Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.
Quyển 1 - Chương 10
Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Lại qua nửa năm, nhờ Lạc Khê hướng dẫn từng bước, Lạc Miêu Miêu đã hoàn toàn dung nhập vào xã hội loài người.Theo lý thuyết, kết quả như vậy Lạc Khê phải cao hứng mới đúng, nhưng lại không biết vì sao, y bắt đầu có chút bất an, ngay cả khi mỗi đêm đều cùng giường cổng chậm với nhi tử cũng không cách nào làm lòng y yên ổn được.Này rốt cuộc là vì cái gì? Lạc Khê không nghĩ ra cũng không hiểu.Mà mỗi lúc Lạc Khê buồn rầu như vậy, trong mắt Lạc Miêu Miêu lại cảm thấy rất đáng yêu.Thời cơ không sai biệt lắm, tựa hồ có thể chuẩn bị ăn luôn! Lạc Miêu Miêu thầm nghĩ trong lòng
Lại qua nửa năm, nhờ Lạc Khê hướng dẫn từng bước, Lạc Miêu Miêu đã hoàn toàn dung nhập vào xã hội loài người.
Theo lý thuyết, kết quả như vậy Lạc Khê phải cao hứng mới đúng, nhưng lại không biết vì sao, y bắt đầu có chút bất an, ngay cả khi mỗi đêm đều cùng giường cổng chậm với nhi tử cũng không cách nào làm lòng y yên ổn được.
Này rốt cuộc là vì cái gì? Lạc Khê không nghĩ ra cũng không hiểu.
Mà mỗi lúc Lạc Khê buồn rầu như vậy, trong mắt Lạc Miêu Miêu lại cảm thấy rất đáng yêu.
Thời cơ không sai biệt lắm, tựa hồ có thể chuẩn bị ăn luôn! Lạc Miêu Miêu thầm nghĩ trong lòng
Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Lại qua nửa năm, nhờ Lạc Khê hướng dẫn từng bước, Lạc Miêu Miêu đã hoàn toàn dung nhập vào xã hội loài người.Theo lý thuyết, kết quả như vậy Lạc Khê phải cao hứng mới đúng, nhưng lại không biết vì sao, y bắt đầu có chút bất an, ngay cả khi mỗi đêm đều cùng giường cổng chậm với nhi tử cũng không cách nào làm lòng y yên ổn được.Này rốt cuộc là vì cái gì? Lạc Khê không nghĩ ra cũng không hiểu.Mà mỗi lúc Lạc Khê buồn rầu như vậy, trong mắt Lạc Miêu Miêu lại cảm thấy rất đáng yêu.Thời cơ không sai biệt lắm, tựa hồ có thể chuẩn bị ăn luôn! Lạc Miêu Miêu thầm nghĩ trong lòng