Tác giả:

Dịch giả : tieukinh, nila32 Nhóm: Phàm Nhân Tông Trên một vùng đất hoang không dấu chân người. Nhìn ra xa, trên vùng đất màu vàng úa này ngoài bụi cây và cỏ dại ra còn vô số tảng đá to nhỏ, hình dạng khác nhau. Vầng mặt trời trên cao tỏa ánh nắng chói chang thiêu đốt mặt đất, cả không trung tràn ngập bụi đất bay lả tả. Trong trời đất bao la đó, một thân ảnh gầy yếu, đang ra sức chạy cật lực về phía trước dần dần hiện rõ. Chỉ thấy một bé gái khoảng sáu bảy tuổi, trên chiếc áo the vàng nhạt thêu từng đóa hoa mai màu hồng, mái tóc đen búi thành hai búi, đôi mắt đen lúng liếng, dưới chiếc mũi nhỏ xinh là cặp môi hồng, khuôn mặt cực kỳ xinh xắn. Tay phải bé gái đang nắm chặt một chiếc trống lắc tay. Chiếc trống này hẳn là đã cũ, hai mặt đã lên màu vàng, trên mặt trống vẽ hình mấy con thanh xà, hai chiếc dùi trống dính liền trên thân trống chốc chốc gõ lên mặt trống phát ra mấy tiếng trống nhẹ. Bé gái tuổi nhỏ nhưng thân pháp linh hoạt, sau mấy lần trồi lên hụp xuống đã đến được một mảnh…

Chương 1170-2: Thức tỉnh 2

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)Tác giả: Vong NgữTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDịch giả : tieukinh, nila32 Nhóm: Phàm Nhân Tông Trên một vùng đất hoang không dấu chân người. Nhìn ra xa, trên vùng đất màu vàng úa này ngoài bụi cây và cỏ dại ra còn vô số tảng đá to nhỏ, hình dạng khác nhau. Vầng mặt trời trên cao tỏa ánh nắng chói chang thiêu đốt mặt đất, cả không trung tràn ngập bụi đất bay lả tả. Trong trời đất bao la đó, một thân ảnh gầy yếu, đang ra sức chạy cật lực về phía trước dần dần hiện rõ. Chỉ thấy một bé gái khoảng sáu bảy tuổi, trên chiếc áo the vàng nhạt thêu từng đóa hoa mai màu hồng, mái tóc đen búi thành hai búi, đôi mắt đen lúng liếng, dưới chiếc mũi nhỏ xinh là cặp môi hồng, khuôn mặt cực kỳ xinh xắn. Tay phải bé gái đang nắm chặt một chiếc trống lắc tay. Chiếc trống này hẳn là đã cũ, hai mặt đã lên màu vàng, trên mặt trống vẽ hình mấy con thanh xà, hai chiếc dùi trống dính liền trên thân trống chốc chốc gõ lên mặt trống phát ra mấy tiếng trống nhẹ. Bé gái tuổi nhỏ nhưng thân pháp linh hoạt, sau mấy lần trồi lên hụp xuống đã đến được một mảnh… "Mặc dù Bạch Trạch tiền bối thịnh tình mời, bất quá nơi này ta cong có chút sự tình cần dò xét rõ ràng, không thể lập tức trả lời ngươi." Hắn hơi trầm ngâm, nói ra.Kim Đồng bây giờ rơi vào tay Cửu Nguyên quan, trước tiên hắn cần phải tìm hiểu tin tức cụ thể từ Tiểu Bạch, mới có thể đưa ra quyết định có nên tiếp tục lưu lại Man Hoang không."Đương nhiên có thể. Vậy Hàn đạo hữu kế tiếp lưu lại Thiên Hồ tộc, hay theo về chỗ ở của ta?" Ánh mắt Lợi Kỳ Mã sáng lên, cười hỏi."Thiên Hồ tộc tựa hồ không hoan nghênh Hàn mỗ lưu lại ở đây, vậy làm phiền Lợi đạo hữu an bài cho ta một chỗ ở an tĩnh chút a." Hàn Lập nói ra."Không vấn đề, cứ giao cho ta." Lợi Kỳ Mã vỗ ngực nói ra.Hai người rất nhanh rời khỏi đại sảnh, đi ra bên ngoài.Về phần Tiểu Bạch, thân phận có chút mẫn cảm, bị Hàn Lập thu vào trong không gian Hoa Chi.Vào thời khắc này, Liễu Thanh từ phía trước đi tới."Thiếu chủ, Hàn đạo hữu, các ngươi muốn rời đi sao? Ân, vương thượng đã rời đi à?" Liễu Thanh tươi cười tiến lên đón chào."Ta và Hàn đạo hữu đã lâu không gặp, muốn mang hắn đi tới chỗ ta chơi mấy ngày trò chuyện, tộc trưởng không cảm thấy bất tiện chứ?" Lợi Kỳ Mã nhìn Liễu Thanh, giống như cười mà không cười nói."Làm gì không tiện chứ, Hàn đạo hữu, ngày sau hoan nghênh ngươi đến Thiên Hồ tộc ta chơi, Liễu mỗ tùy thời xin đợi." Liễu Thanh mỉm cười nói với hai người.Hàn Lập từ chối cho ý kiến, chỉ gật gật đầu với Liễu Thanh, theo Lợi Kỳ Mã rất nhanh rời khỏi trụ sở Thiên Hồ tộc.Liễu Thanh tự mình tiễn hai người đến cửa, đưa mắt nhìn thân ảnh hai người nơi xa, khẽ thở dài một hơi, quay trở về.Hàn Lập theo Lợi Kỳ Mã đi đến một chỗ biệt viện Trấn Hoang thành, nơi này cách xa chỗ ồn ào, cây xanh râm mát, rất là u tĩnh."Nơi này là trụ sở bản tộc, những tộc đàn khác sẽ không tới quấy nhiễu, Hàn đạo hữu có thể yên tâm, bên ngoài có người của ta an bài trông coi, Hàn đạo hữu nếu có yêu cầu gì, cứ việc phân phó bọn hắn là được." Lợi Kỳ Mã nói ra.Hàn Lập gật gật đầu, rất hài lòng với an bài này.Lợi Kỳ Mã tựa hồ có chuyện trên thân, không ở chỗ này lâu, rất nhanh cáo từ ly khai.

