Tây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm…
Chương 40: Chương 40
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Ngọc Cao Tuấn gật đầu:" Được! Ngày mai sư phụ sẽ bảo tứ sư tỷ con đến đón Vân Y công chúa."Nàng vui vẻ, ôm lấy sư phụ mình:" Sư phụ là nhất."Ngọc Cao Tuấn vừa nhíu mày vừa cười nhìn nàng giống như con nít vậy.Sư phụ nàng c*̀ng nàng đi ra, sư phụ nàng liền ra lệnh:" Du Lan! Ngày mai con hãy vào hoàng cung đón Vân Y công chúa đến đây sống một thời gian."Du Lan mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng vẫn hành lễ cung kính:" Vâng sư phụ."Nàng vui vẻ nói với mọi người:" Vân Y muội ấy đang có thai vì không muốn người trong hoàng cung biết nên mới đến đây một thời gian, mọi người chăm sóc muội ấy giúp muội."Mọi người hiểu ra liền mỉm cười gật đầu:" Muội yên tâm."Hoàng cung Bắc LươngMọi người đang chúc mừng cho Thác Bạt Thuận riêng Thác Bạt Thiên gương mặt lạnh lẽo đứng một bên nhìn chàng với đôi mắt giận dữ, căm ghét.Đối với Thác Bạt Thuận bây giờ c*̃ng không hề vui vẻ gì nếu như lúc trước thì chàng rất vui vì đã đạt được mục đích c*̉a mình nhưng bây giờ thì không.Vân Y đi đến, hoàng thượng c*̀ng hoàng hậu nhìn thấy nàng vẻ mặt liền vui mừng đi đến, hoàng hậu nhìn nàng dịu dàng nói:" Vân Y! Cuối c*̀ng con c*̃ng chịu ra ngoài rồi, mẫu hậu thật sự rất lo cho con."Vân Y đôi mắt u buồn, vẻ mặt không một chút cảm xúc nói:" Phụ hoàng! Mẫu hậu! Ngày mai con muốn đi đến Tuyết Linh Sơn ở một thời gian con muốn bình tâm lại sau mọi chuyện đã xảy ra, khi nào con ổn thì con sẽ quay về"Mọi người nghe nàng nói vậy ngạc nhiên, cứ tưởng mình nghe lầm, hoàng thượng liền hỏi:" Vân Y! Con đang nói giỡn sao? Ai c*̃ng thừa biết Tuyết Linh Sơn không phải là nơi muốn đến là đến."Nàng lạnh lùng đáp:" Con đã nói với họ rồi ngày mai họ sẽ đến đón con."Nói xong, nàng quay người đi mọi người ở đó ai c*̃ng bán tính bán nghi không biết việc nàng nói có phải là thật không? Chàng nhìn muội muội mình từ một người vui vẻ vô tư bây giờ lại trở thành một con người lạnh lùng, ít nói suốt ngày chỉ biết nhốt mình trong phòng không muốn gặp ai.Chàng mất đi người con gái mà đến khi nàng chết chàng mới nhận ra nàng chính là người mà chàng yêu nhất.Bây giờ chàng lại sắp mất đi người muội muội mà mình yêu thương, chàng hối hận rất nhiều nhưng có lẽ đã quá muộn màng, chàng thật sự muốn thời gian quay ngược trở lại để chàng chuộc lại lỗi lầm c*̉a mình.
Ngọc Cao Tuấn gật đầu:" Được! Ngày mai sư phụ sẽ bảo tứ sư tỷ con đến đón Vân Y công chúa."
Nàng vui vẻ, ôm lấy sư phụ mình:" Sư phụ là nhất."
Ngọc Cao Tuấn vừa nhíu mày vừa cười nhìn nàng giống như con nít vậy.
Sư phụ nàng c*̀ng nàng đi ra, sư phụ nàng liền ra lệnh:
" Du Lan! Ngày mai con hãy vào hoàng cung đón Vân Y công chúa đến đây sống một thời gian."
