Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 701: 701: Không Ai Dám Tin…
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Cái gì?”Không ai dám tin…“Các vị, thành Cát Á Tư Thản thực sự đã thất thủ, hơn nữa…hơn nữa đến cả đại hãn…c*̃ng không còn…”AdvertisementBầu không khí hoảng loạn bao trùm, tất cả không dám tin, thậm chí có người nhịn không được khóc rống lên…“Đại hãn mất rồi? Vậy Khoa Nhĩ Mạn…không phải chấm hết rồi ư…”“Thánh Allah…đây là sự thực? Rốt cuộc là tại sao…”“Tướng quân…chúng ta làm sao giờ?”Quan thủ thành phất tay, ra hiệu mọi người yên lặng.“Các vị, đây là thư c*̉a Hốt Giác vương gia, ngài ấy bảo chúng ta kiên trì thêm mấy ngày, ngài ấy đang dẫn quân tới cứu viện”.“Thật ư? Có quân cứu viện?”“Tốt quá…chúng ta được cứu rồi…”Mọi người vừa rồi còn tuyệt vọng không thiết sống, giờ lại như nắm được cọng rơm cứu mạng.“Tướng quân, nhưng bọn họ nói Hốt Giác vương gia bán nước?”Những người xung quanh khó hiểu nhìn nhau, quan thủ thành trầm mặc đôi phút, nói.“Hốt Giác vương gia có phản bội hay không ta không biết, ta chỉ biết một điều, ngài ấy không bỏ rơi chúng ta, người duy nhất có thể cứu chúng ta hiện giờ, chỉ có Hốt Giác vương gia”.“Đúng, đại hãn đã mất, còn so đo phản hay không phản, ai cứu chúng ta, người đó chính là chủ nhân”.“Đúng vậy…”Quan thủ thành lặng lẽ gật đầu.“Được, truyền lệnh cho mọi người, quân cứu viện rất nhanh sẽ tới, chúng ta buộc toàn lực chống đỡ…”“Rõ…”Khi tin tức quân cứu viện sắp tới truyền xuống, bách tính và binh sĩ thành Đột Quyết Tư Thản ai nấy đều vui mừng không thôi, chỉ cần chống cự thêm chút, là có hi vọng được cứu…Trong đại doanh Hoa Lạt Tử Mô.Ma Kha Mạt cảm giác sự nhẫn nại c*̉a mình sắp cạn kiệt, hắn ta đã điều động tất cả quân đội có thể đến đây, nhưng hiện giờ, vẫn chưa chiếm được bất kì thành trì nào, thật sự quá nhục nhã…Ma Kha Mạt nhìn các tướng quân chỉ huy.“Các ngươi có thể cho ta một câu trả lời chính xác, bao giờ hạ được thành Đột Quyết Tư Thản?”“Khả hãn…rất nhanh…nếu không có gì ngoài ý muốn, hai ngày nữa chắc chắn phá được thành”.“Lại hai ngày nữa, ta đã nghe bao nhiêu lần rồi? Ba ngày, đúng ba ngày, trong vòng ba ngày này, nếu các ngươi không đốn hạ nổi thành Đột Quyết Tư Thản, chuẩn bị đi gặp thánh Allah đi!”Các tướng lĩnh c*̃ng một bụng chướng khí, vốn sắp chiếm được thành, nhưng không hiểu tại sao, bách tính và binh sĩ trong thành lại đột nhiên liều mạng chống trả như phát điên…
“Cái gì?”
Không ai dám tin…
“Các vị, thành Cát Á Tư Thản thực sự đã thất thủ, hơn nữa…hơn nữa đến cả đại hãn…c*̃ng không còn…”
Advertisement
Bầu không khí hoảng loạn bao trùm, tất cả không dám tin, thậm chí có người nhịn không được khóc rống lên…
“Đại hãn mất rồi? Vậy Khoa Nhĩ Mạn…không phải chấm hết rồi ư…”
“Thánh Allah…đây là sự thực? Rốt cuộc là tại sao…”
“Tướng quân…chúng ta làm sao giờ?”
Quan thủ thành phất tay, ra hiệu mọi người yên lặng.
“Các vị, đây là thư c*̉a Hốt Giác vương gia, ngài ấy bảo chúng ta kiên trì thêm mấy ngày, ngài ấy đang dẫn quân tới cứu viện”.
“Thật ư? Có quân cứu viện?”
“Tốt quá…chúng ta được cứu rồi…”
Mọi người vừa rồi còn tuyệt vọng không thiết sống, giờ lại như nắm được cọng rơm cứu mạng.
“Tướng quân, nhưng bọn họ nói Hốt Giác vương gia bán nước?”
Những người xung quanh khó hiểu nhìn nhau, quan thủ thành trầm mặc đôi phút, nói.
“Hốt Giác vương gia có phản bội hay không ta không biết, ta chỉ biết một điều, ngài ấy không bỏ rơi chúng ta, người duy nhất có thể cứu chúng ta hiện giờ, chỉ có Hốt Giác vương gia”.
“Đúng, đại hãn đã mất, còn so đo phản hay không phản, ai cứu chúng ta, người đó chính là chủ nhân”.
