Tác giả:

Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…

Chương 720: 720: “cảm Ơn Đại Gia… Chúng Ta Không Mệt…”

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Kỵ binh hô lớn: “Vượt qua sườn núi phía trước chính là thành Tân Đồng, có chút bách tính vây xem, tướng quân có lệnh, không thể làm mất mặt mũi của Hắc Kỳ quân ta”.Mọi người bừng tỉnh hiểu ra nhưng trong lòng vẫn khó tránh được nghi ngờ, quân đội của mình chỉ đi qua, cũng không vào thành, những dân chúng này vây xem làm cái gì? Trước đây cũng chưa từng gặp loại chuyện thế này.Mặc dù trong lòng không hiểu, nhưng đại quân vẫn nhanh chóng chỉnh đốn tác phong, bắt đầu đều đặn nện bước tiến về phía trước.Advertisement“Cộp… cộp… cộp… cộp…”Khi mấy người Bàn Đôn vượt qua sườn núi, tròng mắt suýt nữa trừng ra ngoài, mẹ nó đây mà là có chút dân chúng à, đoán chừng là dân chúng toàn thành đều đến cả rồi…Chỉ thấy hai bên đường đứng chi chít người, phóng mắt nhìn ra căn bản không thấy điểm cuối, khi nhìn thấy Hắc Kỳ quân đi đến, vô số dân chúng bắt đầu hoan hô.“Hoan nghênh Hắc Kỳ quân về nhà…”“Hoan nghênh về nhà…”“Các huynh đệ… khổ cực rồi…”“Hắc Kỳ quân vạn tuế… các huynh đệ Hắc Kỳ quân giỏi lắm…”“Cậu trai trẻ thật lanh lợi, có nàng dâu chưa? Xem vẻ tuổi tác không chênh lệch với nữ nhi nhà ta nhiều lắm…”“Con à… nào, cầm mấy quả trứng gà ăn dọc đường…”“Bọn nhỏ à… đến uống chút rượu, nghỉ ngơi chốc lát, đừng để mệt mỏi…”Đám binh sĩ Hắc Kỳ quân vừa kinh ngạc vừa cảm động.Từng có lúc, những người bọn họ đều bị gọi là binh lão gia, dân chúng trốn còn không kịp, nhưng hôm nay, dân chúng lại cam tâm tình nguyện lấy đồ ăn mình không nỡ ăn ra đưa cho bọn họ, loại tình cảm này là không thể nào giả vờ được…“Đại nương… quân đội chúng ta có quy định, không thể cầm đồ của dân chúng, ngươi giữ lại đi…”“Cảm ơn đại gia… chúng ta không mệt…”Nhưng dân chúng thật sự quá mức nhiệt tình, đại quân căn bản không đi được, chỉ thoáng chốc, lính truyền lệnh lại chạy đến.“Tướng quân có lệnh… chỉnh đốn tại chỗ mười lăm phút, có thể uống nước, ăn chút gì đó, nhưng không cho phép mang theo…”“Tướng quân có lệnh… chỉnh đốn tại chỗ mười lăm phút, có thể uống nước, ăn chút gì đó, nhưng không cho phép mang theo…”Ngay lập tức, vô số nước trà, trứng gà, bánh bao, bánh màn thầu bị nhét vào trong ngực các binh sĩ, nhìn đồ ăn không ngừng được nhét đến, rất nhiều binh lính đều xúc động rưng rưng nước mắt…Lúc này tri phủ của thành Tân Đồng đi đến.“Các huynh đệ Hắc Kỳ quân, ta đại diện cho dân chúng thành Tân Đồng, hoan nghênh các ngươi đến đây, ta biết mọi người gấp gáp lên đường, trở về đoàn tụ gia đình, vì vậy cũng không nên níu giữ lâu.Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi đều là niềm tự hào của Hoa Hạ, rất nhanh nữa thôi, con trai của lão phu cũng sẽ nhập ngũ, trở thành một chiến sĩ Hắc Kỳ quân vĩ đại, Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”“Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”“Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”Tất cả mọi người đều hô to theo, tiếng hô vang vọng trên khắp đất nước Hoa Hạ.

