Trên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim…
Chương 746: 746: “ngươi Nghe Không Hiểu À
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Đa tướng quân tới, tất cả quỳ xuống nghênh đón, toàn bộ người tại các địa điểm trên cao lập tức di tản, kẻ nào có hành vi bất thường, giết không cần hỏi…”“Quỳ xuống…không được cử động, dám động đậy, giết không cần hỏi…”“Trẻ nhỏ mau vào trong nhà, nhanh…”Người La Sát trên đường đều hoảng hốt quỳ xuống, không dám cử động, Đa Đoạt không rảnh để ý bọn họ, một mực chạy tới phủ đệ An Na, trong sân còn có rất nhiều cận vệ bị thương đang được chữa trị…AdvertisementAn Na ôm Khắc Đa, mặt mày đau buồn, sau lưng cậu bé bị chém một đường, nếu không phải cận vệ lấy thân ngăn cản, e là đã mất mạng.“Đám súc sinh vô nhân tính, đến một đứa trẻ c*̃ng nhẫn tâm giết, phải giết bọn chúng…”Đa Đoạt bước vào.Khắc Đa nằm trong lòng An Na, vừa nhìn thấy Đa Đoạt liền mừng rỡ nhổm dậy.“Ba ba…ba ba…”Đa Đoạt bước vội tới, ôm cả hai vào lòng, An Na ấm ức rơi lệ.“Khắc Đa, đau không?”“Đau, nhưng con không sợ, con biết ba ba sẽ bảo vệ con”.“Ừm, Khắc Đa ngoan lắm, con yên tâm, ba ba nhất định sẽ bắt được đám người xấu, sau này không có ai dám ức hiếp hai mẹ con nữa”.“Dạ”.Sau đó, Đa Đoạt dịu dàng gạt giọt lệ đọng trên gò má An Na: “Nàng…không sao chứ?”An Na gật đầu: “Ta không sao, nhưng đám thích khách đó rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao chà trộn được vào đây? Liệu sau này chúng có quay lại không? Người c*̉a chàng không chịu nói, ta muốn báo thù c*̃ng không biết nên bắt đầu từ đâu”.“Nàng không cần lo chuyện này nữa, giao cho ta xử lý, bọn chúng là nhằm vào ta, là ta hại hai người…”“Không…lũ thích khách đáng chết, chúng dám động vào Khắc Đa, ta phải giết sạch chúng”.“Được, ta hứa với nàng, nhất định sẽ xử lý sạch sẽ bọn chúng, giờ nàng hãy chuyên tâm chăm sóc Khắc Đa, biết chưa?”An Na gật đầu.“Sau khi chuyện này kết thúc, c*̀ng ta về Thiên Khải đi…”An Na do dự hồi lâu, sau đó khẽ gật đầu.Biên giới phía bắc, gần mười vạn Hắc Kỳ quân đã bao vây khu vực sinh sống c*̉a Khoa Nhĩ Mạn và Hoa Lạt Tử Mô.Một vị tướng lĩnh Hắc Kỳ quân đứng trước cổng thành, đối diện là người phụ trách người ngoài tộc c*̉a thành trì này.“Chỉ có từng này? Còn không?”“Tướng quân, chỉ có từng này thôi, những người không trở lại tối hôm đó, đều đã báo cáo với ngài”.“Ngươi nghe không hiểu à? Ta bảo là gồm cả những người ra khỏi thành hôm đó”.
“Đa tướng quân tới, tất cả quỳ xuống nghênh đón, toàn bộ người tại các địa điểm trên cao lập tức di tản, kẻ nào có hành vi bất thường, giết không cần hỏi…”
“Quỳ xuống…không được cử động, dám động đậy, giết không cần hỏi…”
“Trẻ nhỏ mau vào trong nhà, nhanh…”
Người La Sát trên đường đều hoảng hốt quỳ xuống, không dám cử động, Đa Đoạt không rảnh để ý bọn họ, một mực chạy tới phủ đệ An Na, trong sân còn có rất nhiều cận vệ bị thương đang được chữa trị…
Advertisement
An Na ôm Khắc Đa, mặt mày đau buồn, sau lưng cậu bé bị chém một đường, nếu không phải cận vệ lấy thân ngăn cản, e là đã mất mạng.
“Đám súc sinh vô nhân tính, đến một đứa trẻ c*̃ng nhẫn tâm giết, phải giết bọn chúng…”
Đa Đoạt bước vào.
Khắc Đa nằm trong lòng An Na, vừa nhìn thấy Đa Đoạt liền mừng rỡ nhổm dậy.
“Ba ba…ba ba…”
Đa Đoạt bước vội tới, ôm cả hai vào lòng, An Na ấm ức rơi lệ.
“Khắc Đa, đau không?”
“Đau, nhưng con không sợ, con biết ba ba sẽ bảo vệ con”.
“Ừm, Khắc Đa ngoan lắm, con yên tâm, ba ba nhất định sẽ bắt được đám người xấu, sau này không có ai dám ức hiếp hai mẹ con nữa”.
“Dạ”.
Sau đó, Đa Đoạt dịu dàng gạt giọt lệ đọng trên gò má An Na: “Nàng…không sao chứ?”
An Na gật đầu: “Ta không sao, nhưng đám thích khách đó rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao chà trộn được vào đây? Liệu sau này chúng có quay lại không? Người c*̉a chàng không chịu nói, ta muốn báo thù c*̃ng không biết nên bắt đầu từ đâu”.
“Nàng không cần lo chuyện này nữa, giao cho ta xử lý, bọn chúng là nhằm vào ta, là ta hại hai người…”
“Không…lũ thích khách đáng chết, chúng dám động vào Khắc Đa, ta phải giết sạch chúng”.
