Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 435: 435: Nhưng Tất Cả Thị Vệ Đều Không Nhúc Nhích
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Nữ vương, Phù Tang của chúng ta cần những phụ nữ như ngài.Nếu ngài mà đến quê hương ta, chắc chắn sẽ có rất nhiều đàn ông khao khát được âu yếm ngài”.“Nữ vương bệ hạ, hàng năm, Phù Tang chúng ta đều có cuộc thi bình chọn kỹ nữ đệ nhất, nếu ngài mà tham gia thì chắc chắn sẽ giành được vị trí hoa khôi, sau đó được tướng quân Đức Xuyên của chúng ta sủng hạnh…”“Y Lệ Sa Bạch, ngươi làm nữ vương làm quái gì? Thanh xuân của phụ nữ là để hưởng thụ, tìm mười mấy người đàn ông, hàng đêm sênh ca, chẳng phải thích hơn à? Có muốn cùng ca ca thử một chút không? Đảm bảo khiến muội muội thoải mái…”Advertisement…Khinh khí cầu dạo hết vòng này đến vòng khác quanh quảng trường, dưới sự ép buộc của Lãnh Hàn, Mã Họa Đằng liên tục hô to đủ loại ô ngôn uế ngữ, mặt hắn ngày càng đỏ rần.Trên khinh khí cầu, Nữu Khắc Man cũng nhận ra được điều khác thường, nhưng lúc này hắn ta đã mất tự do.Y Lệ Sa Bạch chưa từng bị sỉ nhục đến như vậy, huống chi còn là trước mặt rất nhiều thân vương cùng các vị đức cao vọng trọng của viện khoa học.Cuối cùng, nàng ta cũng không nhịn được nữa.“Người Phù Tang vô sỉ, ta sẽ giết các ngươi!”“Ôi chao! Ta sợ chết đi được, sao nữ vương phải giết ta? Ta đáng yêu như vậy, lại còn biết làm rất nhiều tư thế có độ khó cao nữa”.Y Lệ Sa Bạch gần như sắp phát điên, nàng ta thét lên: “Người đâu, đợi bọn họ hạ xuống, ngoại trừ Nữu Khắc Man, xử tử toàn bộ cho ta.Đặc biệt là tên họ Mã kia, ta muốn hắn sống không bằng chết”.Nghe xong, Mã Họa Đằng không nhịn được chửi tục, má nó, ta chỉ phụ trách phiên dịch, liên quan gì ta.“Y Lệ Sa Bạch, ta xxoo ngươi, mỗi ngày ta đều muốn xxoo ngươi, ngươi càng không muốn nghe thì ta càng phải nói, ngay cả mấy lão già bên cạnh ngươi cũng có cùng suy nghĩ với ta đấy!”Bên dưới, mấy vị thân vương sững sờ, bọn họ hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống.“Nữ vương bệ hạ, đám người Phù Tang này nói nhăng nói cuội, chúng ta không dám có những ý nghĩ xấu xa đó”.Mã Họa Đằng tiếp tục hô to: “Y Lệ Sa Bạch, ngươi trở về học làm phụ nữ cho thật tốt.Một ngày nào đó, ta sẽ khiến ngươi thuần phục dưới kim cô bổng của ta”.Lần này, đến phiên Lãnh Hàn trợn tròn mắt.Tiểu Mã à, ta còn chưa lên tiếng mà ngươi đã tự do phát huy vậy à? Má nó, đúng là nhân tài!Mấy trăm tên thị vệ lao đến, cầm trường kiếm trong tay, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng băm nát bọn họ ra.Thế nhưng, một cảnh tượng đáng kinh ngạc đã xảy ra, khinh khí cầu kia… càng bay càng cao… càng bay càng xa…Khi đạt đến độ cao mà mắt thường gần như không nhìn rõ được nữa, khinh khí cầu bắt đầu hướng về phương Đông.Bên trong viện khoa học không có bất kỳ một âm thanh nào, tất cả đều ngớ người ra.Bay mất rồi? Cứ thế bay mất?Sau khi lấy lại bình tĩnh, Y Lệ Sa Bạch lập tức có phản ứng.“Không tốt, Nữu Khắc Man bị cướp đi, đuổi theo…”Nhưng tất cả thị vệ đều không nhúc nhích.“Các ngươi muốn tạo phản à? Ta bảo đuổi theo…”“Nữ vương bệ hạ… chúng ta… đuổi theo hướng nào…”Y Lệ Sa Bạch khẽ giật mình, đúng vậy, đuổi theo hướng nào, hoàn toàn không thấy nữa rồi.“A…”Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Y Lệ Sa Bạch điên cuồng gào lên như vậy.Đám người xung quanh sợ đến mức không dám thở mạnh.