Kỵ binh hô lớn: “Vượt qua sườn núi phía trước chính là thành Tân Đồng, có chút bách tính vây xem, tướng quân có lệnh, không thể làm mất mặt mũi của Hắc Kỳ quân ta”.

Mọi người bừng tỉnh hiểu ra nhưng trong lòng vẫn khó tránh được nghi ngờ, quân đội của mình chỉ đi qua, cũng không vào thành, những dân chúng này vây xem làm cái gì? Trước đây cũng chưa từng gặp loại chuyện thế này.

Mặc dù trong lòng không hiểu, nhưng đại quân vẫn nhanh chóng chỉnh đốn tác phong, bắt đầu đều đặn nện bước tiến về phía trước.

Advertisement

“Cộp… cộp… cộp… cộp…”

Khi mấy người Bàn Đôn vượt qua sườn núi, tròng mắt suýt nữa trừng ra ngoài, mẹ nó đây mà là có chút dân chúng à, đoán chừng là dân chúng toàn thành đều đến cả rồi…

Chỉ thấy hai bên đường đứng chi chít người, phóng mắt nhìn ra căn bản không thấy điểm cuối, khi nhìn thấy Hắc Kỳ quân đi đến, vô số dân chúng bắt đầu hoan hô.

“Hoan nghênh Hắc Kỳ quân về nhà…”

“Hoan nghênh về nhà…”

“Các huynh đệ… khổ cực rồi…”

“Hắc Kỳ quân vạn tuế… các huynh đệ Hắc Kỳ quân giỏi lắm…”

“Cậu trai trẻ thật lanh lợi, có nàng dâu chưa? Xem vẻ tuổi tác không chênh lệch với nữ nhi nhà ta nhiều lắm…”

“Con à… nào, cầm mấy quả trứng gà ăn dọc đường…”

“Bọn nhỏ à… đến uống chút rượu, nghỉ ngơi chốc lát, đừng để mệt mỏi…”

Đám binh sĩ Hắc Kỳ quân vừa kinh ngạc vừa cảm động.

Từng có lúc, những người bọn họ đều bị gọi là binh lão gia, dân chúng trốn còn không kịp, nhưng hôm nay, dân chúng lại cam tâm tình nguyện lấy đồ ăn mình không nỡ ăn ra đưa cho bọn họ, loại tình cảm này là không thể nào giả vờ được…

“Đại nương… quân đội chúng ta có quy định, không thể cầm đồ của dân chúng, ngươi giữ lại đi…”

“Cảm ơn đại gia… chúng ta không mệt…”

Nhưng dân chúng thật sự quá mức nhiệt tình, đại quân căn bản không đi được, chỉ thoáng chốc, lính truyền lệnh lại chạy đến.

“Tướng quân có lệnh… chỉnh đốn tại chỗ mười lăm phút, có thể uống nước, ăn chút gì đó, nhưng không cho phép mang theo…”

“Tướng quân có lệnh… chỉnh đốn tại chỗ mười lăm phút, có thể uống nước, ăn chút gì đó, nhưng không cho phép mang theo…”

Ngay lập tức, vô số nước trà, trứng gà, bánh bao, bánh màn thầu bị nhét vào trong ngực các binh sĩ, nhìn đồ ăn không ngừng được nhét đến, rất nhiều binh lính đều xúc động rưng rưng nước mắt…

Lúc này tri phủ của thành Tân Đồng đi đến.

“Các huynh đệ Hắc Kỳ quân, ta đại diện cho dân chúng thành Tân Đồng, hoan nghênh các ngươi đến đây, ta biết mọi người gấp gáp lên đường, trở về đoàn tụ gia đình, vì vậy cũng không nên níu giữ lâu.

Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi đều là niềm tự hào của Hoa Hạ, rất nhanh nữa thôi, con trai của lão phu cũng sẽ nhập ngũ, trở thành một chiến sĩ Hắc Kỳ quân vĩ đại, Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”

“Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”

“Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”

Tất cả mọi người đều hô to theo, tiếng hô vang vọng trên khắp đất nước Hoa Hạ.

Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… Kỵ binh hô lớn: “Vượt qua sườn núi phía trước chính là thành Tân Đồng, có chút bách tính vây xem, tướng quân có lệnh, không thể làm mất mặt mũi của Hắc Kỳ quân ta”.Mọi người bừng tỉnh hiểu ra nhưng trong lòng vẫn khó tránh được nghi ngờ, quân đội của mình chỉ đi qua, cũng không vào thành, những dân chúng này vây xem làm cái gì? Trước đây cũng chưa từng gặp loại chuyện thế này.Mặc dù trong lòng không hiểu, nhưng đại quân vẫn nhanh chóng chỉnh đốn tác phong, bắt đầu đều đặn nện bước tiến về phía trước.Advertisement“Cộp… cộp… cộp… cộp…”Khi mấy người Bàn Đôn vượt qua sườn núi, tròng mắt suýt nữa trừng ra ngoài, mẹ nó đây mà là có chút dân chúng à, đoán chừng là dân chúng toàn thành đều đến cả rồi…Chỉ thấy hai bên đường đứng chi chít người, phóng mắt nhìn ra căn bản không thấy điểm cuối, khi nhìn thấy Hắc Kỳ quân đi đến, vô số dân chúng bắt đầu hoan hô.“Hoan nghênh Hắc Kỳ quân về nhà…”“Hoan nghênh về nhà…”“Các huynh đệ… khổ cực rồi…”“Hắc Kỳ quân vạn tuế… các huynh đệ Hắc Kỳ quân giỏi lắm…”“Cậu trai trẻ thật lanh lợi, có nàng dâu chưa? Xem vẻ tuổi tác không chênh lệch với nữ nhi nhà ta nhiều lắm…”“Con à… nào, cầm mấy quả trứng gà ăn dọc đường…”“Bọn nhỏ à… đến uống chút rượu, nghỉ ngơi chốc lát, đừng để mệt mỏi…”Đám binh sĩ Hắc Kỳ quân vừa kinh ngạc vừa cảm động.Từng có lúc, những người bọn họ đều bị gọi là binh lão gia, dân chúng trốn còn không kịp, nhưng hôm nay, dân chúng lại cam tâm tình nguyện lấy đồ ăn mình không nỡ ăn ra đưa cho bọn họ, loại tình cảm này là không thể nào giả vờ được…“Đại nương… quân đội chúng ta có quy định, không thể cầm đồ của dân chúng, ngươi giữ lại đi…”“Cảm ơn đại gia… chúng ta không mệt…”Nhưng dân chúng thật sự quá mức nhiệt tình, đại quân căn bản không đi được, chỉ thoáng chốc, lính truyền lệnh lại chạy đến.“Tướng quân có lệnh… chỉnh đốn tại chỗ mười lăm phút, có thể uống nước, ăn chút gì đó, nhưng không cho phép mang theo…”“Tướng quân có lệnh… chỉnh đốn tại chỗ mười lăm phút, có thể uống nước, ăn chút gì đó, nhưng không cho phép mang theo…”Ngay lập tức, vô số nước trà, trứng gà, bánh bao, bánh màn thầu bị nhét vào trong ngực các binh sĩ, nhìn đồ ăn không ngừng được nhét đến, rất nhiều binh lính đều xúc động rưng rưng nước mắt…Lúc này tri phủ của thành Tân Đồng đi đến.“Các huynh đệ Hắc Kỳ quân, ta đại diện cho dân chúng thành Tân Đồng, hoan nghênh các ngươi đến đây, ta biết mọi người gấp gáp lên đường, trở về đoàn tụ gia đình, vì vậy cũng không nên níu giữ lâu.Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi đều là niềm tự hào của Hoa Hạ, rất nhanh nữa thôi, con trai của lão phu cũng sẽ nhập ngũ, trở thành một chiến sĩ Hắc Kỳ quân vĩ đại, Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”“Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”“Hắc Kỳ quân vạn tuế… hoàng thượng vạn tuế…”Tất cả mọi người đều hô to theo, tiếng hô vang vọng trên khắp đất nước Hoa Hạ.

Chương 720: 720: “cảm Ơn Đại Gia… Chúng Ta Không Mệt…”