Du Lan mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng vẫn hành lễ cung kính:" Vâng sư phụ."
Nàng vui vẻ nói với mọi người:" Vân Y muội ấy đang có thai vì không muốn người trong hoàng cung biết nên mới đến đây một thời gian, mọi người chăm sóc muội ấy giúp muội."
Mọi người hiểu ra liền mỉm cười gật đầu:" Muội yên tâm."
Hoàng cung Bắc Lương
Mọi người đang chúc mừng cho Thác Bạt Thuận riêng Thác Bạt Thiên gương mặt lạnh lẽo đứng một bên nhìn chàng với đôi mắt giận dữ, căm ghét.
Đối với Thác Bạt Thuận bây giờ c*̃ng không hề vui vẻ gì nếu như lúc trước thì chàng rất vui vì đã đạt được mục đích c*̉a mình nhưng bây giờ thì không.
Vân Y đi đến, hoàng thượng c*̀ng hoàng hậu nhìn thấy nàng vẻ mặt liền vui mừng đi đến, hoàng hậu nhìn nàng dịu dàng nói:" Vân Y! Cuối c*̀ng con c*̃ng chịu ra ngoài rồi, mẫu hậu thật sự rất lo cho con."
Vân Y đôi mắt u buồn, vẻ mặt không một chút cảm xúc nói:
" Phụ hoàng! Mẫu hậu! Ngày mai con muốn đi đến Tuyết Linh Sơn ở một thời gian con muốn bình tâm lại sau mọi chuyện đã xảy ra, khi nào con ổn thì con sẽ quay về"
Mọi người nghe nàng nói vậy ngạc nhiên, cứ tưởng mình nghe lầm, hoàng thượng liền hỏi:" Vân Y! Con đang nói giỡn sao? Ai c*̃ng thừa biết Tuyết Linh Sơn không phải là nơi muốn đến là đến."
Nàng lạnh lùng đáp:" Con đã nói với họ rồi ngày mai họ sẽ đến đón con."
Nói xong, nàng quay người đi mọi người ở đó ai c*̃ng bán tính bán nghi không biết việc nàng nói có phải là thật không? Chàng nhìn muội muội mình từ một người vui vẻ vô tư bây giờ lại trở thành một con người lạnh lùng, ít nói suốt ngày chỉ biết nhốt mình trong phòng không muốn gặp ai.
Chàng mất đi người con gái mà đến khi nàng chết chàng mới nhận ra nàng chính là người mà chàng yêu nhất.
Bây giờ chàng lại sắp mất đi người muội muội mà mình yêu thương, chàng hối hận rất nhiều nhưng có lẽ đã quá muộn màng, chàng thật sự muốn thời gian quay ngược trở lại để chàng chuộc lại lỗi lầm c*̉a mình.
