Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 642: 642: Đại Doanh Khoa Nhĩ Mạn

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Máy bắn đá…tiến công…”“Viu…viu…rầm…”Giống như lần trước, máy bắn đá của Khoa Nhĩ Mạn chủ trì phát động cuộc tấn công.Những tảng đá khổng lồ bắn vào bức tường thành tộc La Sát, tàn phá khủng khiếp...!“Ầm…rầm…”AdvertisementBức tường thành được làm từ đất và đá rung chuyển dữ dội dưới sự tấn công.“Tướng quân, tường thành quá c*̃, cứ thế này sẽ không chống chịu được bao lâu nữa”.“Tập hợp đội cảm tử, một khi thành sập, liều chết chặn địch ngoài thành, thu thập đá vụn trong thành, sẵn sàng sửa chữa bất kì lúc nào”.“Rõ…”“Viu…viu…viu…”“Rầm…”Dưới sự đả kích không ngừng c*̉a những tảng đá khổng lồ, tường thành bắt đầu nứt vỡ.“Kỵ binh chuẩn bị…tiến công…”Mấy vạn kỵ binh xông lên tựa như cơn lốc xoáy, mặt đất rung chuyển, bụi bay mịt mù, mục tiêu c*̉a chúng rất rõ ràng, chính là đâm thẳng qua những lỗ hổng trên tường thành.“Húyy…”“Tấn công…”Đột nhiên, vô số binh sĩ La Sát xông ra từ lỗ hổng, giáo, khiên, súng trường c*̉a họ lấy lỗ hổng làm tâm, tạo thành đội hình bán nguyệt.“Các huynh đệ, đã đến lúc quên mình, phía sau là nữ vương và người nhà chúng ta, hôm nay, chúng ta tuyệt đối không được lùi bước”.“Tuyệt không lùi bước…”“Tuyệt không lùi bước…”“Sầm…”Chiến mã bổ nhào vào khiên, tạo ra âm thanh va chạm điếc tai, rất nhiều người cầm khiên văng ra xa, không ít người bị ngựa đạp chết, đồng thời c*̃ng có vô số kỵ binh Khoa Nhĩ Mạn bị giáo đâm thành nhím…“Giữ vững, lấp kín lỗ hổng…nhanh…”Binh sĩ La Sát trong thành đang liều mạng lắp đá vào tường thành, còn có vô số ván gỗ, đá vụn, bất cứ thứ gì có thể dùng đều được tận dụng.“Tiến lên…không được để chúng lấp lỗ hổng…”Những kỵ binh Khoa Nhĩ Mạn trực tiếp vượt qua lỗ hổng, lao vào trong thành…Đại doanh Khoa Nhĩ Mạn.Vưu Nhân đứng từ xa quan sát trận chiến, một giây không rời.“Nguyên soái, đã có không ít kỵ bị vào được thành”.“Truyền lệnh bộ binh c*̀ng tiến lên, chiếm cứ khu vực lỗ hổng”.“Tùng…tùng…tùng…”Tiếng trống cổ vũ quân đội Khoa Nhĩ Mạn vang lên.“Giết…”Binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn đông như kiến xông về phía thành trì La Sát.Trên thành, chủ tướng tộc La Sát căng thẳng quan sát chiến trận.

“Máy bắn đá…tiến công…”

“Viu…viu…rầm…”

Giống như lần trước, máy bắn đá của Khoa Nhĩ Mạn chủ trì phát động cuộc tấn công.

Những tảng đá khổng lồ bắn vào bức tường thành tộc La Sát, tàn phá khủng khiếp...!

“Ầm…rầm…”

Advertisement

Bức tường thành được làm từ đất và đá rung chuyển dữ dội dưới sự tấn công.

“Tướng quân, tường thành quá c*̃, cứ thế này sẽ không chống chịu được bao lâu nữa”.

“Tập hợp đội cảm tử, một khi thành sập, liều chết chặn địch ngoài thành, thu thập đá vụn trong thành, sẵn sàng sửa chữa bất kì lúc nào”.

“Rõ…”

“Viu…viu…viu…”

“Rầm…”

Dưới sự đả kích không ngừng c*̉a những tảng đá khổng lồ, tường thành bắt đầu nứt vỡ.

“Kỵ binh chuẩn bị…tiến công…”

Mấy vạn kỵ binh xông lên tựa như cơn lốc xoáy, mặt đất rung chuyển, bụi bay mịt mù, mục tiêu c*̉a chúng rất rõ ràng, chính là đâm thẳng qua những lỗ hổng trên tường thành.

“Húyy…”

“Tấn công…”

Đột nhiên, vô số binh sĩ La Sát xông ra từ lỗ hổng, giáo, khiên, súng trường c*̉a họ lấy lỗ hổng làm tâm, tạo thành đội hình bán nguyệt.

