Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 598: 598: Chẳng Lẽ Còn Phải Đợi Ta Dạy Ngươi Tham Ô”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Hoàng thượng, ở đây chỉ có quân thần hai ta, ta muốn hỏi ngài một câu, những lời ngài từng nói có tính không?”“Lời trẫm từng nói, đương nhiên là thật”.“Vậy ngày đó ở thành Trường An, ngài đồng ý dẫn ta đi tìm các cô nương, giờ còn tính không?”AdvertisementLãnh Thiên Minh câm nín, tiểu tử này đúng là đồ bỏ đi…“Quản c*̀ng, trẫm ngày đó thấy ngươi sắp chết, muốn cổ vũ ngươi, ngươi cho là thật?”“Ta nghiêm túc mà, nếu không phải trong cơn mê nghe được những lời đó c*̉a hoàng thượng, ta đã không gắng gượng nổi”.“Ai yo, thật là không nhìn ra, ngươi có sở thích này, haiz…c*̃ng không phải không được, thực ra ta muốn tới Câu lạc bộ Vạn Quốc xem thử, chỉ là, đường đường vua một nước…ngươi cảm thấy có hợp lý không?”“Vậy…vậy ta có thể tự đi, nhưng…ngài phải xá tội cho ta”.“Chuyện này c*̃ng đâu phải phạm pháp, có tội gì chứ?”“Nhưng ta dù sao c*̃ng là mệnh quan triều đình, hơn nữa…ta không có tiền…”Lãnh Thiên Minh nhìn Quản c*̀ng đoan đoan chính chính, không nhịn được mắng: “Tên phế vật ngươi, không biết kiếm thêm à, chẳng lẽ còn phải đợi ta dạy ngươi tham ô?”Quản c*̀ng tủi thân đáp: “Ta chỉ muốn thử một lần, không muốn đến lúc chết…vẫn là xử nam”.“Được được được…đi, tất cả chi phí tính vào ta”.Quản c*̀ng lập tức vui vẻ: “Tạ hoàng thượng”.“c*́t xéo…ah…đợi đã, về nhớ kể cho ta, chỗ đó rốt cuộc là nơi thế nào”.“Hi hi…ngài yên tâm”.Quản c*̀ng mỉm cười nham hiểm, có lẽ đánh chết Lãnh Thiên Minh c*̃ng không ngờ, tên tiểu tử này dám làm việc ngầm sau lưng hắn.Câu lạc bộ Vạn Quốc thành Thiên Khải.Câu lạc bộ Vạn Quốc ngày nay, phải gọi là xa xỉ, Cổ Bách Vạn đã biến nó thành một tiểu thành thu nhỏ, chỉ có một cổng vào duy nhất, bước vào trong, cảnh đầu tiên đập vào mắt là vô vàn mỹ nữ dị quốc mỗi người một vẻ, c*̀ng với phố phường, tửu lầu, giả sơn, hoa viên, và vô số kĩ viện.Nếu vừa mắt mỹ nữ nào trên đường, chỉ cần nhớ được số hiệu, sau đó sẽ có người sắp xếp cho…Đây chính là thiên đường c*̉a người giàu…Đêm nay trăng sáng như sao, trăm hoa đua nở, tại cổng Câu lạc bộ Vạn Quốc, một nhóm thanh niên bước vào.“Này…các vị, muốn vào Câu lạc bộ Vạn Quốc, cần trả năm lượng vé vào cổng”.“Cái gì? Mỗi vào cổng c*̃ng mất năm lượng? Điên rồi hả?”“Vị này, Câu lạc bộ Vạn Quốc chúng ta trước giờ luôn ghi rõ giá cả, ngài đừng nghĩ rằng năm lượng này là uổng phí, cho dù ngài vào trong, chẳng làm gì, nhưng có thể ngắm mỹ nữ như mây thỏa mắt, rất xứng đáng, ngài không biết thôi…những mỹ nữ đó đều ăn mặc thiếu vải…”Mấy người nghe thế lòng vui như nở hoa, nhưng giá này thật sự quá cao, đột nhiên, một âm thanh vang lên.“Ai da, đây không phải Quản đại nhân ư? Không ngờ ngài c*̃ng tới đây, thất kính, thất kính…”Quản c*̀ng mỉm cười đáp lễ.Người gác cổng sững sờ, chết tiệt! Công sở Liêm Chính? Quản c*̀ng? Người này không dây vào được.

