Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 613: 613: Thần Thực Sự Có Chút Đau Đầu”
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Lý Tấn Hỉ đã bị thuyết phục.“Đi, đi xem thử…”Chế độ nô lệ là chế độ tàn ác nhất trong lịch sử loài người, nhưng c*̃ng là chế độ hiệu quả công việc cao nhất, có người từng nói, thực ra chế độ nô lệ vẫn luôn tồn hiện, chỉ là thay đổi hình thức mà thôi.AdvertisementChế độ nô lệ ngày xưa, là trực tiếp dùng vũ lực áp bức, còn ngày nay, là dùng tiền…Dù có đồng ý với quan điểm này hay không, thì vẫn phải thừa nhận, lợi ích c*̉a chế độ nô lệ đem lại, chính là có thể thoải mái áp bức người khác.Giống như vô số công dân Ba Nhĩ Đồ và dân tộc Bổng Chùy bị áp giải đến đường sắt hôm nay, đều phải phục tùng người Hoa Hạ vô điều kiện, bởi số mệnh của cả gia đình họ đều nằm trong tay người Hoa Hạ, họ nên biết ơn vị hoàng đế nhân từ đã trả cho họ một ít tiền công, mặc dù nó thấp hơn nhiều so với những công dân hạng một, nhưng đây đã là ân điển quá đỗi lớn lao…Với họ mà nói, khái niệm tự do đã không còn, sống sót quan trọng hơn tất cả…Lượng lớn thuốc pháo được vận chuyển đến đây, bắt đầu tiến hành thi công, giải tỏa những thị trấn, đồi núi và chướng ngại vật quanh tuyến đường sắt, bên cạnh đó, triều đình c*̃ng phái lượng lớn binh sĩ thực hiện các biện pháp phòng hộ cho người dân dọc tuyến đường.Hoa Hạ bước vào thời đại công nghiệp.Khoa Học Viện, thành Thiên Khải.Lãnh Thiên Minh c*̀ng mấy chục người phụ trách xây dựng đường sắt đang bàn bạc.“Hoàng thượng, chúng ta vừa mới thí nghiệm khớp đường ray với bánh xe, đây mới là bước đầu kế hoạch chế tạo tàu hỏa, liệu tiến hành thi công đường sắt trên toàn quốc lúc này có quá mạo hiểm?”“Xây đường sắt không phải chuyện ngày một ngày hai, nhanh thì ba năm, chậm thì năm năm, đợi các ngươi chế tạo xong tàu hỏa đã quá muộn”.Giáp Tử Thất: “Nhưng chi phí xây dựng quá lớn, thần thực sự có chút đau đầu”.“Ta không sợ, ngươi sợ cái gì? Tiền c*̃ng không phải ngươi chi trả, lần này ta tới đây để xác định mẫu tàu hỏa sản xuất tiếp theo”.“Vâng…hoàng thượng, dựa theo bản vẽ ngài đưa, thần đã thiết kế phương án chế tạo, mời ngài xem”.Lãnh Thiên Minh nhận bản vẽ, bên trong có đủ các thiết kế rắc rối khác nhau.“Ừm, mọi người đừng nghĩ tàu hỏa là thứ gì quá khó khăn, chẳng qua chỉ là liên kết vài chiến xa với nhau, vấn đề nan giải nhất nằm ở đầu tàu, liên quan rất lớn đến thử nghiệm động cơ Nữu Khắc Man, vậy nên mọi người hãy phối hợp với Nữu Khắc Man thật tốt, cải tiến cơ khí mới, sản xuất ra một đoàn tàu đạt chuẩn”.“Rõ…”Lãnh Thiên Minh nhìn những người trong phòng, nghiêm túc nói: “Có thể mọi người vẫn chưa nhận ra, những gì chúng ta đang làm, có thể thay đổi vận mệnh cả một quốc gia, Hoa Hạ ta tài nguyên phong phú, nhưng vấn đề lớn nhất nằm ở đâu?”“Đó là vận chuyển…mỗi năm, hoa quả phương nam vận chuyển xuống phương bắc phần lớn đều bị thối rữa, mà lương thực phương bắc gửi lên phương nam thì hao hụt hơn nửa, kể cả Hắc Kỳ quân, vô số xe ngựa chạy mấy ngày mấy đêm c*̃ng chỉ giảm bớt một nửa tổn thất”.“Còn cả vận chuyển quân đội, điều động đại quân nam bắc nhanh nhất cần ba tháng, chậm nhất cần nửa năm, nếu thật sự xảy ra chiến tranh, bên này đánh xong rồi, quân bên kia còn chưa kịp tới”.“Nhưng một khi có tàu hỏa, từ cực nam tới cực bắc chỉ cần không đến mười ngày, hơn nữa có thể chở theo rất nhiều hàng hóa đồ đạc, mọi người biết điều này có nghĩa là gì không?”
