Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 516: 516: Có Lẽ Chúng Ta Thực Sự Đã Sai Rồi…”
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Hoàng cung.Trung Thư ViệnAdvertisementTrong lúc nước sôi lửa bỏng như này, Đại hoàng tử bị hành thích, mọi người đều chẳng phải kẻ ngốc, dùng đầu gối nghĩ cũng biết được mục đích thực sự của đám thích khách.Các trung thần Tề Dung, Tân Cửu, Lưu Bất Đắc, Lãnh Hàn, Đa Đoạt đều mặt mũi xám xịt, ngồi lại với nhau.Tân Cửu lên tiếng trước: “Tể tướng, ở đây chỉ có ngài lớn tuổi nhất, mau đề ra chủ ý đi, nếu không thiên hạ thực sự đại loạn mất”.Tề Dung thở dài một tiêng: “Aiz,… Sao lại đi tới nước này chứ? Lưu đại nhân, ngài là thần tử còn sót lại của Đại Lương, ngài thấy sao?”Sắc mặt Lưu Bất Đắc khó coi vô cùng.Mẹ nó chứ, ta có thể thấy cái gì! Ngồi đây mà nhìn thôi.Lưu Bất Đắc khóc thầm.Mỗi lần gặp phải vấn đề nan giải đều đẩy cho ông ta.Im lặng hồi lâu, Lưu Bất Đắc đứng dậy.“Thứ nhất, chắc chắn chuyện này không liên quan tới hoàng hậu.Hoàng hậu cũng không nhất thiết phải làm ra chuyện như vậy.Ta nghĩ mọi người đều nhìn rõ hơn ta.Thứ hai, các vị cũng biết được mục đích hành thích Đại hoàng tử lần này của đám thích khách rồi.Vậy nên chuyện quan trọng nhất hiện giờ là phải khống chế được bọn chúng”.Tề Dung bình tĩnh hỏi: “Bọn chúng là ai?”Lưu Bất Đắc nhắm mắt lại, khó khăn trả lời: “Còn là ai được nữa? Chắc chắn là hoàng thân quốc thích của gia tộc Hiên Vũ và đám lão thần Đại Lương rồi.Mặc dù không thể chắc chắn là kẻ nào nhưng theo tình hình trước mắt, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót..."Tề Dung nói: “Được, nếu Lưu đại nhân cũng đồng ý, vậy chuyện này cứ quyết vậy đi, lập tức phái người đón hai vị nương nương hồi cung, chủ trì chuyện trong triều, đồng thời hạ lệnh, bắt toàn bộ người của gia tộc Hiên Vũ cùng với các thần tử Đại Lương cũ có chức quan ngũ phẩm trở lên.Chuyện này giao toàn quyền chấp hành cho Đa Đoạt”.Đa Đoạt xanh cả mặt đáp: “Rõ, thần đi làm ngay!”Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nước Hoa Hạ đã đón nhận sự hỗn loạn lớn nhất trong lịch sử.Chẳng ai ngờ rằng, quốc gia đã thống nhất nhiều năm, đại đa số mọi người đều quên mất bản thân mình là người Đại Lương hay Bắc Lương rồi, ấy vậy mà đột nhiên lại hứng chịu một kiếp nạn.Vì đề phòng bất trắc, những người tham gia đợt truy quét đều là quân đội gốc Bắc Lương.Rất nhiều người thuộc gia tộc Hiên Vũ đều bị bắt, hàng trăm quan viên bị tóm, thậm chí có cả người chẳng phạm tội gì.Một thánh chỉ được Trung Thư Viện soạn thảo, chiếu cáo toàn nước, tất cả lão tướng Đại Lương có chức sắc tham tướng trở lên trong quân đội cũng đều bị bắt, kẻ nào dám phản kháng, lập tức giết tại chỗ…Khi hàng ngàn binh sĩ Hắc Kỳ quân được trang bị vũ khí kéo tới vương phủ của Hiên Vũ Diệu, hai huynh đệ đã nhận được tin tức.Hiên Vũ Huy thở dài: “Kết thúc cả rồi, chúng ta cũng đã làm hết sức, không thể liên luỵ tới nhiều trung thần nữa.