Nhất Nam nói với 6 7 người phụ nữ đứng ngoài cửa.Quỷ Chi Bát Bình lau mồ hôi trên trán, may mà Đức Xuyên Nhất Nam có sở thích giết phụ nữ, do vóc dáng của hắn ta thấp bé, trước đây thường xuyên bị phụ nữ chê cười, cả đời cũng không có người phụ nữ nào cho hắn ta đụng vào, từ đó trong lòng đã sinh ra sự méo mó, từ khi có được quyền lực đều chơi đùa những người phụ nữ cướp về được, hơn nữa động một chút là thích định tội chết cho phụ nữ.Mấy nữ nhân Phù Tang chưa thấy súng bao giờ, tất cả đều đứng ngẩn người.“Biểu diễn đi”.Những binh sĩ giương súng lên.“Pằng…pằng…pằng”.

Chương 295: 295: “biểu Diễn Đi”