Lý Tấn Hỉ đã bị thuyết phục.
“Đi, đi xem thử…”
Chế độ nô lệ là chế độ tàn ác nhất trong lịch sử loài người, nhưng c*̃ng là chế độ hiệu quả công việc cao nhất, có người từng nói, thực ra chế độ nô lệ vẫn luôn tồn hiện, chỉ là thay đổi hình thức mà thôi.
Advertisement
Chế độ nô lệ ngày xưa, là trực tiếp dùng vũ lực áp bức, còn ngày nay, là dùng tiền…
Dù có đồng ý với quan điểm này hay không, thì vẫn phải thừa nhận, lợi ích c*̉a chế độ nô lệ đem lại, chính là có thể thoải mái áp bức người khác.
Giống như vô số công dân Ba Nhĩ Đồ và dân tộc Bổng Chùy bị áp giải đến đường sắt hôm nay, đều phải phục tùng người Hoa Hạ vô điều kiện, bởi số mệnh của cả gia đình họ đều nằm trong tay người Hoa Hạ, họ nên biết ơn vị hoàng đế nhân từ đã trả cho họ một ít tiền công, mặc dù nó thấp hơn nhiều so với những công dân hạng một, nhưng đây đã là ân điển quá đỗi lớn lao…
Với họ mà nói, khái niệm tự do đã không còn, sống sót quan trọng hơn tất cả…
Lượng lớn thuốc pháo được vận chuyển đến đây, bắt đầu tiến hành thi công, giải tỏa những thị trấn, đồi núi và chướng ngại vật quanh tuyến đường sắt, bên cạnh đó, triều đình c*̃ng phái lượng lớn binh sĩ thực hiện các biện pháp phòng hộ cho người dân dọc tuyến đường.
Hoa Hạ bước vào thời đại công nghiệp.
Khoa Học Viện, thành Thiên Khải.
Lãnh Thiên Minh c*̀ng mấy chục người phụ trách xây dựng đường sắt đang bàn bạc.
“Hoàng thượng, chúng ta vừa mới thí nghiệm khớp đường ray với bánh xe, đây mới là bước đầu kế hoạch chế tạo tàu hỏa, liệu tiến hành thi công đường sắt trên toàn quốc lúc này có quá mạo hiểm?”
“Xây đường sắt không phải chuyện ngày một ngày hai, nhanh thì ba năm, chậm thì năm năm, đợi các ngươi chế tạo xong tàu hỏa đã quá muộn”.
Giáp Tử Thất: “Nhưng chi phí xây dựng quá lớn, thần thực sự có chút đau đầu”.
“Ta không sợ, ngươi sợ cái gì? Tiền c*̃ng không phải ngươi chi trả, lần này ta tới đây để xác định mẫu tàu hỏa sản xuất tiếp theo”.
“Vâng…hoàng thượng, dựa theo bản vẽ ngài đưa, thần đã thiết kế phương án chế tạo, mời ngài xem”.
Lãnh Thiên Minh nhận bản vẽ, bên trong có đủ các thiết kế rắc rối khác nhau.
“Ừm, mọi người đừng nghĩ tàu hỏa là thứ gì quá khó khăn, chẳng qua chỉ là liên kết vài chiến xa với nhau, vấn đề nan giải nhất nằm ở đầu tàu, liên quan rất lớn đến thử nghiệm động cơ Nữu Khắc Man, vậy nên mọi người hãy phối hợp với Nữu Khắc Man thật tốt, cải tiến cơ khí mới, sản xuất ra một đoàn tàu đạt chuẩn”.
“Rõ…”
Lãnh Thiên Minh nhìn những người trong phòng, nghiêm túc nói: “Có thể mọi người vẫn chưa nhận ra, những gì chúng ta đang làm, có thể thay đổi vận mệnh cả một quốc gia, Hoa Hạ ta tài nguyên phong phú, nhưng vấn đề lớn nhất nằm ở đâu?”
“Đó là vận chuyển…mỗi năm, hoa quả phương nam vận chuyển xuống phương bắc phần lớn đều bị thối rữa, mà lương thực phương bắc gửi lên phương nam thì hao hụt hơn nửa, kể cả Hắc Kỳ quân, vô số xe ngựa chạy mấy ngày mấy đêm c*̃ng chỉ giảm bớt một nửa tổn thất”.
“Còn cả vận chuyển quân đội, điều động đại quân nam bắc nhanh nhất cần ba tháng, chậm nhất cần nửa năm, nếu thật sự xảy ra chiến tranh, bên này đánh xong rồi, quân bên kia còn chưa kịp tới”.
“Nhưng một khi có tàu hỏa, từ cực nam tới cực bắc chỉ cần không đến mười ngày, hơn nữa có thể chở theo rất nhiều hàng hóa đồ đạc, mọi người biết điều này có nghĩa là gì không?”
