Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 382: 382: “tiêu Hủy Tất Cả…”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Quốc vương của các nước còn lại cũng lộ vẻ nghiêm túc nhìn nữ vương An Na.“Nữ vương bệ hạ, hiện tại chỉ có thể phân ra, mỗi người tự chiến, chúng ta phải mau chóng quay về để bố trí phòng ngự.Xin cáo từ trước!”An Na tức đến mức hai mắt đỏ bừng, đám súc sinh này lại muốn vứt bỏ nàng ta.Advertisement“Muốn đi? Các ngươi có thể chạy đi đâu? Nếu Pháo Đài Đỏ không thể ngăn cản nổi đại quân Hoa Hạ thì với một chút binh lực đó, các ngươi có thể thủ được à?”“Nữ vương bệ hạ, thủ không được thì chạy, hiện tại lui lại vẫn còn kịp.Ta đề nghị ngài cũng tranh thủ thời gian chạy đi”.“Đúng… Nữ vương bệ hạ, ngài nên tranh thủ thời gian chạy đi…”“Một đám vô dụng…”Rốt cuộc, An Na Nhất Thế cũng không khống chế nổi nữa.“Người đâu, bắt tất cả họ lại cho ta, muốn chạy trốn à? Mơ đi!”Quốc vương của bảy nước đều thay đổi sắc mặt.“Nữ vương bệ hạ, sao ngươi lại tạm giam chúng ta, ngươi muốn tuyên chiến với bảy nước à?”An Na Nhất Thế lạnh lùng nhìn bọn họ: “Sao có thể gọi là tuyên chiến được? Ta đang kết đồng minh với các ngươi đấy.Dù gì đi nữa thì từ hôm nay trở đi, các ngươi đều phải ở lại Pháo Đài Đỏ.Nếu như Pháo Đài Đỏ rơi vào tay giặc, các ngươi ắt phải chết.Còn việc có gọi quân cứu viện đến hay không thì tùy các ngươi”.Khi đại quân La Sát bắt đầu lui về Pháo Đài Đỏ, tất cả các thành trì dọc đường đều đã mất đi ý chí chống cự, vô số người dân cũng gia nhập vào đội ngũ lui quân.“Phụ thân, chúng ta có nhiều quân đội như vậy, sao phải chạy?”“Con không biết đấy thôi, quân đội Hoa Hạ đều là ác ma đến từ địa ngục, con người không thể thắng nổi bọn họ”.“Nếu đã như vậy, vì sao nữ vương bệ hạ còn ba lần bốn lượt đi gây hấn với bọn họ?”“Việc này… việc này…”Vị phụ thân đang chạy trối chết này cũng á khẩu, đúng vậy, đã không thể chọc sao còn chọc làm gì?Một đường tiến công, Đa Đoạt như giẫm trên đất bằng, ông ta ra lệnh thiêu hủy toàn bộ thành trì ven đường, ngoại trừ thức ăn, còn lại đều hủy diệt.Mà đội quân của bọn họ cũng ngày càng điên cuồng.Trong doanh trướng đại quân Hoa Hạ.“Đa tướng quân, trong thành đã xảy ra rất nhiều vụ cướp đoạt tài sản… thậm chí… thậm chí còn có chuyện làm nhục phụ nữ, xin hỏi nên xử trí thế nào?”Đa Đoạt trầm mặt trong chốc lát: “Ta đã ra lệnh trong quân như thế nào?”“Tiêu hủy tất cả…”“Vậy thì được rồi, chỉ cần tiêu hủy tất cả xem như không trái với quân kỷ, còn việc sử dụng thủ đoạn như thế nào thì trung quân sẽ không can thiệp…”“Vâng…”

Quốc vương của các nước còn lại cũng lộ vẻ nghiêm túc nhìn nữ vương An Na.

“Nữ vương bệ hạ, hiện tại chỉ có thể phân ra, mỗi người tự chiến, chúng ta phải mau chóng quay về để bố trí phòng ngự.

Xin cáo từ trước!”

An Na tức đến mức hai mắt đỏ bừng, đám súc sinh này lại muốn vứt bỏ nàng ta.

Advertisement

“Muốn đi? Các ngươi có thể chạy đi đâu? Nếu Pháo Đài Đỏ không thể ngăn cản nổi đại quân Hoa Hạ thì với một chút binh lực đó, các ngươi có thể thủ được à?”

“Nữ vương bệ hạ, thủ không được thì chạy, hiện tại lui lại vẫn còn kịp.

Ta đề nghị ngài cũng tranh thủ thời gian chạy đi”.

“Đúng… Nữ vương bệ hạ, ngài nên tranh thủ thời gian chạy đi…”

“Một đám vô dụng…”

Rốt cuộc, An Na Nhất Thế cũng không khống chế nổi nữa.

“Người đâu, bắt tất cả họ lại cho ta, muốn chạy trốn à? Mơ đi!”

Quốc vương của bảy nước đều thay đổi sắc mặt.

“Nữ vương bệ hạ, sao ngươi lại tạm giam chúng ta, ngươi muốn tuyên chiến với bảy nước à?”

An Na Nhất Thế lạnh lùng nhìn bọn họ: “Sao có thể gọi là tuyên chiến được? Ta đang kết đồng minh với các ngươi đấy.

Dù gì đi nữa thì từ hôm nay trở đi, các ngươi đều phải ở lại Pháo Đài Đỏ.

Nếu như Pháo Đài Đỏ rơi vào tay giặc, các ngươi ắt phải chết.

