Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 627: 627: Nhất Định Sẽ Quan Giữ Tốt Đền Thờ”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Mộ quý phi giá đáo…”“Lan quý phi giá đáo…”“Nhan quý phi giá đáo…”AdvertisementLãnh Thiên Minh chưa tới, bốn người phụ nữ tới trước, mọi người đều đứng dậy hành lễ.Hiên Vũ Ngọc Nhi cười nói: “Mọi người đều là người thân của hoàng thượng, cũng có nghĩa là huynh đệ, tỷ muội của bọn ta, đến đây cũng như về nhà vậy, không cần đa lễ”.Mộ Như Tuyết nhìn Lãnh Hàm.“Muội là tiểu công chúa đúng không?”“Phải, muội là Lãnh Hàm”.“Ừm, ta từng nghe người khác nhắc tới muội, nói rằng muội là một cô gái rất tài giỏi, đến cả hoàng thượng cũng nói muội kế thừa được khí phách của phụ vương”.Lãnh Hàm cười nói: “Đâu có, Thất ca mới đúng là niềm kiêu ngạo của gia tộc Lãnh thị”.“Được lắm, hoàng thượng có được một cô em gái như muội cũng là một chuyện tốt.Muội cũng phải cố gắng hơn để làm rạng danh hoàng thất”.“Thần muội nhất định sẽ cố gắng hết sức”.Bỗng, ngoài cửa vang lên tiếng hô.“Hoàng thượng giá đáo…”Lãnh Thiên Minh mặc đồ thường ngày, bước vào bên trong, đằng sau còn có đại hoàng tử Lãnh Thần An và nhị hoàng tử Lãnh Tinh Thần đi theo.Thời gian trôi nhanh thật đấy, đến Tinh thần cũng đã ba tuổi rồi.Mọi người đều đứng dậy quỳ xuống.Lãnh Thiên Minh xua tay: “Hôm nay là gia yến, mọi người không cần đa lễ, đứng dậy cả đi”.Sau đó, Lãnh Thiên Minh đi tới bên cạnh Trần công công.“Trần công công, dạo này cuộc sống ổn chứ?”“Nhờ phúc của hoàng thượng, lão nô sống rất tốt”.“Vậy trẫm yên tâm rồi, cả đời này ông đã chăm sóc cho phụ vương, là người nô bộc trung thành nhất của gia tộc Lãnh Thị rồi, có bất cứ yêu cầu gì, ông có thể nói với trẫm”.“Lão nô tạ ơn hoàng thượng!”Sau đó, Lãnh Thiên Minh lại đi tới chỗ Lãnh Thiên Thành.Lãnh Thiên Thành chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh.Hiện giờ, Lãnh Thiên Minh không còn là đứa trẻ như ngày xưa nữa, chỉ mặc bộ đồ bình thường cũng không che lấp được bá khí của kẻ làm vua, khiến người khác không khỏi run sợ.“Ngũ ca, đã lâu không gặp”.“Hoàng… hoàng thượng, đã lâu không gặp”.

“Mộ quý phi giá đáo…”

“Lan quý phi giá đáo…”

“Nhan quý phi giá đáo…”

Advertisement

Lãnh Thiên Minh chưa tới, bốn người phụ nữ tới trước, mọi người đều đứng dậy hành lễ.

Hiên Vũ Ngọc Nhi cười nói: “Mọi người đều là người thân của hoàng thượng, cũng có nghĩa là huynh đệ, tỷ muội của bọn ta, đến đây cũng như về nhà vậy, không cần đa lễ”.

Mộ Như Tuyết nhìn Lãnh Hàm.

“Muội là tiểu công chúa đúng không?”

“Phải, muội là Lãnh Hàm”.

“Ừm, ta từng nghe người khác nhắc tới muội, nói rằng muội là một cô gái rất tài giỏi, đến cả hoàng thượng cũng nói muội kế thừa được khí phách của phụ vương”.

Lãnh Hàm cười nói: “Đâu có, Thất ca mới đúng là niềm kiêu ngạo của gia tộc Lãnh thị”.

“Được lắm, hoàng thượng có được một cô em gái như muội cũng là một chuyện tốt.

Muội cũng phải cố gắng hơn để làm rạng danh hoàng thất”.

“Thần muội nhất định sẽ cố gắng hết sức”.

Bỗng, ngoài cửa vang lên tiếng hô.

“Hoàng thượng giá đáo…”

Lãnh Thiên Minh mặc đồ thường ngày, bước vào bên trong, đằng sau còn có đại hoàng tử Lãnh Thần An và nhị hoàng tử Lãnh Tinh Thần đi theo.