“Nữ vương, Phù Tang của chúng ta cần những phụ nữ như ngài.
Nếu ngài mà đến quê hương ta, chắc chắn sẽ có rất nhiều đàn ông khao khát được âu yếm ngài”.
“Nữ vương bệ hạ, hàng năm, Phù Tang chúng ta đều có cuộc thi bình chọn kỹ nữ đệ nhất, nếu ngài mà tham gia thì chắc chắn sẽ giành được vị trí hoa khôi, sau đó được tướng quân Đức Xuyên của chúng ta sủng hạnh…”
“Y Lệ Sa Bạch, ngươi làm nữ vương làm quái gì? Thanh xuân của phụ nữ là để hưởng thụ, tìm mười mấy người đàn ông, hàng đêm sênh ca, chẳng phải thích hơn à? Có muốn cùng ca ca thử một chút không? Đảm bảo khiến muội muội thoải mái…”
Advertisement
…
Khinh khí cầu dạo hết vòng này đến vòng khác quanh quảng trường, dưới sự ép buộc của Lãnh Hàn, Mã Họa Đằng liên tục hô to đủ loại ô ngôn uế ngữ, mặt hắn ngày càng đỏ rần.
Trên khinh khí cầu, Nữu Khắc Man cũng nhận ra được điều khác thường, nhưng lúc này hắn ta đã mất tự do.
Y Lệ Sa Bạch chưa từng bị sỉ nhục đến như vậy, huống chi còn là trước mặt rất nhiều thân vương cùng các vị đức cao vọng trọng của viện khoa học.
Cuối cùng, nàng ta cũng không nhịn được nữa.
“Người Phù Tang vô sỉ, ta sẽ giết các ngươi!”
“Ôi chao! Ta sợ chết đi được, sao nữ vương phải giết ta? Ta đáng yêu như vậy, lại còn biết làm rất nhiều tư thế có độ khó cao nữa”.
Y Lệ Sa Bạch gần như sắp phát điên, nàng ta thét lên: “Người đâu, đợi bọn họ hạ xuống, ngoại trừ Nữu Khắc Man, xử tử toàn bộ cho ta.
Đặc biệt là tên họ Mã kia, ta muốn hắn sống không bằng chết”.
Nghe xong, Mã Họa Đằng không nhịn được chửi tục, má nó, ta chỉ phụ trách phiên dịch, liên quan gì ta.
“Y Lệ Sa Bạch, ta xxoo ngươi, mỗi ngày ta đều muốn xxoo ngươi, ngươi càng không muốn nghe thì ta càng phải nói, ngay cả mấy lão già bên cạnh ngươi cũng có cùng suy nghĩ với ta đấy!”
Bên dưới, mấy vị thân vương sững sờ, bọn họ hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống.
“Nữ vương bệ hạ, đám người Phù Tang này nói nhăng nói cuội, chúng ta không dám có những ý nghĩ xấu xa đó”.
Mã Họa Đằng tiếp tục hô to: “Y Lệ Sa Bạch, ngươi trở về học làm phụ nữ cho thật tốt.
Một ngày nào đó, ta sẽ khiến ngươi thuần phục dưới kim cô bổng của ta”.
Lần này, đến phiên Lãnh Hàn trợn tròn mắt.
Tiểu Mã à, ta còn chưa lên tiếng mà ngươi đã tự do phát huy vậy à? Má nó, đúng là nhân tài!
Mấy trăm tên thị vệ lao đến, cầm trường kiếm trong tay, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng băm nát bọn họ ra.
Thế nhưng, một cảnh tượng đáng kinh ngạc đã xảy ra, khinh khí cầu kia… càng bay càng cao… càng bay càng xa…
Khi đạt đến độ cao mà mắt thường gần như không nhìn rõ được nữa, khinh khí cầu bắt đầu hướng về phương Đông.
Bên trong viện khoa học không có bất kỳ một âm thanh nào, tất cả đều ngớ người ra.
Bay mất rồi? Cứ thế bay mất?
Sau khi lấy lại bình tĩnh, Y Lệ Sa Bạch lập tức có phản ứng.
“Không tốt, Nữu Khắc Man bị cướp đi, đuổi theo…”
Nhưng tất cả thị vệ đều không nhúc nhích.
“Các ngươi muốn tạo phản à? Ta bảo đuổi theo…”
“Nữ vương bệ hạ… chúng ta… đuổi theo hướng nào…”
Y Lệ Sa Bạch khẽ giật mình, đúng vậy, đuổi theo hướng nào, hoàn toàn không thấy nữa rồi.
“A…”
Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Y Lệ Sa Bạch điên cuồng gào lên như vậy.