“Các huynh đệ, đã đến lúc quên mình, phía sau là nữ vương và người nhà chúng ta, hôm nay, chúng ta tuyệt đối không được lùi bước”.

“Tuyệt không lùi bước…”

“Tuyệt không lùi bước…”

“Sầm…”

Chiến mã bổ nhào vào khiên, tạo ra âm thanh va chạm điếc tai, rất nhiều người cầm khiên văng ra xa, không ít người bị ngựa đạp chết, đồng thời c*̃ng có vô số kỵ binh Khoa Nhĩ Mạn bị giáo đâm thành nhím…

“Giữ vững, lấp kín lỗ hổng…nhanh…”

Binh sĩ La Sát trong thành đang liều mạng lắp đá vào tường thành, còn có vô số ván gỗ, đá vụn, bất cứ thứ gì có thể dùng đều được tận dụng.

“Tiến lên…không được để chúng lấp lỗ hổng…”

Những kỵ binh Khoa Nhĩ Mạn trực tiếp vượt qua lỗ hổng, lao vào trong thành…

Đại doanh Khoa Nhĩ Mạn.

Vưu Nhân đứng từ xa quan sát trận chiến, một giây không rời.

“Nguyên soái, đã có không ít kỵ bị vào được thành”.

“Truyền lệnh bộ binh c*̀ng tiến lên, chiếm cứ khu vực lỗ hổng”.

“Tùng…tùng…tùng…”

Tiếng trống cổ vũ quân đội Khoa Nhĩ Mạn vang lên.

“Giết…”

Binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn đông như kiến xông về phía thành trì La Sát.

Trên thành, chủ tướng tộc La Sát căng thẳng quan sát chiến trận.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Máy bắn đá…tiến công…”“Viu…viu…rầm…”Giống như lần trước, máy bắn đá của Khoa Nhĩ Mạn chủ trì phát động cuộc tấn công.Những tảng đá khổng lồ bắn vào bức tường thành tộc La Sát, tàn phá khủng khiếp...!“Ầm…rầm…”AdvertisementBức tường thành được làm từ đất và đá rung chuyển dữ dội dưới sự tấn công.“Tướng quân, tường thành quá c*̃, cứ thế này sẽ không chống chịu được bao lâu nữa”.“Tập hợp đội cảm tử, một khi thành sập, liều chết chặn địch ngoài thành, thu thập đá vụn trong thành, sẵn sàng sửa chữa bất kì lúc nào”.“Rõ…”“Viu…viu…viu…”“Rầm…”Dưới sự đả kích không ngừng c*̉a những tảng đá khổng lồ, tường thành bắt đầu nứt vỡ.“Kỵ binh chuẩn bị…tiến công…”Mấy vạn kỵ binh xông lên tựa như cơn lốc xoáy, mặt đất rung chuyển, bụi bay mịt mù, mục tiêu c*̉a chúng rất rõ ràng, chính là đâm thẳng qua những lỗ hổng trên tường thành.“Húyy…”“Tấn công…”Đột nhiên, vô số binh sĩ La Sát xông ra từ lỗ hổng, giáo, khiên, súng trường c*̉a họ lấy lỗ hổng làm tâm, tạo thành đội hình bán nguyệt.“Các huynh đệ, đã đến lúc quên mình, phía sau là nữ vương và người nhà chúng ta, hôm nay, chúng ta tuyệt đối không được lùi bước”.“Tuyệt không lùi bước…”“Tuyệt không lùi bước…”“Sầm…”Chiến mã bổ nhào vào khiên, tạo ra âm thanh va chạm điếc tai, rất nhiều người cầm khiên văng ra xa, không ít người bị ngựa đạp chết, đồng thời c*̃ng có vô số kỵ binh Khoa Nhĩ Mạn bị giáo đâm thành nhím…“Giữ vững, lấp kín lỗ hổng…nhanh…”Binh sĩ La Sát trong thành đang liều mạng lắp đá vào tường thành, còn có vô số ván gỗ, đá vụn, bất cứ thứ gì có thể dùng đều được tận dụng.“Tiến lên…không được để chúng lấp lỗ hổng…”Những kỵ binh Khoa Nhĩ Mạn trực tiếp vượt qua lỗ hổng, lao vào trong thành…Đại doanh Khoa Nhĩ Mạn.Vưu Nhân đứng từ xa quan sát trận chiến, một giây không rời.“Nguyên soái, đã có không ít kỵ bị vào được thành”.“Truyền lệnh bộ binh c*̀ng tiến lên, chiếm cứ khu vực lỗ hổng”.“Tùng…tùng…tùng…”Tiếng trống cổ vũ quân đội Khoa Nhĩ Mạn vang lên.“Giết…”Binh sĩ Khoa Nhĩ Mạn đông như kiến xông về phía thành trì La Sát.Trên thành, chủ tướng tộc La Sát căng thẳng quan sát chiến trận.

Chương 642: 642: Đại Doanh Khoa Nhĩ Mạn