Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 657: 657: Chúng Ta Phải Đích Thân Lấy Lại
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… An Na như biến thành người khác, còn cả lời này…Đa Đoạt tức thì cứng…à không, sững người…Mẹ nó, lại quyến rũ ta, đừng hòng rời giường nữa…Cho đến chiều vẫn không ai dám đến hỏi, Đa Đoạt lúc này chỉ cảm thấy mồ hôi đầy người, cơ bắp ở chân mỏi nhừ, vô thức run lên…AdvertisementMẹ nó, không làm tiếp nữa, lão tử đói rồi…Đợi khi hai người rời khỏi phòng ngủ, bước vào đại sảnh thì mọi người sớm đã đợi ở đó, tướng lĩnh La Sát, đội trưởng khinh khí cầu, cả tên phiên dịch chết tiệt.Chỉ thấy An Na gương mặt hồng hào, nét cười ẩn hiện đứng cạnh Đa Đoạt, còn Đa Đoạt cả người kiệt quệ, hai chân run run…“Tướng quân, ngài tỉnh rồi?”“Tướng quân…cái đó…ngài chú ý thân thể…”Đa Đoạt quát: “Khốn kiếp, chuyện gì?”“Đại quân Khoa Nhĩ Mạn đóng quân cách đây hai năm dặm, xem chừng vẫn chưa từ bỏ ý định tiến công”.“Người c*̉a chúng ta thì sao? Đến đâu rồi?”“Trưa mai sẽ tới nơi”.“Tốt lắm, Khoa Nhĩ Mạn đã không chịu đi, vậy càng tốt, chúng ta khỏi mất công tìm, cho khinh khí cầu chuẩn bị, đại quân đến nơi thì lập tức bổ sung đạn dược, ta muốn Khoa Nhĩ Mạn có đi không có về”.Sau đó hắn ta quay sang nói với các tướng lĩnh La Sát.“Các ngươi chắc chắn muốn tiêu diệt Khoa Nhĩ Mạn c*̀ng bọn ta?”“Đúng vậy, Đa tướng quân, tôn nghiêm tộc La Sát, chúng ta phải đích thân lấy lại”.“Được, nhưng ta phải nói trước, đánh trận c*̀ng ta thì phải nghe lệnh ta, nếu không sẽ xử theo quân pháp, rõ chưa?”“Rõ!”Đa Đoạt quay lại phía An Na.“Nữ vương bệ hạ, người có gì cần nói không?”An Na lắc đầu: “Ta không có gì để nói, tộc La Sát như hôm nay, ta có trách nhiệm rất lớn, ta cần phải chịu trách nhiệm, Hoa Hạ hùng mạnh, mọi người c*̃ng đã thấy, chỉ có dựa vào Hoa Hạ chúng ta mới có cơ hội sống sót, vì thế từ ngày hôm nay, mệnh lệnh Đa tướng quân chính là mệnh lệnh c*̉a ta”.“Vâng, thưa nữ vương bệ hạ”.Đa Đoạt hài lòng nhìn An Na, có vẻ rất thức thời, đột nhiên nghe lời vậy? Không lẽ do hôm qua rất thoải mái?Thấy Đa Đoạt nhìn chằm chằm mình, An Na không hề bận tâm mọi người, ghé sát tai hắn ta, thủ thỉ: “Ta…sau này…đều nghe chàng…”Đậu…Đa Đoạt chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, lòng dạ nữ nhân quả nhiên sâu như đáy biển.Thành Cát Á Tư Thản, vương thành Khoa Nhĩ Mạn.Tình hình chiến sự tộc La Sát đã được hồi báo, Hỗ Đặc Mạc Nhĩ sắc mặt âm u ngồi trên đại điện.“Những kẻ Trung Nguyên tại sao đột nhiên xuất hiện, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”“Đại hãn, chúng ta trước giờ không dính dáng đến Trung Nguyên, nhưng bọn chúng lại đột nhiên chen vào, nhất định là do Ngải Mã Ốc Sâm bán đứng chúng ta”.