Đám người xung quanh sợ đến mức không dám thở mạnh.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Nữ vương, Phù Tang của chúng ta cần những phụ nữ như ngài.Nếu ngài mà đến quê hương ta, chắc chắn sẽ có rất nhiều đàn ông khao khát được âu yếm ngài”.“Nữ vương bệ hạ, hàng năm, Phù Tang chúng ta đều có cuộc thi bình chọn kỹ nữ đệ nhất, nếu ngài mà tham gia thì chắc chắn sẽ giành được vị trí hoa khôi, sau đó được tướng quân Đức Xuyên của chúng ta sủng hạnh…”“Y Lệ Sa Bạch, ngươi làm nữ vương làm quái gì? Thanh xuân của phụ nữ là để hưởng thụ, tìm mười mấy người đàn ông, hàng đêm sênh ca, chẳng phải thích hơn à? Có muốn cùng ca ca thử một chút không? Đảm bảo khiến muội muội thoải mái…”Advertisement…Khinh khí cầu dạo hết vòng này đến vòng khác quanh quảng trường, dưới sự ép buộc của Lãnh Hàn, Mã Họa Đằng liên tục hô to đủ loại ô ngôn uế ngữ, mặt hắn ngày càng đỏ rần.Trên khinh khí cầu, Nữu Khắc Man cũng nhận ra được điều khác thường, nhưng lúc này hắn ta đã mất tự do.Y Lệ Sa Bạch chưa từng bị sỉ nhục đến như vậy, huống chi còn là trước mặt rất nhiều thân vương cùng các vị đức cao vọng trọng của viện khoa học.Cuối cùng, nàng ta cũng không nhịn được nữa.“Người Phù Tang vô sỉ, ta sẽ giết các ngươi!”“Ôi chao! Ta sợ chết đi được, sao nữ vương phải giết ta? Ta đáng yêu như vậy, lại còn biết làm rất nhiều tư thế có độ khó cao nữa”.Y Lệ Sa Bạch gần như sắp phát điên, nàng ta thét lên: “Người đâu, đợi bọn họ hạ xuống, ngoại trừ Nữu Khắc Man, xử tử toàn bộ cho ta.Đặc biệt là tên họ Mã kia, ta muốn hắn sống không bằng chết”.Nghe xong, Mã Họa Đằng không nhịn được chửi tục, má nó, ta chỉ phụ trách phiên dịch, liên quan gì ta.“Y Lệ Sa Bạch, ta xxoo ngươi, mỗi ngày ta đều muốn xxoo ngươi, ngươi càng không muốn nghe thì ta càng phải nói, ngay cả mấy lão già bên cạnh ngươi cũng có cùng suy nghĩ với ta đấy!”Bên dưới, mấy vị thân vương sững sờ, bọn họ hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống.“Nữ vương bệ hạ, đám người Phù Tang này nói nhăng nói cuội, chúng ta không dám có những ý nghĩ xấu xa đó”.Mã Họa Đằng tiếp tục hô to: “Y Lệ Sa Bạch, ngươi trở về học làm phụ nữ cho thật tốt.Một ngày nào đó, ta sẽ khiến ngươi thuần phục dưới kim cô bổng của ta”.Lần này, đến phiên Lãnh Hàn trợn tròn mắt.Tiểu Mã à, ta còn chưa lên tiếng mà ngươi đã tự do phát huy vậy à? Má nó, đúng là nhân tài!Mấy trăm tên thị vệ lao đến, cầm trường kiếm trong tay, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng băm nát bọn họ ra.Thế nhưng, một cảnh tượng đáng kinh ngạc đã xảy ra, khinh khí cầu kia… càng bay càng cao… càng bay càng xa…Khi đạt đến độ cao mà mắt thường gần như không nhìn rõ được nữa, khinh khí cầu bắt đầu hướng về phương Đông.Bên trong viện khoa học không có bất kỳ một âm thanh nào, tất cả đều ngớ người ra.Bay mất rồi? Cứ thế bay mất?Sau khi lấy lại bình tĩnh, Y Lệ Sa Bạch lập tức có phản ứng.“Không tốt, Nữu Khắc Man bị cướp đi, đuổi theo…”Nhưng tất cả thị vệ đều không nhúc nhích.“Các ngươi muốn tạo phản à? Ta bảo đuổi theo…”“Nữ vương bệ hạ… chúng ta… đuổi theo hướng nào…”Y Lệ Sa Bạch khẽ giật mình, đúng vậy, đuổi theo hướng nào, hoàn toàn không thấy nữa rồi.“A…”Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Y Lệ Sa Bạch điên cuồng gào lên như vậy.Đám người xung quanh sợ đến mức không dám thở mạnh.