Bệnh viện Nhân Dân số 4, thành phố s, khu vực ngoại thành. Bức tường cao cao bao quanh bệnh viện với diện tích rộng lớn được bao bọc chắc chắn bằng bê tông cốt thép, chỉ vào được nhưng không ra được. Chỉ cần những bệnh nhân được đưa đến bệnh viện này thì số được đưa ra ngoài rất ít, hầu hết bệnh nhân sẽ ờ trong đó cho đến khi chết. Vì sao, vì đây là viện tâm thần. Các bức tường bốn phía xây còn cao hơn cả tường ở nhà tù, phòng trừ bệnh nhân chạy trốn nên thiết kế bảo đảm hơn cả nhà tù. Bất kỳ người bệnh tâm thần nào được gửi đến thậm chí sẽ không có cơ hội trốn thoát trừ khi một thành viên trong gia muốn đón vê. Bệnh viện đặc biệt này đã tồn tại ờ thành phố s đã rất nhiều năm rồi, vô số bệnh nhân bị đưa vào đây, cuối cùng thì bị khiêng ra ngoài, một khi bước vào rồi bước ra, chính là một đời. An Chi Tố đã sống ở đó năm năm, những cảnh như thế này, đã nhìn thấy đến mức tê liệt rồi. Nhưng cô luôn biết rằng cô nhất định có thể ra ngoài, chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi. Có lẽ…
Tác giả: