Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 623: 623: “chẳng Phải Hai Người Vốn Là Người Một Nhà Sao”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Thất ca còn biết phát minh ra khí cầu sao? Lúc còn nhỏ, huynh ấy ít nói nhất, không ngờ có một ngày, huynh ấy lại trở thành người đứng đầu trung nguyên, đúng là thế sự khôn lường!”“Ngài ấy biết nhiều thứ lắm, không chỉ mỗi khí cầu, còn cả súng kíp, chiến xa thiết giáp đều do người nghĩ ra”.Advertisement“Thật vậy sao? Thật mong bọn ta có thể giống như người một nhà thực sự”.“Chẳng phải hai người vốn là người một nhà sao?”Lãnh Hàm nói bằng giọng có chút thất vọng: “Đâu có người một nhà nào mà vài năm mới gặp nhau được lần đâu”.“À… Yên tâm, nếu sau này người muốn gặp hoàng thượng có thể nói với ta, bọn ta hay đi chung với nhau”.“Hi hi…”“Công chúa, người cười gì vậy?”“Ta cười huynh, cũng cười bản thân.Huynh nói xem, ta muốn gặp ca ca mình mà còn phải thông qua một người ngoài như huynh, huynh không cảm thấy rất nực cười sao?”Lãnh Hàn cũng cười gượng.Rất nhanh, khí cầu đã đến thành Thiên Khải, đáp xuống ngoài cửa thành, hai bức tượng hổ Tuyết Sơn cực lớn đứng sừng sững trước cửa thành Thiên Khải, nhìn trông rất uy nghiêm.Ai nấy đều không nhịn được mà cảm thán, thành Thiên Khải tráng lệ thật đấy, chẳng trách mà được gọi là thiên hạ đệ nhất thành.Lãnh Hàn nói: “Các vị vương gia, công chúa, quý phi nương nương, chỗ ở của các vị đã được chuẩn bị cả rồi.Hai ngày tới, mọi người có thể đi dạo chơi quanh thành Thiên Khải.Khi nào hoàng thượng sắp xếp được thời gian rảnh rỗi, thần sẽ phái người tới thông báo cho các vị”.Huynh đệ, tỷ muội của hoàng thượng tới thành Thiên Khải, đây chắc chắn là một tin tức rất lớn.Mặc dù nhiều người biết, hồi còn nhỏ, hoàng thượng không được yêu quý cho lắm, nhưng điều đó không ảnh hưởng tới mối quan hệ của bọn họ.Rất nhiều quan lại, quý nhân tới bái kiến bọn họ.Mặc dù những vị vương gia này còn chẳng có lấy thái ấp riêng cho mình nhưng bọn họ vẫn là vương gia thôi…Đế quốc Khoa Nhĩ Man, đại lục Tây Âu.Trong hoàng cung Khoa Nhĩ Man đang mở hội nghị bàn cách đối phó với tộc La Sát.“Ngải Mã Ốc Sâm, ngươi cũng xuất thân từ tộc La Sát, những năm qua đều là do ngươi đưa ra quyết định, chuyện tấn công tộc La Sát, ngươi có ý kiến gì không?“Đại hãn Khoa Nhĩ Man, mấy năm qua, người của ta vẫn luôn bí mật giám sát bọn họ, từ khi An Na Nhất Thế có con, dường như nàng ta biến thành một người khác vậy, đã không còn khí phách như trước đây nữa.Hiện giờ, đại chiến của Khoa Nhĩ Man chúng ta đã chấm dứt, ta cho rằng, đây là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt bọn chúng”.“Theo tin tình báo, tộc La Sát vẫn còn khoảng năm mươi vạn đại quân, tên nào cũng dũng mãnh, hung hãn, e là không dễ đối phó đâu”.“Đại hãn, hiện giờ tộc La Sát chỉ còn được cái vỏ ngoài mà thôi.Mặc dù quân đội của tộc La Sát trông rất hung hãn nhưng thường xuyên ăn không no, đã sớm mất đi sức chiến đấu năm xưa rồi.Hơn nữa, kỵ binh của bọn họ gần như đã bị huỷ diệt trong cuộc chiến với Hoa Hạ.Trận này, chúng ta nhất định sẽ thắng”.

“Thất ca còn biết phát minh ra khí cầu sao? Lúc còn nhỏ, huynh ấy ít nói nhất, không ngờ có một ngày, huynh ấy lại trở thành người đứng đầu trung nguyên, đúng là thế sự khôn lường!”

“Ngài ấy biết nhiều thứ lắm, không chỉ mỗi khí cầu, còn cả súng kíp, chiến xa thiết giáp đều do người nghĩ ra”.

Advertisement

“Thật vậy sao? Thật mong bọn ta có thể giống như người một nhà thực sự”.

“Chẳng phải hai người vốn là người một nhà sao?”

Lãnh Hàm nói bằng giọng có chút thất vọng: “Đâu có người một nhà nào mà vài năm mới gặp nhau được lần đâu”.

“À… Yên tâm, nếu sau này người muốn gặp hoàng thượng có thể nói với ta, bọn ta hay đi chung với nhau”.

“Hi hi…”

“Công chúa, người cười gì vậy?”

“Ta cười huynh, cũng cười bản thân.

Huynh nói xem, ta muốn gặp ca ca mình mà còn phải thông qua một người ngoài như huynh, huynh không cảm thấy rất nực cười sao?”

Lãnh Hàn cũng cười gượng.

Rất nhanh, khí cầu đã đến thành Thiên Khải, đáp xuống ngoài cửa thành, hai bức tượng hổ Tuyết Sơn cực lớn đứng sừng sững trước cửa thành Thiên Khải, nhìn trông rất uy nghiêm.

Ai nấy đều không nhịn được mà cảm thán, thành Thiên Khải tráng lệ thật đấy, chẳng trách mà được gọi là thiên hạ đệ nhất thành.

Lãnh Hàn nói: “Các vị vương gia, công chúa, quý phi nương nương, chỗ ở của các vị đã được chuẩn bị cả rồi.

Hai ngày tới, mọi người có thể đi dạo chơi quanh thành Thiên Khải.

Khi nào hoàng thượng sắp xếp được thời gian rảnh rỗi, thần sẽ phái người tới thông báo cho các vị”.

Huynh đệ, tỷ muội của hoàng thượng tới thành Thiên Khải, đây chắc chắn là một tin tức rất lớn.

Mặc dù nhiều người biết, hồi còn nhỏ, hoàng thượng không được yêu quý cho lắm, nhưng điều đó không ảnh hưởng tới mối quan hệ của bọn họ.

Rất nhiều quan lại, quý nhân tới bái kiến bọn họ.

Mặc dù những vị vương gia này còn chẳng có lấy thái ấp riêng cho mình nhưng bọn họ vẫn là vương gia thôi…

Đế quốc Khoa Nhĩ Man, đại lục Tây Âu.

Trong hoàng cung Khoa Nhĩ Man đang mở hội nghị bàn cách đối phó với tộc La Sát.

“Ngải Mã Ốc Sâm, ngươi cũng xuất thân từ tộc La Sát, những năm qua đều là do ngươi đưa ra quyết định, chuyện tấn công tộc La Sát, ngươi có ý kiến gì không?

“Đại hãn Khoa Nhĩ Man, mấy năm qua, người của ta vẫn luôn bí mật giám sát bọn họ, từ khi An Na Nhất Thế có con, dường như nàng ta biến thành một người khác vậy, đã không còn khí phách như trước đây nữa.

Hiện giờ, đại chiến của Khoa Nhĩ Man chúng ta đã chấm dứt, ta cho rằng, đây là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt bọn chúng”.

“Theo tin tình báo, tộc La Sát vẫn còn khoảng năm mươi vạn đại quân, tên nào cũng dũng mãnh, hung hãn, e là không dễ đối phó đâu”.

“Đại hãn, hiện giờ tộc La Sát chỉ còn được cái vỏ ngoài mà thôi.

Mặc dù quân đội của tộc La Sát trông rất hung hãn nhưng thường xuyên ăn không no, đã sớm mất đi sức chiến đấu năm xưa rồi.

Hơn nữa, kỵ binh của bọn họ gần như đã bị huỷ diệt trong cuộc chiến với Hoa Hạ.

