Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 659: 659: “chị Dâu Tuyệt Nhất…”
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… An Na lắc đầu: “Không thích…”“Ta…có chuyện…quan trọng, hiểu không?”“Chàng…không được…rồi?”AdvertisementĐậu xanh, có chút sỉ nhục người ta rồi đó, súng đạn Đa Đoạt ta tích cóp bao nhiêu năm qua, lại bị nói “không được”, quá tổn thương.“Nào…nào…tới đây, cái đồ nhõng nhẽo…”Nói xong liền phủ lên An Na…******Đại trướng Hắc Kỳ quân.Đa Đoạt triệu tập mọi người, mở họp cấp tốc.“Tình hình Khoa Nhĩ Mạn thế nào?”“Tướng quân, quân địch khoảng năm mươi năm vạn người, cách ta mấy chục dặm, thống lĩnh chúng tên là Vưu Nhân, là một tên Khoa Nhĩ Mạn lòng dạ độc ác, ra tay thâm độc điển hình, trong trận chiến phía tây c*̉a Khoa Nhĩ Mạn, hắn ta lập chiến công vang dội, nhưng lại vô c*̀ng tai tiếng, còn có năm mươi vạn quân đang tiến về phía chúng ta”.“Ừm…vậy là một trăm vạn, Khoa Nhĩ Mạn ra tay hào phóng, ta thích, theo tình báo Thiên Võng, Khoa Nhĩ Mạn cộng với bộ lạc trực thuộc là tầm hai trăm năm mươi vạn người, như vậy chúng ta sẽ giành được ưu thế trong trận tiếp theo, vì thế lần này, phải toàn lực chống đỡ, rõ chưa?”“Tướng quân yên tâm, chúng ta tuyệt đối dốc lòng báo thù cho chị dâu”.Người phát ngôn là tướng lĩnh Hắc Kỳ quân vừa đến, An Na nghe thế lập tức đỏ bừng mặt.Đa Đoạt nhéo tai hắn ta: “Ngươi đánh trận thì cứ đánh, còn dám nhắc hai chữ chị dâu, ta đánh chết ngươi”.An Na đứng bên cạnh đột nhiên nói: “Đa Đoạt, chàng nên trân trọng binh sĩ mới phải”.Đa Đoạt không đáp, buông tướng sĩ kia ra, bực bội nhìn mọi người, An Na lại nói tiếp: “Mọi người yên tâm, ta không hiểu chuyện đánh trận, nhưng nếu Đa Đoạt ức hiếp mọi người, chị dâu…sẽ…sẽ làm chủ cho mọi người…”“Ồ…đa tạ chị dâu…”“Chị dâu tuyệt nhất…”“Chúng ta thích chị dâu nhất…”F*ck, Đa Đoạt mặt đỏ gay, cảm giác như đầu mọc cỏ xanh…Trong lúc mọi người đang cười nói, một binh sĩ chạy vào.“Đa tướng quân, Khoa Nhĩ Mạn phái người tới, muốn trao đổi với chúng ta”.“Ồ, Khoa Nhĩ Mạn c*̃ng lịch sự ghê, được…trao đổi thì trao đổi”.Đa Đoạt gặp mặt sứ giả Khoa Nhĩ Mạn, đó là một người trẻ tuổi, trên đầu quấn khăn.“Ngài chính là Đa Đoạt đại nguyên soái đến từ Hoa Hạ ở phương đông?”“Là ta”.
An Na lắc đầu: “Không thích…”
“Ta…có chuyện…quan trọng, hiểu không?”
“Chàng…không được…rồi?”
Advertisement
Đậu xanh, có chút sỉ nhục người ta rồi đó, súng đạn Đa Đoạt ta tích cóp bao nhiêu năm qua, lại bị nói “không được”, quá tổn thương.
“Nào…nào…tới đây, cái đồ nhõng nhẽo…”
Nói xong liền phủ lên An Na…
******
Đại trướng Hắc Kỳ quân.
Đa Đoạt triệu tập mọi người, mở họp cấp tốc.
“Tình hình Khoa Nhĩ Mạn thế nào?”
“Tướng quân, quân địch khoảng năm mươi năm vạn người, cách ta mấy chục dặm, thống lĩnh chúng tên là Vưu Nhân, là một tên Khoa Nhĩ Mạn lòng dạ độc ác, ra tay thâm độc điển hình, trong trận chiến phía tây c*̉a Khoa Nhĩ Mạn, hắn ta lập chiến công vang dội, nhưng lại vô c*̀ng tai tiếng, còn có năm mươi vạn quân đang tiến về phía chúng ta”.
“Ừm…vậy là một trăm vạn, Khoa Nhĩ Mạn ra tay hào phóng, ta thích, theo tình báo Thiên Võng, Khoa Nhĩ Mạn cộng với bộ lạc trực thuộc là tầm hai trăm năm mươi vạn người, như vậy chúng ta sẽ giành được ưu thế trong trận tiếp theo, vì thế lần này, phải toàn lực chống đỡ, rõ chưa?”