An Na như biến thành người khác, còn cả lời này…Đa Đoạt tức thì cứng…à không, sững người…
Mẹ nó, lại quyến rũ ta, đừng hòng rời giường nữa…
Cho đến chiều vẫn không ai dám đến hỏi, Đa Đoạt lúc này chỉ cảm thấy mồ hôi đầy người, cơ bắp ở chân mỏi nhừ, vô thức run lên…
Advertisement
Mẹ nó, không làm tiếp nữa, lão tử đói rồi…
Đợi khi hai người rời khỏi phòng ngủ, bước vào đại sảnh thì mọi người sớm đã đợi ở đó, tướng lĩnh La Sát, đội trưởng khinh khí cầu, cả tên phiên dịch chết tiệt.
Chỉ thấy An Na gương mặt hồng hào, nét cười ẩn hiện đứng cạnh Đa Đoạt, còn Đa Đoạt cả người kiệt quệ, hai chân run run…
“Tướng quân, ngài tỉnh rồi?”
“Tướng quân…cái đó…ngài chú ý thân thể…”
Đa Đoạt quát: “Khốn kiếp, chuyện gì?”
“Đại quân Khoa Nhĩ Mạn đóng quân cách đây hai năm dặm, xem chừng vẫn chưa từ bỏ ý định tiến công”.
“Người c*̉a chúng ta thì sao? Đến đâu rồi?”
“Trưa mai sẽ tới nơi”.
“Tốt lắm, Khoa Nhĩ Mạn đã không chịu đi, vậy càng tốt, chúng ta khỏi mất công tìm, cho khinh khí cầu chuẩn bị, đại quân đến nơi thì lập tức bổ sung đạn dược, ta muốn Khoa Nhĩ Mạn có đi không có về”.
Sau đó hắn ta quay sang nói với các tướng lĩnh La Sát.
“Các ngươi chắc chắn muốn tiêu diệt Khoa Nhĩ Mạn c*̀ng bọn ta?”
“Đúng vậy, Đa tướng quân, tôn nghiêm tộc La Sát, chúng ta phải đích thân lấy lại”.
“Được, nhưng ta phải nói trước, đánh trận c*̀ng ta thì phải nghe lệnh ta, nếu không sẽ xử theo quân pháp, rõ chưa?”
“Rõ!”
Đa Đoạt quay lại phía An Na.
“Nữ vương bệ hạ, người có gì cần nói không?”
An Na lắc đầu: “Ta không có gì để nói, tộc La Sát như hôm nay, ta có trách nhiệm rất lớn, ta cần phải chịu trách nhiệm, Hoa Hạ hùng mạnh, mọi người c*̃ng đã thấy, chỉ có dựa vào Hoa Hạ chúng ta mới có cơ hội sống sót, vì thế từ ngày hôm nay, mệnh lệnh Đa tướng quân chính là mệnh lệnh c*̉a ta”.
“Vâng, thưa nữ vương bệ hạ”.
Đa Đoạt hài lòng nhìn An Na, có vẻ rất thức thời, đột nhiên nghe lời vậy? Không lẽ do hôm qua rất thoải mái?
Thấy Đa Đoạt nhìn chằm chằm mình, An Na không hề bận tâm mọi người, ghé sát tai hắn ta, thủ thỉ: “Ta…sau này…đều nghe chàng…”
Đậu…Đa Đoạt chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, lòng dạ nữ nhân quả nhiên sâu như đáy biển.
Thành Cát Á Tư Thản, vương thành Khoa Nhĩ Mạn.
Tình hình chiến sự tộc La Sát đã được hồi báo, Hỗ Đặc Mạc Nhĩ sắc mặt âm u ngồi trên đại điện.