Đợi khi vào trong đó, ta sẽ gánh mọi chuyện, đệ cứ coi như không biết gì đi”.Hiên Vũ Diệu đáp: “Nhị ca, huynh nói gì vậy, chuyện đã tới nước này rồi, bọn đệ cũng chẳng sợ gì nữa.Giang sơn của Đại Lương chỉ có thể cho Nhị hoàng tử tiếp quản, tuyệt đối không thể giao cho người ngoài!”“Haiz… Có lẽ, chúng ta thực sự đã sai rồi…”Rất nhanh, mười mấy tay cấm quân bước vào, đám thị vệ trong vương phủ lập tức vây lại.“Hai vị lão vương gia, Trung Thư Viện hạ lệnh, mời hai vị về thành Thiên Khải, mong hai vị lão vương gia phối hợp”.Hiên Vũ Huy xua tay với đám thị vệ xung quanh.“Được thôi… huynh dệ bọn ta đi cùng các ngươi…”Mộ Như Tuyết và Hiên Vũ Ngọc Nhi đang bàn bạc bước tiếp theo nên tìm kiếm ở đâu thì Lãnh Hàn đột nhiên bước vào.“Lãnh Hàn… sao huynh lại tới đây?”Hai người bọn họ vẫn gọi thẳng tên Lãnh Hàn, nó như một cách xưng hô thân thiết vậy.
Hoàng cung.
Trung Thư Viện
Advertisement
Trong lúc nước sôi lửa bỏng như này, Đại hoàng tử bị hành thích, mọi người đều chẳng phải kẻ ngốc, dùng đầu gối nghĩ cũng biết được mục đích thực sự của đám thích khách.
Các trung thần Tề Dung, Tân Cửu, Lưu Bất Đắc, Lãnh Hàn, Đa Đoạt đều mặt mũi xám xịt, ngồi lại với nhau.
Tân Cửu lên tiếng trước: “Tể tướng, ở đây chỉ có ngài lớn tuổi nhất, mau đề ra chủ ý đi, nếu không thiên hạ thực sự đại loạn mất”.
Tề Dung thở dài một tiêng: “Aiz,… Sao lại đi tới nước này chứ? Lưu đại nhân, ngài là thần tử còn sót lại của Đại Lương, ngài thấy sao?”
Sắc mặt Lưu Bất Đắc khó coi vô cùng.
Mẹ nó chứ, ta có thể thấy cái gì! Ngồi đây mà nhìn thôi.
Lưu Bất Đắc khóc thầm.
Mỗi lần gặp phải vấn đề nan giải đều đẩy cho ông ta.
Im lặng hồi lâu, Lưu Bất Đắc đứng dậy.
“Thứ nhất, chắc chắn chuyện này không liên quan tới hoàng hậu.
Hoàng hậu cũng không nhất thiết phải làm ra chuyện như vậy.
Ta nghĩ mọi người đều nhìn rõ hơn ta.
Thứ hai, các vị cũng biết được mục đích hành thích Đại hoàng tử lần này của đám thích khách rồi.
Vậy nên chuyện quan trọng nhất hiện giờ là phải khống chế được bọn chúng”.
Tề Dung bình tĩnh hỏi: “Bọn chúng là ai?”
Lưu Bất Đắc nhắm mắt lại, khó khăn trả lời: “Còn là ai được nữa? Chắc chắn là hoàng thân quốc thích của gia tộc Hiên Vũ và đám lão thần Đại Lương rồi.
Mặc dù không thể chắc chắn là kẻ nào nhưng theo tình hình trước mắt, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót..."
Tề Dung nói: “Được, nếu Lưu đại nhân cũng đồng ý, vậy chuyện này cứ quyết vậy đi, lập tức phái người đón hai vị nương nương hồi cung, chủ trì chuyện trong triều, đồng thời hạ lệnh, bắt toàn bộ người của gia tộc Hiên Vũ cùng với các thần tử Đại Lương cũ có chức quan ngũ phẩm trở lên.
Chuyện này giao toàn quyền chấp hành cho Đa Đoạt”.