Thời gian trôi nhanh thật đấy, đến Tinh thần cũng đã ba tuổi rồi.

Mọi người đều đứng dậy quỳ xuống.

Lãnh Thiên Minh xua tay: “Hôm nay là gia yến, mọi người không cần đa lễ, đứng dậy cả đi”.

Sau đó, Lãnh Thiên Minh đi tới bên cạnh Trần công công.

“Trần công công, dạo này cuộc sống ổn chứ?”

“Nhờ phúc của hoàng thượng, lão nô sống rất tốt”.

“Vậy trẫm yên tâm rồi, cả đời này ông đã chăm sóc cho phụ vương, là người nô bộc trung thành nhất của gia tộc Lãnh Thị rồi, có bất cứ yêu cầu gì, ông có thể nói với trẫm”.

“Lão nô tạ ơn hoàng thượng!”

Sau đó, Lãnh Thiên Minh lại đi tới chỗ Lãnh Thiên Thành.

Lãnh Thiên Thành chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh.

Hiện giờ, Lãnh Thiên Minh không còn là đứa trẻ như ngày xưa nữa, chỉ mặc bộ đồ bình thường cũng không che lấp được bá khí của kẻ làm vua, khiến người khác không khỏi run sợ.

“Ngũ ca, đã lâu không gặp”.

“Hoàng… hoàng thượng, đã lâu không gặp”.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Mộ quý phi giá đáo…”“Lan quý phi giá đáo…”“Nhan quý phi giá đáo…”AdvertisementLãnh Thiên Minh chưa tới, bốn người phụ nữ tới trước, mọi người đều đứng dậy hành lễ.Hiên Vũ Ngọc Nhi cười nói: “Mọi người đều là người thân của hoàng thượng, cũng có nghĩa là huynh đệ, tỷ muội của bọn ta, đến đây cũng như về nhà vậy, không cần đa lễ”.Mộ Như Tuyết nhìn Lãnh Hàm.“Muội là tiểu công chúa đúng không?”“Phải, muội là Lãnh Hàm”.“Ừm, ta từng nghe người khác nhắc tới muội, nói rằng muội là một cô gái rất tài giỏi, đến cả hoàng thượng cũng nói muội kế thừa được khí phách của phụ vương”.Lãnh Hàm cười nói: “Đâu có, Thất ca mới đúng là niềm kiêu ngạo của gia tộc Lãnh thị”.“Được lắm, hoàng thượng có được một cô em gái như muội cũng là một chuyện tốt.Muội cũng phải cố gắng hơn để làm rạng danh hoàng thất”.“Thần muội nhất định sẽ cố gắng hết sức”.Bỗng, ngoài cửa vang lên tiếng hô.“Hoàng thượng giá đáo…”Lãnh Thiên Minh mặc đồ thường ngày, bước vào bên trong, đằng sau còn có đại hoàng tử Lãnh Thần An và nhị hoàng tử Lãnh Tinh Thần đi theo.Thời gian trôi nhanh thật đấy, đến Tinh thần cũng đã ba tuổi rồi.Mọi người đều đứng dậy quỳ xuống.Lãnh Thiên Minh xua tay: “Hôm nay là gia yến, mọi người không cần đa lễ, đứng dậy cả đi”.Sau đó, Lãnh Thiên Minh đi tới bên cạnh Trần công công.“Trần công công, dạo này cuộc sống ổn chứ?”“Nhờ phúc của hoàng thượng, lão nô sống rất tốt”.“Vậy trẫm yên tâm rồi, cả đời này ông đã chăm sóc cho phụ vương, là người nô bộc trung thành nhất của gia tộc Lãnh Thị rồi, có bất cứ yêu cầu gì, ông có thể nói với trẫm”.“Lão nô tạ ơn hoàng thượng!”Sau đó, Lãnh Thiên Minh lại đi tới chỗ Lãnh Thiên Thành.Lãnh Thiên Thành chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh.Hiện giờ, Lãnh Thiên Minh không còn là đứa trẻ như ngày xưa nữa, chỉ mặc bộ đồ bình thường cũng không che lấp được bá khí của kẻ làm vua, khiến người khác không khỏi run sợ.“Ngũ ca, đã lâu không gặp”.“Hoàng… hoàng thượng, đã lâu không gặp”.

Chương 627: 627: Nhất Định Sẽ Quan Giữ Tốt Đền Thờ”