Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 708: 708: Bọn Họ Gọi Là Thánh A La
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… "Khả hãn, vậy thì sự nỗ lực trước đây của chúng ta đã bị uổng phí rồi..."Đúng lúc này thì có người chạy vào."Khả hãn, đại sự không hay rồi, đại sự không hay rồi".Advertisement"Lại làm sao nữa?""Vừa nãy nhận được thư gửi đến từ trong nước, người Trung Nguyên thất tín bội nghĩa, đã phát động tấn công chúng ta, hiện nay Mộc Lộc và Gia Sắc Ni đều đã thất thủ...!bọn chúng đang thẳng đến thành Ngọc Long".Tất cả những người có mặt đều ngẩn ra, phải biết rằng người nhà của họ đều đang ở trong nước, mà quân đội trong nước lại đều đã bị điều đi hết, hiện nay chỉ là một tòa thành trống, người Trung Nguyên đột nhiên tấn công thì sao có thể trụ vững được đây? Không phải đã nói sẽ hợp tác sao? Đám người Trung Nguyên này sao lại vô liêm sỉ thế?Trong đại doanh quân Hắc Kỳ, Đa Đoạt không kiềm chế được mà hắt xì vài cái."Mẹ kiếp, nhất định là người Hoa Lạt Tử Mô đang chửi ta không biết xấu hổ rồi...""Ha ha...!tướng quân, nói về việc không biết xấu hổ này thì ngài đứng thứ hai không ai dám nhận thứ nhất"."Cái gì cơ? Đa Đoạt ta xưa nay thật thà thủ tín, tôn trọng hiệp ước đồng minh, ngươi thấy ta đồng ý với người Hoa Lạt Tử Mô rằng sẽ báo đáp tốt bọn họ, chẳng phải đã đến rồi sao, ta đang giúp họ thoát nghèo làm giàu, sống cuộc sống hạnh phúc đó thôi"."Vậy...!tướng quân, còn cho nổ thành Ngọc Long này không?""A...!đương nhiên phải cho nổ rồi...!đây không phải là muốn giúp bọn họ tu sửa lại sao?""Vậy...!tướng quân...""Cút...!ngươi hỏi xong chưa vậy...""Tướng quân, tiền quân đã đến vương thành của Hoa Lạt Tử Mô rồi, thành Ngọc Long trông...!khá đẹp..."Đa Đoạt không kiềm chế được đi ra ngoài đứng trên sườn núi nhìn về phía xa.Chỉ thấy kiến trúc của thành Ngọc Long đều có màu trắng tinh, nóc nhà hình tròn trông đặc biệt đáng yêu, ngay đến tường thành cũng được làm từ đá cẩm thạch màu trắng, trông toát lên vẻ cực kỳ thần thánh trang nghiêm."Người Hoa Lạt Tử Mô này theo đạo gì vậy?""Bọn họ gọi là thánh A La...""A Lạp? Vậy xem ra bọn chúng đều khá tham tiền...""A...!là thánh A La An Lạp...!tương truyền là thần linh tạo ra vạn vật, không phải A Lạp"."Ồ...!ta biết rồi, An Lạp sao...!nghe nói vợ ba của Giáp Tử Thất tên là An Kỳ Lạp..."....!"Ồ..là An Lạp, không phải An Kỳ Lạp..."...!
"Khả hãn, vậy thì sự nỗ lực trước đây của chúng ta đã bị uổng phí rồi..."
Đúng lúc này thì có người chạy vào.
"Khả hãn, đại sự không hay rồi, đại sự không hay rồi".
Advertisement
"Lại làm sao nữa?"
"Vừa nãy nhận được thư gửi đến từ trong nước, người Trung Nguyên thất tín bội nghĩa, đã phát động tấn công chúng ta, hiện nay Mộc Lộc và Gia Sắc Ni đều đã thất thủ...!bọn chúng đang thẳng đến thành Ngọc Long".
Tất cả những người có mặt đều ngẩn ra, phải biết rằng người nhà của họ đều đang ở trong nước, mà quân đội trong nước lại đều đã bị điều đi hết, hiện nay chỉ là một tòa thành trống, người Trung Nguyên đột nhiên tấn công thì sao có thể trụ vững được đây? Không phải đã nói sẽ hợp tác sao? Đám người Trung Nguyên này sao lại vô liêm sỉ thế?
Trong đại doanh quân Hắc Kỳ, Đa Đoạt không kiềm chế được mà hắt xì vài cái.
"Mẹ kiếp, nhất định là người Hoa Lạt Tử Mô đang chửi ta không biết xấu hổ rồi..."
"Ha ha...!tướng quân, nói về việc không biết xấu hổ này thì ngài đứng thứ hai không ai dám nhận thứ nhất".