“Những kẻ Trung Nguyên tại sao đột nhiên xuất hiện, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Đại hãn, chúng ta trước giờ không dính dáng đến Trung Nguyên, nhưng bọn chúng lại đột nhiên chen vào, nhất định là do Ngải Mã Ốc Sâm bán đứng chúng ta”.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… An Na như biến thành người khác, còn cả lời này…Đa Đoạt tức thì cứng…à không, sững người…Mẹ nó, lại quyến rũ ta, đừng hòng rời giường nữa…Cho đến chiều vẫn không ai dám đến hỏi, Đa Đoạt lúc này chỉ cảm thấy mồ hôi đầy người, cơ bắp ở chân mỏi nhừ, vô thức run lên…AdvertisementMẹ nó, không làm tiếp nữa, lão tử đói rồi…Đợi khi hai người rời khỏi phòng ngủ, bước vào đại sảnh thì mọi người sớm đã đợi ở đó, tướng lĩnh La Sát, đội trưởng khinh khí cầu, cả tên phiên dịch chết tiệt.Chỉ thấy An Na gương mặt hồng hào, nét cười ẩn hiện đứng cạnh Đa Đoạt, còn Đa Đoạt cả người kiệt quệ, hai chân run run…“Tướng quân, ngài tỉnh rồi?”“Tướng quân…cái đó…ngài chú ý thân thể…”Đa Đoạt quát: “Khốn kiếp, chuyện gì?”“Đại quân Khoa Nhĩ Mạn đóng quân cách đây hai năm dặm, xem chừng vẫn chưa từ bỏ ý định tiến công”.“Người c*̉a chúng ta thì sao? Đến đâu rồi?”“Trưa mai sẽ tới nơi”.“Tốt lắm, Khoa Nhĩ Mạn đã không chịu đi, vậy càng tốt, chúng ta khỏi mất công tìm, cho khinh khí cầu chuẩn bị, đại quân đến nơi thì lập tức bổ sung đạn dược, ta muốn Khoa Nhĩ Mạn có đi không có về”.Sau đó hắn ta quay sang nói với các tướng lĩnh La Sát.“Các ngươi chắc chắn muốn tiêu diệt Khoa Nhĩ Mạn c*̀ng bọn ta?”“Đúng vậy, Đa tướng quân, tôn nghiêm tộc La Sát, chúng ta phải đích thân lấy lại”.“Được, nhưng ta phải nói trước, đánh trận c*̀ng ta thì phải nghe lệnh ta, nếu không sẽ xử theo quân pháp, rõ chưa?”“Rõ!”Đa Đoạt quay lại phía An Na.“Nữ vương bệ hạ, người có gì cần nói không?”An Na lắc đầu: “Ta không có gì để nói, tộc La Sát như hôm nay, ta có trách nhiệm rất lớn, ta cần phải chịu trách nhiệm, Hoa Hạ hùng mạnh, mọi người c*̃ng đã thấy, chỉ có dựa vào Hoa Hạ chúng ta mới có cơ hội sống sót, vì thế từ ngày hôm nay, mệnh lệnh Đa tướng quân chính là mệnh lệnh c*̉a ta”.“Vâng, thưa nữ vương bệ hạ”.Đa Đoạt hài lòng nhìn An Na, có vẻ rất thức thời, đột nhiên nghe lời vậy? Không lẽ do hôm qua rất thoải mái?Thấy Đa Đoạt nhìn chằm chằm mình, An Na không hề bận tâm mọi người, ghé sát tai hắn ta, thủ thỉ: “Ta…sau này…đều nghe chàng…”Đậu…Đa Đoạt chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, lòng dạ nữ nhân quả nhiên sâu như đáy biển.Thành Cát Á Tư Thản, vương thành Khoa Nhĩ Mạn.Tình hình chiến sự tộc La Sát đã được hồi báo, Hỗ Đặc Mạc Nhĩ sắc mặt âm u ngồi trên đại điện.“Những kẻ Trung Nguyên tại sao đột nhiên xuất hiện, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”“Đại hãn, chúng ta trước giờ không dính dáng đến Trung Nguyên, nhưng bọn chúng lại đột nhiên chen vào, nhất định là do Ngải Mã Ốc Sâm bán đứng chúng ta”.