Sủng Thê Tận Trời, Hoàng Hậu Đã Trở VềTác giả: Heo Nghiện Trà SữaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTây Hạ Quốc, Thành Trấn. " Tiểu thư! Tiểu thư! Người hãy mặc áo choàng vào đi trời đang rất lạnh đó, chẳng may người bị nhiễm phong hàn lão gia và phu nhân nhất định sẽ mắng chết muội đó." - Giọng nói đáng yêu nhưng hiện lên sự lo lắng của nha hoàn A Tú. " Ta biết rồi. Ta sẽ mặc ngay muội đừng cằn nhằn nữa." - Giọng nói trong trẻo đầy sự tinh nghịch của một thiếu nữ mặc y phục màu trắng khoác áo choàng màu đỏ trên tay cầm cây sáo có tên là Vĩ Âm thiếu nữ ấy chính là nàng Diệp Kỳ Ân. " Phía trước có chuyện gì vậy? Tại sao mọi người lại tập trung đông như vậy? A Tú chúng ta hãy qua bên đó xem đi." A Tú gật đầu cùng nàng đến phía trước xem. Đến đó nàng cùng A Tú mới được biết có tên công tử cưỡi ngựa đụng vào một bà lão bán rau mà còn hống hách muốn bỏ đi. Kỳ Ân nhìn thấy hắn định đánh bà lão ấy liền ra mặt kéo tay hắn lại rồi đánh vào mặt hắn thật mạnh, hắn ngỡ ngàng, choáng váng, trừng trừng mắt nhìn nàng quát lớn: " Ngươi dám đánh ta? Ngươi có biết ta là ai không?" Nàng nhếch môi mỉm… Ngọc Cao Tuấn gật đầu:" Được! Ngày mai sư phụ sẽ bảo tứ sư tỷ con đến đón Vân Y công chúa."Nàng vui vẻ, ôm lấy sư phụ mình:" Sư phụ là nhất."Ngọc Cao Tuấn vừa nhíu mày vừa cười nhìn nàng giống như con nít vậy.Sư phụ nàng c*̀ng nàng đi ra, sư phụ nàng liền ra lệnh:" Du Lan! Ngày mai con hãy vào hoàng cung đón Vân Y công chúa đến đây sống một thời gian."Du Lan mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng vẫn hành lễ cung kính:" Vâng sư phụ."Nàng vui vẻ nói với mọi người:" Vân Y muội ấy đang có thai vì không muốn người trong hoàng cung biết nên mới đến đây một thời gian, mọi người chăm sóc muội ấy giúp muội."Mọi người hiểu ra liền mỉm cười gật đầu:" Muội yên tâm."Hoàng cung Bắc LươngMọi người đang chúc mừng cho Thác Bạt Thuận riêng Thác Bạt Thiên gương mặt lạnh lẽo đứng một bên nhìn chàng với đôi mắt giận dữ, căm ghét.Đối với Thác Bạt Thuận bây giờ c*̃ng không hề vui vẻ gì nếu như lúc trước thì chàng rất vui vì đã đạt được mục đích c*̉a mình nhưng bây giờ thì không.Vân Y đi đến, hoàng thượng c*̀ng hoàng hậu nhìn thấy nàng vẻ mặt liền vui mừng đi đến, hoàng hậu nhìn nàng dịu dàng nói:" Vân Y! Cuối c*̀ng con c*̃ng chịu ra ngoài rồi, mẫu hậu thật sự rất lo cho con."Vân Y đôi mắt u buồn, vẻ mặt không một chút cảm xúc nói:" Phụ hoàng! Mẫu hậu! Ngày mai con muốn đi đến Tuyết Linh Sơn ở một thời gian con muốn bình tâm lại sau mọi chuyện đã xảy ra, khi nào con ổn thì con sẽ quay về"Mọi người nghe nàng nói vậy ngạc nhiên, cứ tưởng mình nghe lầm, hoàng thượng liền hỏi:" Vân Y! Con đang nói giỡn sao? Ai c*̃ng thừa biết Tuyết Linh Sơn không phải là nơi muốn đến là đến."Nàng lạnh lùng đáp:" Con đã nói với họ rồi ngày mai họ sẽ đến đón con."Nói xong, nàng quay người đi mọi người ở đó ai c*̃ng bán tính bán nghi không biết việc nàng nói có phải là thật không? Chàng nhìn muội muội mình từ một người vui vẻ vô tư bây giờ lại trở thành một con người lạnh lùng, ít nói suốt ngày chỉ biết nhốt mình trong phòng không muốn gặp ai.Chàng mất đi người con gái mà đến khi nàng chết chàng mới nhận ra nàng chính là người mà chàng yêu nhất.Bây giờ chàng lại sắp mất đi người muội muội mà mình yêu thương, chàng hối hận rất nhiều nhưng có lẽ đã quá muộn màng, chàng thật sự muốn thời gian quay ngược trở lại để chàng chuộc lại lỗi lầm c*̉a mình.