Đa Đoạt xanh cả mặt đáp: “Rõ, thần đi làm ngay!”
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nước Hoa Hạ đã đón nhận sự hỗn loạn lớn nhất trong lịch sử.
Chẳng ai ngờ rằng, quốc gia đã thống nhất nhiều năm, đại đa số mọi người đều quên mất bản thân mình là người Đại Lương hay Bắc Lương rồi, ấy vậy mà đột nhiên lại hứng chịu một kiếp nạn.
Vì đề phòng bất trắc, những người tham gia đợt truy quét đều là quân đội gốc Bắc Lương.
Rất nhiều người thuộc gia tộc Hiên Vũ đều bị bắt, hàng trăm quan viên bị tóm, thậm chí có cả người chẳng phạm tội gì.
Một thánh chỉ được Trung Thư Viện soạn thảo, chiếu cáo toàn nước, tất cả lão tướng Đại Lương có chức sắc tham tướng trở lên trong quân đội cũng đều bị bắt, kẻ nào dám phản kháng, lập tức giết tại chỗ…
Khi hàng ngàn binh sĩ Hắc Kỳ quân được trang bị vũ khí kéo tới vương phủ của Hiên Vũ Diệu, hai huynh đệ đã nhận được tin tức.
Hiên Vũ Huy thở dài: “Kết thúc cả rồi, chúng ta cũng đã làm hết sức, không thể liên luỵ tới nhiều trung thần nữa.
Đợi khi vào trong đó, ta sẽ gánh mọi chuyện, đệ cứ coi như không biết gì đi”.
Hiên Vũ Diệu đáp: “Nhị ca, huynh nói gì vậy, chuyện đã tới nước này rồi, bọn đệ cũng chẳng sợ gì nữa.
Giang sơn của Đại Lương chỉ có thể cho Nhị hoàng tử tiếp quản, tuyệt đối không thể giao cho người ngoài!”
“Haiz… Có lẽ, chúng ta thực sự đã sai rồi…”
Rất nhanh, mười mấy tay cấm quân bước vào, đám thị vệ trong vương phủ lập tức vây lại.
“Hai vị lão vương gia, Trung Thư Viện hạ lệnh, mời hai vị về thành Thiên Khải, mong hai vị lão vương gia phối hợp”.
Hiên Vũ Huy xua tay với đám thị vệ xung quanh.
“Được thôi… huynh dệ bọn ta đi cùng các ngươi…”
Mộ Như Tuyết và Hiên Vũ Ngọc Nhi đang bàn bạc bước tiếp theo nên tìm kiếm ở đâu thì Lãnh Hàn đột nhiên bước vào.
“Lãnh Hàn… sao huynh lại tới đây?”
Hai người bọn họ vẫn gọi thẳng tên Lãnh Hàn, nó như một cách xưng hô thân thiết vậy.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Hoàng cung.Trung Thư ViệnAdvertisementTrong lúc nước sôi lửa bỏng như này, Đại hoàng tử bị hành thích, mọi người đều chẳng phải kẻ ngốc, dùng đầu gối nghĩ cũng biết được mục đích thực sự của đám thích khách.Các trung thần Tề Dung, Tân Cửu, Lưu Bất Đắc, Lãnh Hàn, Đa Đoạt đều mặt mũi xám xịt, ngồi lại với nhau.Tân Cửu lên tiếng trước: “Tể tướng, ở đây chỉ có ngài lớn tuổi nhất, mau đề ra chủ ý đi, nếu không thiên hạ thực sự đại loạn mất”.Tề Dung thở dài một tiêng: “Aiz,… Sao lại đi tới nước này chứ? Lưu đại nhân, ngài là thần tử còn sót lại của Đại Lương, ngài thấy sao?”Sắc mặt Lưu Bất Đắc khó coi vô cùng.Mẹ nó chứ, ta có thể thấy cái gì! Ngồi đây mà nhìn thôi.Lưu Bất Đắc khóc thầm.Mỗi lần gặp phải vấn đề nan giải đều đẩy cho ông ta.Im lặng hồi lâu, Lưu Bất Đắc đứng dậy.