“Tướng quân yên tâm, chúng ta tuyệt đối dốc lòng báo thù cho chị dâu”.
Người phát ngôn là tướng lĩnh Hắc Kỳ quân vừa đến, An Na nghe thế lập tức đỏ bừng mặt.
Đa Đoạt nhéo tai hắn ta: “Ngươi đánh trận thì cứ đánh, còn dám nhắc hai chữ chị dâu, ta đánh chết ngươi”.
An Na đứng bên cạnh đột nhiên nói: “Đa Đoạt, chàng nên trân trọng binh sĩ mới phải”.
Đa Đoạt không đáp, buông tướng sĩ kia ra, bực bội nhìn mọi người, An Na lại nói tiếp: “Mọi người yên tâm, ta không hiểu chuyện đánh trận, nhưng nếu Đa Đoạt ức hiếp mọi người, chị dâu…sẽ…sẽ làm chủ cho mọi người…”
“Ồ…đa tạ chị dâu…”
“Chị dâu tuyệt nhất…”
“Chúng ta thích chị dâu nhất…”
F*ck, Đa Đoạt mặt đỏ gay, cảm giác như đầu mọc cỏ xanh…
Trong lúc mọi người đang cười nói, một binh sĩ chạy vào.
“Đa tướng quân, Khoa Nhĩ Mạn phái người tới, muốn trao đổi với chúng ta”.
“Ồ, Khoa Nhĩ Mạn c*̃ng lịch sự ghê, được…trao đổi thì trao đổi”.
Đa Đoạt gặp mặt sứ giả Khoa Nhĩ Mạn, đó là một người trẻ tuổi, trên đầu quấn khăn.
“Ngài chính là Đa Đoạt đại nguyên soái đến từ Hoa Hạ ở phương đông?”
“Là ta”.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… An Na lắc đầu: “Không thích…”“Ta…có chuyện…quan trọng, hiểu không?”“Chàng…không được…rồi?”AdvertisementĐậu xanh, có chút sỉ nhục người ta rồi đó, súng đạn Đa Đoạt ta tích cóp bao nhiêu năm qua, lại bị nói “không được”, quá tổn thương.“Nào…nào…tới đây, cái đồ nhõng nhẽo…”Nói xong liền phủ lên An Na…******Đại trướng Hắc Kỳ quân.Đa Đoạt triệu tập mọi người, mở họp cấp tốc.“Tình hình Khoa Nhĩ Mạn thế nào?”“Tướng quân, quân địch khoảng năm mươi năm vạn người, cách ta mấy chục dặm, thống lĩnh chúng tên là Vưu Nhân, là một tên Khoa Nhĩ Mạn lòng dạ độc ác, ra tay thâm độc điển hình, trong trận chiến phía tây c*̉a Khoa Nhĩ Mạn, hắn ta lập chiến công vang dội, nhưng lại vô c*̀ng tai tiếng, còn có năm mươi vạn quân đang tiến về phía chúng ta”.“Ừm…vậy là một trăm vạn, Khoa Nhĩ Mạn ra tay hào phóng, ta thích, theo tình báo Thiên Võng, Khoa Nhĩ Mạn cộng với bộ lạc trực thuộc là tầm hai trăm năm mươi vạn người, như vậy chúng ta sẽ giành được ưu thế trong trận tiếp theo, vì thế lần này, phải toàn lực chống đỡ, rõ chưa?”“Tướng quân yên tâm, chúng ta tuyệt đối dốc lòng báo thù cho chị dâu”.Người phát ngôn là tướng lĩnh Hắc Kỳ quân vừa đến, An Na nghe thế lập tức đỏ bừng mặt.Đa Đoạt nhéo tai hắn ta: “Ngươi đánh trận thì cứ đánh, còn dám nhắc hai chữ chị dâu, ta đánh chết ngươi”.An Na đứng bên cạnh đột nhiên nói: “Đa Đoạt, chàng nên trân trọng binh sĩ mới phải”.Đa Đoạt không đáp, buông tướng sĩ kia ra, bực bội nhìn mọi người, An Na lại nói tiếp: “Mọi người yên tâm, ta không hiểu chuyện đánh trận, nhưng nếu Đa Đoạt ức hiếp mọi người, chị dâu…sẽ…sẽ làm chủ cho mọi người…”“Ồ…đa tạ chị dâu…”“Chị dâu tuyệt nhất…”“Chúng ta thích chị dâu nhất…”F*ck, Đa Đoạt mặt đỏ gay, cảm giác như đầu mọc cỏ xanh…Trong lúc mọi người đang cười nói, một binh sĩ chạy vào.“Đa tướng quân, Khoa Nhĩ Mạn phái người tới, muốn trao đổi với chúng ta”.“Ồ, Khoa Nhĩ Mạn c*̃ng lịch sự ghê, được…trao đổi thì trao đổi”.Đa Đoạt gặp mặt sứ giả Khoa Nhĩ Mạn, đó là một người trẻ tuổi, trên đầu quấn khăn.“Ngài chính là Đa Đoạt đại nguyên soái đến từ Hoa Hạ ở phương đông?”“Là ta”.