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Lý Tấn Hỉ đã bị thuyết phục.“Đi, đi xem thử…”Chế độ nô lệ là chế độ tàn ác nhất trong lịch sử loài người, nhưng c*̃ng là chế độ hiệu quả công việc cao nhất, có người từng nói, thực ra chế độ nô lệ vẫn luôn tồn hiện, chỉ là thay đổi hình thức mà thôi.AdvertisementChế độ nô lệ ngày xưa, là trực tiếp dùng vũ lực áp bức, còn ngày nay, là dùng tiền…Dù có đồng ý với quan điểm này hay không, thì vẫn phải thừa nhận, lợi ích c*̉a chế độ nô lệ đem lại, chính là có thể thoải mái áp bức người khác.Giống như vô số công dân Ba Nhĩ Đồ và dân tộc Bổng Chùy bị áp giải đến đường sắt hôm nay, đều phải phục tùng người Hoa Hạ vô điều kiện, bởi số mệnh của cả gia đình họ đều nằm trong tay người Hoa Hạ, họ nên biết ơn vị hoàng đế nhân từ đã trả cho họ một ít tiền công, mặc dù nó thấp hơn nhiều so với những công dân hạng một, nhưng đây đã là ân điển quá đỗi lớn lao…Với họ mà nói, khái niệm tự do đã không còn, sống sót quan trọng hơn tất cả…Lượng lớn thuốc pháo được vận chuyển đến đây, bắt đầu tiến hành thi công, giải tỏa những thị trấn, đồi núi và chướng ngại vật quanh tuyến đường sắt, bên cạnh đó, triều đình c*̃ng phái lượng lớn binh sĩ thực hiện các biện pháp phòng hộ cho người dân dọc tuyến đường.Hoa Hạ bước vào thời đại công nghiệp.Khoa Học Viện, thành Thiên Khải.Lãnh Thiên Minh c*̀ng mấy chục người phụ trách xây dựng đường sắt đang bàn bạc.“Hoàng thượng, chúng ta vừa mới thí nghiệm khớp đường ray với bánh xe, đây mới là bước đầu kế hoạch chế tạo tàu hỏa, liệu tiến hành thi công đường sắt trên toàn quốc lúc này có quá mạo hiểm?”“Xây đường sắt không phải chuyện ngày một ngày hai, nhanh thì ba năm, chậm thì năm năm, đợi các ngươi chế tạo xong tàu hỏa đã quá muộn”.Giáp Tử Thất: “Nhưng chi phí xây dựng quá lớn, thần thực sự có chút đau đầu”.“Ta không sợ, ngươi sợ cái gì? Tiền c*̃ng không phải ngươi chi trả, lần này ta tới đây để xác định mẫu tàu hỏa sản xuất tiếp theo”.“Vâng…hoàng thượng, dựa theo bản vẽ ngài đưa, thần đã thiết kế phương án chế tạo, mời ngài xem”.Lãnh Thiên Minh nhận bản vẽ, bên trong có đủ các thiết kế rắc rối khác nhau.“Ừm, mọi người đừng nghĩ tàu hỏa là thứ gì quá khó khăn, chẳng qua chỉ là liên kết vài chiến xa với nhau, vấn đề nan giải nhất nằm ở đầu tàu, liên quan rất lớn đến thử nghiệm động cơ Nữu Khắc Man, vậy nên mọi người hãy phối hợp với Nữu Khắc Man thật tốt, cải tiến cơ khí mới, sản xuất ra một đoàn tàu đạt chuẩn”.“Rõ…”Lãnh Thiên Minh nhìn những người trong phòng, nghiêm túc nói: “Có thể mọi người vẫn chưa nhận ra, những gì chúng ta đang làm, có thể thay đổi vận mệnh cả một quốc gia, Hoa Hạ ta tài nguyên phong phú, nhưng vấn đề lớn nhất nằm ở đâu?”“Đó là vận chuyển…mỗi năm, hoa quả phương nam vận chuyển xuống phương bắc phần lớn đều bị thối rữa, mà lương thực phương bắc gửi lên phương nam thì hao hụt hơn nửa, kể cả Hắc Kỳ quân, vô số xe ngựa chạy mấy ngày mấy đêm c*̃ng chỉ giảm bớt một nửa tổn thất”.“Còn cả vận chuyển quân đội, điều động đại quân nam bắc nhanh nhất cần ba tháng, chậm nhất cần nửa năm, nếu thật sự xảy ra chiến tranh, bên này đánh xong rồi, quân bên kia còn chưa kịp tới”.“Nhưng một khi có tàu hỏa, từ cực nam tới cực bắc chỉ cần không đến mười ngày, hơn nữa có thể chở theo rất nhiều hàng hóa đồ đạc, mọi người biết điều này có nghĩa là gì không?”