“Thứ nhất, chắc chắn chuyện này không liên quan tới hoàng hậu.Hoàng hậu cũng không nhất thiết phải làm ra chuyện như vậy.Ta nghĩ mọi người đều nhìn rõ hơn ta.Thứ hai, các vị cũng biết được mục đích hành thích Đại hoàng tử lần này của đám thích khách rồi.Vậy nên chuyện quan trọng nhất hiện giờ là phải khống chế được bọn chúng”.Tề Dung bình tĩnh hỏi: “Bọn chúng là ai?”Lưu Bất Đắc nhắm mắt lại, khó khăn trả lời: “Còn là ai được nữa? Chắc chắn là hoàng thân quốc thích của gia tộc Hiên Vũ và đám lão thần Đại Lương rồi.Mặc dù không thể chắc chắn là kẻ nào nhưng theo tình hình trước mắt, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót..."Tề Dung nói: “Được, nếu Lưu đại nhân cũng đồng ý, vậy chuyện này cứ quyết vậy đi, lập tức phái người đón hai vị nương nương hồi cung, chủ trì chuyện trong triều, đồng thời hạ lệnh, bắt toàn bộ người của gia tộc Hiên Vũ cùng với các thần tử Đại Lương cũ có chức quan ngũ phẩm trở lên.Chuyện này giao toàn quyền chấp hành cho Đa Đoạt”.Đa Đoạt xanh cả mặt đáp: “Rõ, thần đi làm ngay!”Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nước Hoa Hạ đã đón nhận sự hỗn loạn lớn nhất trong lịch sử.Chẳng ai ngờ rằng, quốc gia đã thống nhất nhiều năm, đại đa số mọi người đều quên mất bản thân mình là người Đại Lương hay Bắc Lương rồi, ấy vậy mà đột nhiên lại hứng chịu một kiếp nạn.Vì đề phòng bất trắc, những người tham gia đợt truy quét đều là quân đội gốc Bắc Lương.Rất nhiều người thuộc gia tộc Hiên Vũ đều bị bắt, hàng trăm quan viên bị tóm, thậm chí có cả người chẳng phạm tội gì.Một thánh chỉ được Trung Thư Viện soạn thảo, chiếu cáo toàn nước, tất cả lão tướng Đại Lương có chức sắc tham tướng trở lên trong quân đội cũng đều bị bắt, kẻ nào dám phản kháng, lập tức giết tại chỗ…Khi hàng ngàn binh sĩ Hắc Kỳ quân được trang bị vũ khí kéo tới vương phủ của Hiên Vũ Diệu, hai huynh đệ đã nhận được tin tức.Hiên Vũ Huy thở dài: “Kết thúc cả rồi, chúng ta cũng đã làm hết sức, không thể liên luỵ tới nhiều trung thần nữa.Đợi khi vào trong đó, ta sẽ gánh mọi chuyện, đệ cứ coi như không biết gì đi”.Hiên Vũ Diệu đáp: “Nhị ca, huynh nói gì vậy, chuyện đã tới nước này rồi, bọn đệ cũng chẳng sợ gì nữa.Giang sơn của Đại Lương chỉ có thể cho Nhị hoàng tử tiếp quản, tuyệt đối không thể giao cho người ngoài!”“Haiz… Có lẽ, chúng ta thực sự đã sai rồi…”Rất nhanh, mười mấy tay cấm quân bước vào, đám thị vệ trong vương phủ lập tức vây lại.“Hai vị lão vương gia, Trung Thư Viện hạ lệnh, mời hai vị về thành Thiên Khải, mong hai vị lão vương gia phối hợp”.Hiên Vũ Huy xua tay với đám thị vệ xung quanh.“Được thôi… huynh dệ bọn ta đi cùng các ngươi…”Mộ Như Tuyết và Hiên Vũ Ngọc Nhi đang bàn bạc bước tiếp theo nên tìm kiếm ở đâu thì Lãnh Hàn đột nhiên bước vào.“Lãnh Hàn… sao huynh lại tới đây?”Hai người bọn họ vẫn gọi thẳng tên Lãnh Hàn, nó như một cách xưng hô thân thiết vậy.