"Mặc dù Bạch Trạch tiền bối thịnh tình mời, bất quá nơi này ta cong có chút sự tình cần dò xét rõ ràng, không thể lập tức trả lời ngươi." Hắn hơi trầm ngâm, nói ra.

Kim Đồng bây giờ rơi vào tay Cửu Nguyên quan, trước tiên hắn cần phải tìm hiểu tin tức cụ thể từ Tiểu Bạch, mới có thể đưa ra quyết định có nên tiếp tục lưu lại Man Hoang không.

"Đương nhiên có thể. Vậy Hàn đạo hữu kế tiếp lưu lại Thiên Hồ tộc, hay theo về chỗ ở của ta?" Ánh mắt Lợi Kỳ Mã sáng lên, cười hỏi.

"Thiên Hồ tộc tựa hồ không hoan nghênh Hàn mỗ lưu lại ở đây, vậy làm phiền Lợi đạo hữu an bài cho ta một chỗ ở an tĩnh chút a." Hàn Lập nói ra.

"Không vấn đề, cứ giao cho ta." Lợi Kỳ Mã vỗ ngực nói ra.

Hai người rất nhanh rời khỏi đại sảnh, đi ra bên ngoài.

Về phần Tiểu Bạch, thân phận có chút mẫn cảm, bị Hàn Lập thu vào trong không gian Hoa Chi.

Vào thời khắc này, Liễu Thanh từ phía trước đi tới.

"Thiếu chủ, Hàn đạo hữu, các ngươi muốn rời đi sao? Ân, vương thượng đã rời đi à?" Liễu Thanh tươi cười tiến lên đón chào.

"Ta và Hàn đạo hữu đã lâu không gặp, muốn mang hắn đi tới chỗ ta chơi mấy ngày trò chuyện, tộc trưởng không cảm thấy bất tiện chứ?" Lợi Kỳ Mã nhìn Liễu Thanh, giống như cười mà không cười nói.

"Làm gì không tiện chứ, Hàn đạo hữu, ngày sau hoan nghênh ngươi đến Thiên Hồ tộc ta chơi, Liễu mỗ tùy thời xin đợi." Liễu Thanh mỉm cười nói với hai người.

Hàn Lập từ chối cho ý kiến, chỉ gật gật đầu với Liễu Thanh, theo Lợi Kỳ Mã rất nhanh rời khỏi trụ sở Thiên Hồ tộc.

Liễu Thanh tự mình tiễn hai người đến cửa, đưa mắt nhìn thân ảnh hai người nơi xa, khẽ thở dài một hơi, quay trở về.

Hàn Lập theo Lợi Kỳ Mã đi đến một chỗ biệt viện Trấn Hoang thành, nơi này cách xa chỗ ồn ào, cây xanh râm mát, rất là u tĩnh.

"Nơi này là trụ sở bản tộc, những tộc đàn khác sẽ không tới quấy nhiễu, Hàn đạo hữu có thể yên tâm, bên ngoài có người của ta an bài trông coi, Hàn đạo hữu nếu có yêu cầu gì, cứ việc phân phó bọn hắn là được." Lợi Kỳ Mã nói ra.

Hàn Lập gật gật đầu, rất hài lòng với an bài này.

Lợi Kỳ Mã tựa hồ có chuyện trên thân, không ở chỗ này lâu, rất nhanh cáo từ ly khai.