"Cái gì cơ? Đa Đoạt ta xưa nay thật thà thủ tín, tôn trọng hiệp ước đồng minh, ngươi thấy ta đồng ý với người Hoa Lạt Tử Mô rằng sẽ báo đáp tốt bọn họ, chẳng phải đã đến rồi sao, ta đang giúp họ thoát nghèo làm giàu, sống cuộc sống hạnh phúc đó thôi".
"Vậy...!tướng quân, còn cho nổ thành Ngọc Long này không?"
"A...!đương nhiên phải cho nổ rồi...!đây không phải là muốn giúp bọn họ tu sửa lại sao?"
"Vậy...!tướng quân..."
"Cút...!ngươi hỏi xong chưa vậy..."
"Tướng quân, tiền quân đã đến vương thành của Hoa Lạt Tử Mô rồi, thành Ngọc Long trông...!khá đẹp..."
Đa Đoạt không kiềm chế được đi ra ngoài đứng trên sườn núi nhìn về phía xa.
Chỉ thấy kiến trúc của thành Ngọc Long đều có màu trắng tinh, nóc nhà hình tròn trông đặc biệt đáng yêu, ngay đến tường thành cũng được làm từ đá cẩm thạch màu trắng, trông toát lên vẻ cực kỳ thần thánh trang nghiêm.
"Người Hoa Lạt Tử Mô này theo đạo gì vậy?"
"Bọn họ gọi là thánh A La..."
"A Lạp? Vậy xem ra bọn chúng đều khá tham tiền..."
"A...!là thánh A La An Lạp...!tương truyền là thần linh tạo ra vạn vật, không phải A Lạp".
"Ồ...!ta biết rồi, An Lạp sao...!nghe nói vợ ba của Giáp Tử Thất tên là An Kỳ Lạp..."
....!
"Ồ..
là An Lạp, không phải An Kỳ Lạp..."
...!
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… "Khả hãn, vậy thì sự nỗ lực trước đây của chúng ta đã bị uổng phí rồi..."Đúng lúc này thì có người chạy vào."Khả hãn, đại sự không hay rồi, đại sự không hay rồi".Advertisement"Lại làm sao nữa?""Vừa nãy nhận được thư gửi đến từ trong nước, người Trung Nguyên thất tín bội nghĩa, đã phát động tấn công chúng ta, hiện nay Mộc Lộc và Gia Sắc Ni đều đã thất thủ...!bọn chúng đang thẳng đến thành Ngọc Long".Tất cả những người có mặt đều ngẩn ra, phải biết rằng người nhà của họ đều đang ở trong nước, mà quân đội trong nước lại đều đã bị điều đi hết, hiện nay chỉ là một tòa thành trống, người Trung Nguyên đột nhiên tấn công thì sao có thể trụ vững được đây? Không phải đã nói sẽ hợp tác sao? Đám người Trung Nguyên này sao lại vô liêm sỉ thế?Trong đại doanh quân Hắc Kỳ, Đa Đoạt không kiềm chế được mà hắt xì vài cái."Mẹ kiếp, nhất định là người Hoa Lạt Tử Mô đang chửi ta không biết xấu hổ rồi...""Ha ha...!tướng quân, nói về việc không biết xấu hổ này thì ngài đứng thứ hai không ai dám nhận thứ nhất"."Cái gì cơ? Đa Đoạt ta xưa nay thật thà thủ tín, tôn trọng hiệp ước đồng minh, ngươi thấy ta đồng ý với người Hoa Lạt Tử Mô rằng sẽ báo đáp tốt bọn họ, chẳng phải đã đến rồi sao, ta đang giúp họ thoát nghèo làm giàu, sống cuộc sống hạnh phúc đó thôi"."Vậy...!tướng quân, còn cho nổ thành Ngọc Long này không?""A...!đương nhiên phải cho nổ rồi...!đây không phải là muốn giúp bọn họ tu sửa lại sao?""Vậy...!tướng quân...""Cút...!ngươi hỏi xong chưa vậy...""Tướng quân, tiền quân đã đến vương thành của Hoa Lạt Tử Mô rồi, thành Ngọc Long trông...!khá đẹp..."Đa Đoạt không kiềm chế được đi ra ngoài đứng trên sườn núi nhìn về phía xa.Chỉ thấy kiến trúc của thành Ngọc Long đều có màu trắng tinh, nóc nhà hình tròn trông đặc biệt đáng yêu, ngay đến tường thành cũng được làm từ đá cẩm thạch màu trắng, trông toát lên vẻ cực kỳ thần thánh trang nghiêm."Người Hoa Lạt Tử Mô này theo đạo gì vậy?""Bọn họ gọi là thánh A La...""A Lạp? Vậy xem ra bọn chúng đều khá tham tiền...""A...!là thánh A La An Lạp...!tương truyền là thần linh tạo ra vạn vật, không phải A Lạp"."Ồ...!ta biết rồi, An Lạp sao...!nghe nói vợ ba của Giáp Tử Thất tên là An Kỳ Lạp..."....!"Ồ..là An Lạp, không phải An Kỳ Lạp..."...!