“Được, ta hứa với nàng, nhất định sẽ xử lý sạch sẽ bọn chúng, giờ nàng hãy chuyên tâm chăm sóc Khắc Đa, biết chưa?”
An Na gật đầu.
“Sau khi chuyện này kết thúc, c*̀ng ta về Thiên Khải đi…”
An Na do dự hồi lâu, sau đó khẽ gật đầu.
Biên giới phía bắc, gần mười vạn Hắc Kỳ quân đã bao vây khu vực sinh sống c*̉a Khoa Nhĩ Mạn và Hoa Lạt Tử Mô.
Một vị tướng lĩnh Hắc Kỳ quân đứng trước cổng thành, đối diện là người phụ trách người ngoài tộc c*̉a thành trì này.
“Chỉ có từng này? Còn không?”
“Tướng quân, chỉ có từng này thôi, những người không trở lại tối hôm đó, đều đã báo cáo với ngài”.
“Ngươi nghe không hiểu à? Ta bảo là gồm cả những người ra khỏi thành hôm đó”.
Hoàng Tử Yêu NghiệtTác giả: A ThấtTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTrên dải đất phương Bắc sắp bước vào đông, cơn gió lớn tham lam muốn cuốn đi mọi thứ, trên ban công lối vào cửa đại điện cổ kính, một chàng thiếu niên chỉ mới 16 tuổi đang ngồi một mình ở đó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mơ hồ và bối rối...! Vị hoàng tử thứ bảy của Bắc Lương, vị hoàng tử được sinh ra bởi một cung nữ được hoàng đế sủng hạnh trong một đêm say rượu, một vị hoàng tử mà không được ai coi trọng. Từ nhỏ hắn đã bị bỏ rơi, bị bài xích, tuy rằng mang danh hoàng tử, nhưng hắn lại sống không bằng một tên thái giám, càng đừng nói đến vị phụ vương cao cao tại thượng kia, từ khi sinh ra đến nay, ông ta chưa từng đến nhìn hắn lấy một cái. Mẫu thân chết không thể giải thích được sau khi sinh hắn, mà hắn có thể sống đến ngày hôm nay có lẽ chỉ vì không ai muốn dính đến tội sanh mưu sát hoàng tử, bởi vì hắn là một vị hoàng tử vô dụng, không có mối đe dọa nào với bất kỳ ai, đến tư cách trở thành mục tiêu của người khác cũng không có. Bất luận thế nào đi chăng nữa...!lúc này trong trái tim… “Đa tướng quân tới, tất cả quỳ xuống nghênh đón, toàn bộ người tại các địa điểm trên cao lập tức di tản, kẻ nào có hành vi bất thường, giết không cần hỏi…”“Quỳ xuống…không được cử động, dám động đậy, giết không cần hỏi…”“Trẻ nhỏ mau vào trong nhà, nhanh…”Người La Sát trên đường đều hoảng hốt quỳ xuống, không dám cử động, Đa Đoạt không rảnh để ý bọn họ, một mực chạy tới phủ đệ An Na, trong sân còn có rất nhiều cận vệ bị thương đang được chữa trị…AdvertisementAn Na ôm Khắc Đa, mặt mày đau buồn, sau lưng cậu bé bị chém một đường, nếu không phải cận vệ lấy thân ngăn cản, e là đã mất mạng.“Đám súc sinh vô nhân tính, đến một đứa trẻ c*̃ng nhẫn tâm giết, phải giết bọn chúng…”Đa Đoạt bước vào.Khắc Đa nằm trong lòng An Na, vừa nhìn thấy Đa Đoạt liền mừng rỡ nhổm dậy.“Ba ba…ba ba…”Đa Đoạt bước vội tới, ôm cả hai vào lòng, An Na ấm ức rơi lệ.“Khắc Đa, đau không?”“Đau, nhưng con không sợ, con biết ba ba sẽ bảo vệ con”.“Ừm, Khắc Đa ngoan lắm, con yên tâm, ba ba nhất định sẽ bắt được đám người xấu, sau này không có ai dám ức hiếp hai mẹ con nữa”.“Dạ”.Sau đó, Đa Đoạt dịu dàng gạt giọt lệ đọng trên gò má An Na: “Nàng…không sao chứ?”An Na gật đầu: “Ta không sao, nhưng đám thích khách đó rốt cuộc là kẻ nào? Tại sao chà trộn được vào đây? Liệu sau này chúng có quay lại không? Người c*̉a chàng không chịu nói, ta muốn báo thù c*̃ng không biết nên bắt đầu từ đâu”.“Nàng không cần lo chuyện này nữa, giao cho ta xử lý, bọn chúng là nhằm vào ta, là ta hại hai người…”“Không…lũ thích khách đáng chết, chúng dám động vào Khắc Đa, ta phải giết sạch chúng”.“Được, ta hứa với nàng, nhất định sẽ xử lý sạch sẽ bọn chúng, giờ nàng hãy chuyên tâm chăm sóc Khắc Đa, biết chưa?”An Na gật đầu.“Sau khi chuyện này kết thúc, c*̀ng ta về Thiên Khải đi…”An Na do dự hồi lâu, sau đó khẽ gật đầu.Biên giới phía bắc, gần mười vạn Hắc Kỳ quân đã bao vây khu vực sinh sống c*̉a Khoa Nhĩ Mạn và Hoa Lạt Tử Mô.Một vị tướng lĩnh Hắc Kỳ quân đứng trước cổng thành, đối diện là người phụ trách người ngoài tộc c*̉a thành trì này.“Chỉ có từng này? Còn không?”“Tướng quân, chỉ có từng này thôi, những người không trở lại tối hôm đó, đều đã báo cáo với ngài”.“Ngươi nghe không hiểu à? Ta bảo là gồm cả những người ra khỏi thành hôm đó”.