“Hoàng thượng, ở đây chỉ có quân thần hai ta, ta muốn hỏi ngài một câu, những lời ngài từng nói có tính không?”

“Lời trẫm từng nói, đương nhiên là thật”.

“Vậy ngày đó ở thành Trường An, ngài đồng ý dẫn ta đi tìm các cô nương, giờ còn tính không?”

Advertisement

Lãnh Thiên Minh câm nín, tiểu tử này đúng là đồ bỏ đi…

“Quản c*̀ng, trẫm ngày đó thấy ngươi sắp chết, muốn cổ vũ ngươi, ngươi cho là thật?”

“Ta nghiêm túc mà, nếu không phải trong cơn mê nghe được những lời đó c*̉a hoàng thượng, ta đã không gắng gượng nổi”.

“Ai yo, thật là không nhìn ra, ngươi có sở thích này, haiz…c*̃ng không phải không được, thực ra ta muốn tới Câu lạc bộ Vạn Quốc xem thử, chỉ là, đường đường vua một nước…ngươi cảm thấy có hợp lý không?”

“Vậy…vậy ta có thể tự đi, nhưng…ngài phải xá tội cho ta”.

“Chuyện này c*̃ng đâu phải phạm pháp, có tội gì chứ?”

“Nhưng ta dù sao c*̃ng là mệnh quan triều đình, hơn nữa…ta không có tiền…”

Lãnh Thiên Minh nhìn Quản c*̀ng đoan đoan chính chính, không nhịn được mắng: “Tên phế vật ngươi, không biết kiếm thêm à, chẳng lẽ còn phải đợi ta dạy ngươi tham ô?”

Quản c*̀ng tủi thân đáp: “Ta chỉ muốn thử một lần, không muốn đến lúc chết…vẫn là xử nam”.

“Được được được…đi, tất cả chi phí tính vào ta”.

Quản c*̀ng lập tức vui vẻ: “Tạ hoàng thượng”.

“c*́t xéo…ah…đợi đã, về nhớ kể cho ta, chỗ đó rốt cuộc là nơi thế nào”.

“Hi hi…ngài yên tâm”.

Quản c*̀ng mỉm cười nham hiểm, có lẽ đánh chết Lãnh Thiên Minh c*̃ng không ngờ, tên tiểu tử này dám làm việc ngầm sau lưng hắn.

Câu lạc bộ Vạn Quốc thành Thiên Khải.

Câu lạc bộ Vạn Quốc ngày nay, phải gọi là xa xỉ, Cổ Bách Vạn đã biến nó thành một tiểu thành thu nhỏ, chỉ có một cổng vào duy nhất, bước vào trong, cảnh đầu tiên đập vào mắt là vô vàn mỹ nữ dị quốc mỗi người một vẻ, c*̀ng với phố phường, tửu lầu, giả sơn, hoa viên, và vô số kĩ viện.

Nếu vừa mắt mỹ nữ nào trên đường, chỉ cần nhớ được số hiệu, sau đó sẽ có người sắp xếp cho…Đây chính là thiên đường c*̉a người giàu…

Đêm nay trăng sáng như sao, trăm hoa đua nở, tại cổng Câu lạc bộ Vạn Quốc, một nhóm thanh niên bước vào.

“Này…các vị, muốn vào Câu lạc bộ Vạn Quốc, cần trả năm lượng vé vào cổng”.

“Cái gì? Mỗi vào cổng c*̃ng mất năm lượng? Điên rồi hả?”

“Vị này, Câu lạc bộ Vạn Quốc chúng ta trước giờ luôn ghi rõ giá cả, ngài đừng nghĩ rằng năm lượng này là uổng phí, cho dù ngài vào trong, chẳng làm gì, nhưng có thể ngắm mỹ nữ như mây thỏa mắt, rất xứng đáng, ngài không biết thôi…những mỹ nữ đó đều ăn mặc thiếu vải…”

Mấy người nghe thế lòng vui như nở hoa, nhưng giá này thật sự quá cao, đột nhiên, một âm thanh vang lên.

“Ai da, đây không phải Quản đại nhân ư? Không ngờ ngài c*̃ng tới đây, thất kính, thất kính…”

Quản c*̀ng mỉm cười đáp lễ.

