Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 698: 698: “ta Cũng Đăng Ký…”
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Mẹ nó sao ta biết được, đó là việc của Tân Cửu và Lãnh Hàn, liên quan quái gì đến ta…”Thành Thiên Khải, nước Hoa Hạ.AdvertisementCáo thị dưới chân tường ngoài cổng thành, mấy nha dịch của quan phủ đang cầm loa phóng thanh làm từ thùng sắt hô to.“Ghé đây ghé đây! Nhìn một chút… xem một chút, không mua được là thiệt thòi… không mua được là tổn thất…”“Mẹ nó ngươi nói sai rồi, đó là lời của tên bán khoai nướng”.“Hả… xin lỗi, xin lỗi! À… tìm được rồi… ghé đây ghé đây, mọi người mau ghé xem, nếu muốn trở thành đại địa chủ, vậy hãy nhìn Tuyết Sơn Hổ ta, ruộng đất mỹ nữ không cần tính toán, thảo nguyên Tây Âu mặc ngươi nhảy múa… người đăng ký trong vòng bảy ngày còn có thể lấy được một phần quà hậu hĩnh của Hắc Kỳ quân, bên trong bao gồm trăm mẫu ruộng đất, mười hai tên nô lệ, khiến mỗi người các ngươi đều trở thành địa chủ…”“Ồ… quan gia, đây là chiêu mộ dân di cư đến thảo nguyên Khoa Nhĩ Mạn sao?”“Đúng vậy, đúng vậy… mau mau đăng ký, số người có hạn, đủ người là dừng…”“Vậy có điều kiện gì không?”“Nhất định phải cả nhà di cư, số người trong gia tộc phải từ hai mươi người trở lên mới có thể đăng ký”.“Thật sự sẽ cho một trăm mẫu ruộng đất sao? Còn nữa… nô lệ kia là nam hay nữ vậy?”“Một trăm mẫu, chính xác trăm phần trăm, nô lệ nam hay nữ tùy ý chọn, trong đó có rất nhiều người vẫn là thiếu nữ đó, đặc biệt là mỹ nữ của Khoa Nhĩ Mạn, vóc dáng kia, khuôn mặt kia, đôi chân dài kia, cũng quá đẹp rồi”.Đám lão gia đứng ở đây, ai nấy đều ch4y nước miếng ròng ròng.“Ta… ta muốn đăng ký…”“Ta cũng đăng ký…”“Mẹ nó, ở đây cũng chỉ có thể làm công cho người khác, ta cũng muốn đến thảo nguyên làm địa chủ…”“Đúng… ta cũng đăng ký…”Các thành trên khắp Hoa Hạ đều đang khẩn trương tiến hành chiêu mộ dân di cư, mục đích của Lãnh Thiên Minh rất rõ ràng, đất đai phì nhiêu như vậy, vị trí chiến lược quan trọng như vậy, sao có thể bỏ hoang.Nhưng nếu vẫn để cho dân bản địa ở tại nơi này, vậy sớm muộn gì cũng sẽ sinh nổi loạn, vì vậy chỉ có thể để dân chúng của Hoa Hạ di chuyển đến, mới có thể khiến cho nơi đó thật sự trở thành đất đai của mình.Cho nên, chỉ cần cả nhà tự nguyện di chuyển qua đó, ngoài đất đai nhà cửa thì còn có thể được phân phối miễn phí mười hai tên nô lệ của tộc Bổng Chùy hoặc Ba Nhĩ Đồ, đồng thời cũng có thể đánh tan những ngoại tộc này, khiến bọn họ vĩnh viễn không cách nào trở thành mối họa.Là một người xuyên không, Lãnh Thiên Minh hiểu sâu sắc về tính cách con người, thà rằng để bản thân gánh chịu vô số tiếng xấu, cũng không thể để lại tai họa ngầm cho đời sau…Thành Cát Á Tư Thản, Khoa Nhĩ Mạn.