Còn việc có gọi quân cứu viện đến hay không thì tùy các ngươi”.

Khi đại quân La Sát bắt đầu lui về Pháo Đài Đỏ, tất cả các thành trì dọc đường đều đã mất đi ý chí chống cự, vô số người dân cũng gia nhập vào đội ngũ lui quân.

“Phụ thân, chúng ta có nhiều quân đội như vậy, sao phải chạy?”

“Con không biết đấy thôi, quân đội Hoa Hạ đều là ác ma đến từ địa ngục, con người không thể thắng nổi bọn họ”.

“Nếu đã như vậy, vì sao nữ vương bệ hạ còn ba lần bốn lượt đi gây hấn với bọn họ?”

“Việc này… việc này…”

Vị phụ thân đang chạy trối chết này cũng á khẩu, đúng vậy, đã không thể chọc sao còn chọc làm gì?

Một đường tiến công, Đa Đoạt như giẫm trên đất bằng, ông ta ra lệnh thiêu hủy toàn bộ thành trì ven đường, ngoại trừ thức ăn, còn lại đều hủy diệt.

Mà đội quân của bọn họ cũng ngày càng điên cuồng.

Trong doanh trướng đại quân Hoa Hạ.

“Đa tướng quân, trong thành đã xảy ra rất nhiều vụ cướp đoạt tài sản… thậm chí… thậm chí còn có chuyện làm nhục phụ nữ, xin hỏi nên xử trí thế nào?”

Đa Đoạt trầm mặt trong chốc lát: “Ta đã ra lệnh trong quân như thế nào?”

“Tiêu hủy tất cả…”

“Vậy thì được rồi, chỉ cần tiêu hủy tất cả xem như không trái với quân kỷ, còn việc sử dụng thủ đoạn như thế nào thì trung quân sẽ không can thiệp…”

“Vâng…”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Quốc vương của các nước còn lại cũng lộ vẻ nghiêm túc nhìn nữ vương An Na.“Nữ vương bệ hạ, hiện tại chỉ có thể phân ra, mỗi người tự chiến, chúng ta phải mau chóng quay về để bố trí phòng ngự.Xin cáo từ trước!”An Na tức đến mức hai mắt đỏ bừng, đám súc sinh này lại muốn vứt bỏ nàng ta.Advertisement“Muốn đi? Các ngươi có thể chạy đi đâu? Nếu Pháo Đài Đỏ không thể ngăn cản nổi đại quân Hoa Hạ thì với một chút binh lực đó, các ngươi có thể thủ được à?”“Nữ vương bệ hạ, thủ không được thì chạy, hiện tại lui lại vẫn còn kịp.Ta đề nghị ngài cũng tranh thủ thời gian chạy đi”.“Đúng… Nữ vương bệ hạ, ngài nên tranh thủ thời gian chạy đi…”“Một đám vô dụng…”Rốt cuộc, An Na Nhất Thế cũng không khống chế nổi nữa.“Người đâu, bắt tất cả họ lại cho ta, muốn chạy trốn à? Mơ đi!”Quốc vương của bảy nước đều thay đổi sắc mặt.“Nữ vương bệ hạ, sao ngươi lại tạm giam chúng ta, ngươi muốn tuyên chiến với bảy nước à?”An Na Nhất Thế lạnh lùng nhìn bọn họ: “Sao có thể gọi là tuyên chiến được? Ta đang kết đồng minh với các ngươi đấy.Dù gì đi nữa thì từ hôm nay trở đi, các ngươi đều phải ở lại Pháo Đài Đỏ.Nếu như Pháo Đài Đỏ rơi vào tay giặc, các ngươi ắt phải chết.Còn việc có gọi quân cứu viện đến hay không thì tùy các ngươi”.Khi đại quân La Sát bắt đầu lui về Pháo Đài Đỏ, tất cả các thành trì dọc đường đều đã mất đi ý chí chống cự, vô số người dân cũng gia nhập vào đội ngũ lui quân.“Phụ thân, chúng ta có nhiều quân đội như vậy, sao phải chạy?”“Con không biết đấy thôi, quân đội Hoa Hạ đều là ác ma đến từ địa ngục, con người không thể thắng nổi bọn họ”.“Nếu đã như vậy, vì sao nữ vương bệ hạ còn ba lần bốn lượt đi gây hấn với bọn họ?”“Việc này… việc này…”Vị phụ thân đang chạy trối chết này cũng á khẩu, đúng vậy, đã không thể chọc sao còn chọc làm gì?Một đường tiến công, Đa Đoạt như giẫm trên đất bằng, ông ta ra lệnh thiêu hủy toàn bộ thành trì ven đường, ngoại trừ thức ăn, còn lại đều hủy diệt.Mà đội quân của bọn họ cũng ngày càng điên cuồng.Trong doanh trướng đại quân Hoa Hạ.“Đa tướng quân, trong thành đã xảy ra rất nhiều vụ cướp đoạt tài sản… thậm chí… thậm chí còn có chuyện làm nhục phụ nữ, xin hỏi nên xử trí thế nào?”Đa Đoạt trầm mặt trong chốc lát: “Ta đã ra lệnh trong quân như thế nào?”“Tiêu hủy tất cả…”“Vậy thì được rồi, chỉ cần tiêu hủy tất cả xem như không trái với quân kỷ, còn việc sử dụng thủ đoạn như thế nào thì trung quân sẽ không can thiệp…”“Vâng…”

Chương 382: 382: “tiêu Hủy Tất Cả…”