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)Tác giả: Vong NgữTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpDịch giả : tieukinh, nila32 Nhóm: Phàm Nhân Tông Trên một vùng đất hoang không dấu chân người. Nhìn ra xa, trên vùng đất màu vàng úa này ngoài bụi cây và cỏ dại ra còn vô số tảng đá to nhỏ, hình dạng khác nhau. Vầng mặt trời trên cao tỏa ánh nắng chói chang thiêu đốt mặt đất, cả không trung tràn ngập bụi đất bay lả tả. Trong trời đất bao la đó, một thân ảnh gầy yếu, đang ra sức chạy cật lực về phía trước dần dần hiện rõ. Chỉ thấy một bé gái khoảng sáu bảy tuổi, trên chiếc áo the vàng nhạt thêu từng đóa hoa mai màu hồng, mái tóc đen búi thành hai búi, đôi mắt đen lúng liếng, dưới chiếc mũi nhỏ xinh là cặp môi hồng, khuôn mặt cực kỳ xinh xắn. Tay phải bé gái đang nắm chặt một chiếc trống lắc tay. Chiếc trống này hẳn là đã cũ, hai mặt đã lên màu vàng, trên mặt trống vẽ hình mấy con thanh xà, hai chiếc dùi trống dính liền trên thân trống chốc chốc gõ lên mặt trống phát ra mấy tiếng trống nhẹ. Bé gái tuổi nhỏ nhưng thân pháp linh hoạt, sau mấy lần trồi lên hụp xuống đã đến được một mảnh… "Mặc dù Bạch Trạch tiền bối thịnh tình mời, bất quá nơi này ta cong có chút sự tình cần dò xét rõ ràng, không thể lập tức trả lời ngươi." Hắn hơi trầm ngâm, nói ra.Kim Đồng bây giờ rơi vào tay Cửu Nguyên quan, trước tiên hắn cần phải tìm hiểu tin tức cụ thể từ Tiểu Bạch, mới có thể đưa ra quyết định có nên tiếp tục lưu lại Man Hoang không."Đương nhiên có thể. Vậy Hàn đạo hữu kế tiếp lưu lại Thiên Hồ tộc, hay theo về chỗ ở của ta?" Ánh mắt Lợi Kỳ Mã sáng lên, cười hỏi."Thiên Hồ tộc tựa hồ không hoan nghênh Hàn mỗ lưu lại ở đây, vậy làm phiền Lợi đạo hữu an bài cho ta một chỗ ở an tĩnh chút a." Hàn Lập nói ra."Không vấn đề, cứ giao cho ta." Lợi Kỳ Mã vỗ ngực nói ra.Hai người rất nhanh rời khỏi đại sảnh, đi ra bên ngoài.Về phần Tiểu Bạch, thân phận có chút mẫn cảm, bị Hàn Lập thu vào trong không gian Hoa Chi.Vào thời khắc này, Liễu Thanh từ phía trước đi tới."Thiếu chủ, Hàn đạo hữu, các ngươi muốn rời đi sao? Ân, vương thượng đã rời đi à?" Liễu Thanh tươi cười tiến lên đón chào."Ta và Hàn đạo hữu đã lâu không gặp, muốn mang hắn đi tới chỗ ta chơi mấy ngày trò chuyện, tộc trưởng không cảm thấy bất tiện chứ?" Lợi Kỳ Mã nhìn Liễu Thanh, giống như cười mà không cười nói."Làm gì không tiện chứ, Hàn đạo hữu, ngày sau hoan nghênh ngươi đến Thiên Hồ tộc ta chơi, Liễu mỗ tùy thời xin đợi." Liễu Thanh mỉm cười nói với hai người.Hàn Lập từ chối cho ý kiến, chỉ gật gật đầu với Liễu Thanh, theo Lợi Kỳ Mã rất nhanh rời khỏi trụ sở Thiên Hồ tộc.Liễu Thanh tự mình tiễn hai người đến cửa, đưa mắt nhìn thân ảnh hai người nơi xa, khẽ thở dài một hơi, quay trở về.Hàn Lập theo Lợi Kỳ Mã đi đến một chỗ biệt viện Trấn Hoang thành, nơi này cách xa chỗ ồn ào, cây xanh râm mát, rất là u tĩnh."Nơi này là trụ sở bản tộc, những tộc đàn khác sẽ không tới quấy nhiễu, Hàn đạo hữu có thể yên tâm, bên ngoài có người của ta an bài trông coi, Hàn đạo hữu nếu có yêu cầu gì, cứ việc phân phó bọn hắn là được." Lợi Kỳ Mã nói ra.Hàn Lập gật gật đầu, rất hài lòng với an bài này.Lợi Kỳ Mã tựa hồ có chuyện trên thân, không ở chỗ này lâu, rất nhanh cáo từ ly khai.

Chương 1170-2: Thức tỉnh 2