Trận này, chúng ta nhất định sẽ thắng”.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Thất ca còn biết phát minh ra khí cầu sao? Lúc còn nhỏ, huynh ấy ít nói nhất, không ngờ có một ngày, huynh ấy lại trở thành người đứng đầu trung nguyên, đúng là thế sự khôn lường!”“Ngài ấy biết nhiều thứ lắm, không chỉ mỗi khí cầu, còn cả súng kíp, chiến xa thiết giáp đều do người nghĩ ra”.Advertisement“Thật vậy sao? Thật mong bọn ta có thể giống như người một nhà thực sự”.“Chẳng phải hai người vốn là người một nhà sao?”Lãnh Hàm nói bằng giọng có chút thất vọng: “Đâu có người một nhà nào mà vài năm mới gặp nhau được lần đâu”.“À… Yên tâm, nếu sau này người muốn gặp hoàng thượng có thể nói với ta, bọn ta hay đi chung với nhau”.“Hi hi…”“Công chúa, người cười gì vậy?”“Ta cười huynh, cũng cười bản thân.Huynh nói xem, ta muốn gặp ca ca mình mà còn phải thông qua một người ngoài như huynh, huynh không cảm thấy rất nực cười sao?”Lãnh Hàn cũng cười gượng.Rất nhanh, khí cầu đã đến thành Thiên Khải, đáp xuống ngoài cửa thành, hai bức tượng hổ Tuyết Sơn cực lớn đứng sừng sững trước cửa thành Thiên Khải, nhìn trông rất uy nghiêm.Ai nấy đều không nhịn được mà cảm thán, thành Thiên Khải tráng lệ thật đấy, chẳng trách mà được gọi là thiên hạ đệ nhất thành.Lãnh Hàn nói: “Các vị vương gia, công chúa, quý phi nương nương, chỗ ở của các vị đã được chuẩn bị cả rồi.Hai ngày tới, mọi người có thể đi dạo chơi quanh thành Thiên Khải.Khi nào hoàng thượng sắp xếp được thời gian rảnh rỗi, thần sẽ phái người tới thông báo cho các vị”.Huynh đệ, tỷ muội của hoàng thượng tới thành Thiên Khải, đây chắc chắn là một tin tức rất lớn.Mặc dù nhiều người biết, hồi còn nhỏ, hoàng thượng không được yêu quý cho lắm, nhưng điều đó không ảnh hưởng tới mối quan hệ của bọn họ.Rất nhiều quan lại, quý nhân tới bái kiến bọn họ.Mặc dù những vị vương gia này còn chẳng có lấy thái ấp riêng cho mình nhưng bọn họ vẫn là vương gia thôi…Đế quốc Khoa Nhĩ Man, đại lục Tây Âu.Trong hoàng cung Khoa Nhĩ Man đang mở hội nghị bàn cách đối phó với tộc La Sát.“Ngải Mã Ốc Sâm, ngươi cũng xuất thân từ tộc La Sát, những năm qua đều là do ngươi đưa ra quyết định, chuyện tấn công tộc La Sát, ngươi có ý kiến gì không?“Đại hãn Khoa Nhĩ Man, mấy năm qua, người của ta vẫn luôn bí mật giám sát bọn họ, từ khi An Na Nhất Thế có con, dường như nàng ta biến thành một người khác vậy, đã không còn khí phách như trước đây nữa.Hiện giờ, đại chiến của Khoa Nhĩ Man chúng ta đã chấm dứt, ta cho rằng, đây là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt bọn chúng”.“Theo tin tình báo, tộc La Sát vẫn còn khoảng năm mươi vạn đại quân, tên nào cũng dũng mãnh, hung hãn, e là không dễ đối phó đâu”.“Đại hãn, hiện giờ tộc La Sát chỉ còn được cái vỏ ngoài mà thôi.Mặc dù quân đội của tộc La Sát trông rất hung hãn nhưng thường xuyên ăn không no, đã sớm mất đi sức chiến đấu năm xưa rồi.Hơn nữa, kỵ binh của bọn họ gần như đã bị huỷ diệt trong cuộc chiến với Hoa Hạ.Trận này, chúng ta nhất định sẽ thắng”.

Chương 623: 623: “chẳng Phải Hai Người Vốn Là Người Một Nhà Sao”