“Mẹ nó sao ta biết được, đó là việc của Tân Cửu và Lãnh Hàn, liên quan quái gì đến ta…”
Thành Thiên Khải, nước Hoa Hạ.
Advertisement
Cáo thị dưới chân tường ngoài cổng thành, mấy nha dịch của quan phủ đang cầm loa phóng thanh làm từ thùng sắt hô to.
“Ghé đây ghé đây! Nhìn một chút… xem một chút, không mua được là thiệt thòi… không mua được là tổn thất…”
“Mẹ nó ngươi nói sai rồi, đó là lời của tên bán khoai nướng”.
“Hả… xin lỗi, xin lỗi! À… tìm được rồi… ghé đây ghé đây, mọi người mau ghé xem, nếu muốn trở thành đại địa chủ, vậy hãy nhìn Tuyết Sơn Hổ ta, ruộng đất mỹ nữ không cần tính toán, thảo nguyên Tây Âu mặc ngươi nhảy múa… người đăng ký trong vòng bảy ngày còn có thể lấy được một phần quà hậu hĩnh của Hắc Kỳ quân, bên trong bao gồm trăm mẫu ruộng đất, mười hai tên nô lệ, khiến mỗi người các ngươi đều trở thành địa chủ…”
“Ồ… quan gia, đây là chiêu mộ dân di cư đến thảo nguyên Khoa Nhĩ Mạn sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy… mau mau đăng ký, số người có hạn, đủ người là dừng…”
“Vậy có điều kiện gì không?”
“Nhất định phải cả nhà di cư, số người trong gia tộc phải từ hai mươi người trở lên mới có thể đăng ký”.
“Thật sự sẽ cho một trăm mẫu ruộng đất sao? Còn nữa… nô lệ kia là nam hay nữ vậy?”
“Một trăm mẫu, chính xác trăm phần trăm, nô lệ nam hay nữ tùy ý chọn, trong đó có rất nhiều người vẫn là thiếu nữ đó, đặc biệt là mỹ nữ của Khoa Nhĩ Mạn, vóc dáng kia, khuôn mặt kia, đôi chân dài kia, cũng quá đẹp rồi”.
Đám lão gia đứng ở đây, ai nấy đều ch4y nước miếng ròng ròng.
“Ta… ta muốn đăng ký…”
“Ta cũng đăng ký…”
“Mẹ nó, ở đây cũng chỉ có thể làm công cho người khác, ta cũng muốn đến thảo nguyên làm địa chủ…”
“Đúng… ta cũng đăng ký…”
Các thành trên khắp Hoa Hạ đều đang khẩn trương tiến hành chiêu mộ dân di cư, mục đích của Lãnh Thiên Minh rất rõ ràng, đất đai phì nhiêu như vậy, vị trí chiến lược quan trọng như vậy, sao có thể bỏ hoang.
Nhưng nếu vẫn để cho dân bản địa ở tại nơi này, vậy sớm muộn gì cũng sẽ sinh nổi loạn, vì vậy chỉ có thể để dân chúng của Hoa Hạ di chuyển đến, mới có thể khiến cho nơi đó thật sự trở thành đất đai của mình.
Cho nên, chỉ cần cả nhà tự nguyện di chuyển qua đó, ngoài đất đai nhà cửa thì còn có thể được phân phối miễn phí mười hai tên nô lệ của tộc Bổng Chùy hoặc Ba Nhĩ Đồ, đồng thời cũng có thể đánh tan những ngoại tộc này, khiến bọn họ vĩnh viễn không cách nào trở thành mối họa.