Người gác cổng sững sờ, chết tiệt! Công sở Liêm Chính? Quản c*̀ng? Người này không dây vào được.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Hoàng thượng, ở đây chỉ có quân thần hai ta, ta muốn hỏi ngài một câu, những lời ngài từng nói có tính không?”“Lời trẫm từng nói, đương nhiên là thật”.“Vậy ngày đó ở thành Trường An, ngài đồng ý dẫn ta đi tìm các cô nương, giờ còn tính không?”AdvertisementLãnh Thiên Minh câm nín, tiểu tử này đúng là đồ bỏ đi…“Quản c*̀ng, trẫm ngày đó thấy ngươi sắp chết, muốn cổ vũ ngươi, ngươi cho là thật?”“Ta nghiêm túc mà, nếu không phải trong cơn mê nghe được những lời đó c*̉a hoàng thượng, ta đã không gắng gượng nổi”.“Ai yo, thật là không nhìn ra, ngươi có sở thích này, haiz…c*̃ng không phải không được, thực ra ta muốn tới Câu lạc bộ Vạn Quốc xem thử, chỉ là, đường đường vua một nước…ngươi cảm thấy có hợp lý không?”“Vậy…vậy ta có thể tự đi, nhưng…ngài phải xá tội cho ta”.“Chuyện này c*̃ng đâu phải phạm pháp, có tội gì chứ?”“Nhưng ta dù sao c*̃ng là mệnh quan triều đình, hơn nữa…ta không có tiền…”Lãnh Thiên Minh nhìn Quản c*̀ng đoan đoan chính chính, không nhịn được mắng: “Tên phế vật ngươi, không biết kiếm thêm à, chẳng lẽ còn phải đợi ta dạy ngươi tham ô?”Quản c*̀ng tủi thân đáp: “Ta chỉ muốn thử một lần, không muốn đến lúc chết…vẫn là xử nam”.“Được được được…đi, tất cả chi phí tính vào ta”.Quản c*̀ng lập tức vui vẻ: “Tạ hoàng thượng”.“c*́t xéo…ah…đợi đã, về nhớ kể cho ta, chỗ đó rốt cuộc là nơi thế nào”.“Hi hi…ngài yên tâm”.Quản c*̀ng mỉm cười nham hiểm, có lẽ đánh chết Lãnh Thiên Minh c*̃ng không ngờ, tên tiểu tử này dám làm việc ngầm sau lưng hắn.Câu lạc bộ Vạn Quốc thành Thiên Khải.Câu lạc bộ Vạn Quốc ngày nay, phải gọi là xa xỉ, Cổ Bách Vạn đã biến nó thành một tiểu thành thu nhỏ, chỉ có một cổng vào duy nhất, bước vào trong, cảnh đầu tiên đập vào mắt là vô vàn mỹ nữ dị quốc mỗi người một vẻ, c*̀ng với phố phường, tửu lầu, giả sơn, hoa viên, và vô số kĩ viện.Nếu vừa mắt mỹ nữ nào trên đường, chỉ cần nhớ được số hiệu, sau đó sẽ có người sắp xếp cho…Đây chính là thiên đường c*̉a người giàu…Đêm nay trăng sáng như sao, trăm hoa đua nở, tại cổng Câu lạc bộ Vạn Quốc, một nhóm thanh niên bước vào.“Này…các vị, muốn vào Câu lạc bộ Vạn Quốc, cần trả năm lượng vé vào cổng”.“Cái gì? Mỗi vào cổng c*̃ng mất năm lượng? Điên rồi hả?”“Vị này, Câu lạc bộ Vạn Quốc chúng ta trước giờ luôn ghi rõ giá cả, ngài đừng nghĩ rằng năm lượng này là uổng phí, cho dù ngài vào trong, chẳng làm gì, nhưng có thể ngắm mỹ nữ như mây thỏa mắt, rất xứng đáng, ngài không biết thôi…những mỹ nữ đó đều ăn mặc thiếu vải…”Mấy người nghe thế lòng vui như nở hoa, nhưng giá này thật sự quá cao, đột nhiên, một âm thanh vang lên.“Ai da, đây không phải Quản đại nhân ư? Không ngờ ngài c*̃ng tới đây, thất kính, thất kính…”Quản c*̀ng mỉm cười đáp lễ.Người gác cổng sững sờ, chết tiệt! Công sở Liêm Chính? Quản c*̀ng? Người này không dây vào được.

Chương 598: 598: Chẳng Lẽ Còn Phải Đợi Ta Dạy Ngươi Tham Ô”