“Đúng vậy…”
Quan thủ thành lặng lẽ gật đầu.
“Được, truyền lệnh cho mọi người, quân cứu viện rất nhanh sẽ tới, chúng ta buộc toàn lực chống đỡ…”
“Rõ…”
Khi tin tức quân cứu viện sắp tới truyền xuống, bách tính và binh sĩ thành Đột Quyết Tư Thản ai nấy đều vui mừng không thôi, chỉ cần chống cự thêm chút, là có hi vọng được cứu…
Trong đại doanh Hoa Lạt Tử Mô.
Ma Kha Mạt cảm giác sự nhẫn nại c*̉a mình sắp cạn kiệt, hắn ta đã điều động tất cả quân đội có thể đến đây, nhưng hiện giờ, vẫn chưa chiếm được bất kì thành trì nào, thật sự quá nhục nhã…
Ma Kha Mạt nhìn các tướng quân chỉ huy.
“Các ngươi có thể cho ta một câu trả lời chính xác, bao giờ hạ được thành Đột Quyết Tư Thản?”
“Khả hãn…rất nhanh…nếu không có gì ngoài ý muốn, hai ngày nữa chắc chắn phá được thành”.
“Lại hai ngày nữa, ta đã nghe bao nhiêu lần rồi? Ba ngày, đúng ba ngày, trong vòng ba ngày này, nếu các ngươi không đốn hạ nổi thành Đột Quyết Tư Thản, chuẩn bị đi gặp thánh Allah đi!”
Các tướng lĩnh c*̃ng một bụng chướng khí, vốn sắp chiếm được thành, nhưng không hiểu tại sao, bách tính và binh sĩ trong thành lại đột nhiên liều mạng chống trả như phát điên…
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Cái gì?”Không ai dám tin…“Các vị, thành Cát Á Tư Thản thực sự đã thất thủ, hơn nữa…hơn nữa đến cả đại hãn…c*̃ng không còn…”AdvertisementBầu không khí hoảng loạn bao trùm, tất cả không dám tin, thậm chí có người nhịn không được khóc rống lên…“Đại hãn mất rồi? Vậy Khoa Nhĩ Mạn…không phải chấm hết rồi ư…”“Thánh Allah…đây là sự thực? Rốt cuộc là tại sao…”“Tướng quân…chúng ta làm sao giờ?”Quan thủ thành phất tay, ra hiệu mọi người yên lặng.“Các vị, đây là thư c*̉a Hốt Giác vương gia, ngài ấy bảo chúng ta kiên trì thêm mấy ngày, ngài ấy đang dẫn quân tới cứu viện”.“Thật ư? Có quân cứu viện?”“Tốt quá…chúng ta được cứu rồi…”Mọi người vừa rồi còn tuyệt vọng không thiết sống, giờ lại như nắm được cọng rơm cứu mạng.“Tướng quân, nhưng bọn họ nói Hốt Giác vương gia bán nước?”Những người xung quanh khó hiểu nhìn nhau, quan thủ thành trầm mặc đôi phút, nói.“Hốt Giác vương gia có phản bội hay không ta không biết, ta chỉ biết một điều, ngài ấy không bỏ rơi chúng ta, người duy nhất có thể cứu chúng ta hiện giờ, chỉ có Hốt Giác vương gia”.“Đúng, đại hãn đã mất, còn so đo phản hay không phản, ai cứu chúng ta, người đó chính là chủ nhân”.“Đúng vậy…”Quan thủ thành lặng lẽ gật đầu.“Được, truyền lệnh cho mọi người, quân cứu viện rất nhanh sẽ tới, chúng ta buộc toàn lực chống đỡ…”“Rõ…”Khi tin tức quân cứu viện sắp tới truyền xuống, bách tính và binh sĩ thành Đột Quyết Tư Thản ai nấy đều vui mừng không thôi, chỉ cần chống cự thêm chút, là có hi vọng được cứu…Trong đại doanh Hoa Lạt Tử Mô.Ma Kha Mạt cảm giác sự nhẫn nại c*̉a mình sắp cạn kiệt, hắn ta đã điều động tất cả quân đội có thể đến đây, nhưng hiện giờ, vẫn chưa chiếm được bất kì thành trì nào, thật sự quá nhục nhã…Ma Kha Mạt nhìn các tướng quân chỉ huy.“Các ngươi có thể cho ta một câu trả lời chính xác, bao giờ hạ được thành Đột Quyết Tư Thản?”“Khả hãn…rất nhanh…nếu không có gì ngoài ý muốn, hai ngày nữa chắc chắn phá được thành”.“Lại hai ngày nữa, ta đã nghe bao nhiêu lần rồi? Ba ngày, đúng ba ngày, trong vòng ba ngày này, nếu các ngươi không đốn hạ nổi thành Đột Quyết Tư Thản, chuẩn bị đi gặp thánh Allah đi!”Các tướng lĩnh c*̃ng một bụng chướng khí, vốn sắp chiếm được thành, nhưng không hiểu tại sao, bách tính và binh sĩ trong thành lại đột nhiên liều mạng chống trả như phát điên…