Là một người xuyên không, Lãnh Thiên Minh hiểu sâu sắc về tính cách con người, thà rằng để bản thân gánh chịu vô số tiếng xấu, cũng không thể để lại tai họa ngầm cho đời sau…
Thành Cát Á Tư Thản, Khoa Nhĩ Mạn.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Mẹ nó sao ta biết được, đó là việc của Tân Cửu và Lãnh Hàn, liên quan quái gì đến ta…”Thành Thiên Khải, nước Hoa Hạ.AdvertisementCáo thị dưới chân tường ngoài cổng thành, mấy nha dịch của quan phủ đang cầm loa phóng thanh làm từ thùng sắt hô to.“Ghé đây ghé đây! Nhìn một chút… xem một chút, không mua được là thiệt thòi… không mua được là tổn thất…”“Mẹ nó ngươi nói sai rồi, đó là lời của tên bán khoai nướng”.“Hả… xin lỗi, xin lỗi! À… tìm được rồi… ghé đây ghé đây, mọi người mau ghé xem, nếu muốn trở thành đại địa chủ, vậy hãy nhìn Tuyết Sơn Hổ ta, ruộng đất mỹ nữ không cần tính toán, thảo nguyên Tây Âu mặc ngươi nhảy múa… người đăng ký trong vòng bảy ngày còn có thể lấy được một phần quà hậu hĩnh của Hắc Kỳ quân, bên trong bao gồm trăm mẫu ruộng đất, mười hai tên nô lệ, khiến mỗi người các ngươi đều trở thành địa chủ…”“Ồ… quan gia, đây là chiêu mộ dân di cư đến thảo nguyên Khoa Nhĩ Mạn sao?”“Đúng vậy, đúng vậy… mau mau đăng ký, số người có hạn, đủ người là dừng…”“Vậy có điều kiện gì không?”“Nhất định phải cả nhà di cư, số người trong gia tộc phải từ hai mươi người trở lên mới có thể đăng ký”.“Thật sự sẽ cho một trăm mẫu ruộng đất sao? Còn nữa… nô lệ kia là nam hay nữ vậy?”“Một trăm mẫu, chính xác trăm phần trăm, nô lệ nam hay nữ tùy ý chọn, trong đó có rất nhiều người vẫn là thiếu nữ đó, đặc biệt là mỹ nữ của Khoa Nhĩ Mạn, vóc dáng kia, khuôn mặt kia, đôi chân dài kia, cũng quá đẹp rồi”.Đám lão gia đứng ở đây, ai nấy đều ch4y nước miếng ròng ròng.“Ta… ta muốn đăng ký…”“Ta cũng đăng ký…”“Mẹ nó, ở đây cũng chỉ có thể làm công cho người khác, ta cũng muốn đến thảo nguyên làm địa chủ…”“Đúng… ta cũng đăng ký…”Các thành trên khắp Hoa Hạ đều đang khẩn trương tiến hành chiêu mộ dân di cư, mục đích của Lãnh Thiên Minh rất rõ ràng, đất đai phì nhiêu như vậy, vị trí chiến lược quan trọng như vậy, sao có thể bỏ hoang.Nhưng nếu vẫn để cho dân bản địa ở tại nơi này, vậy sớm muộn gì cũng sẽ sinh nổi loạn, vì vậy chỉ có thể để dân chúng của Hoa Hạ di chuyển đến, mới có thể khiến cho nơi đó thật sự trở thành đất đai của mình.Cho nên, chỉ cần cả nhà tự nguyện di chuyển qua đó, ngoài đất đai nhà cửa thì còn có thể được phân phối miễn phí mười hai tên nô lệ của tộc Bổng Chùy hoặc Ba Nhĩ Đồ, đồng thời cũng có thể đánh tan những ngoại tộc này, khiến bọn họ vĩnh viễn không cách nào trở thành mối họa.Là một người xuyên không, Lãnh Thiên Minh hiểu sâu sắc về tính cách con người, thà rằng để bản thân gánh chịu vô số tiếng xấu, cũng không thể để lại tai họa ngầm cho đời sau…Thành Cát Á Tư Thản, Khoa Nhĩ Mạn.