Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.

Quyển 1 - Chương 11

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Lạc Khê cảm thấy gần đây hình như y có bệnh, dạo này y phát hiện chính mình đặc biệt thích nhìn lén Lạc Miêu Miêu, thậm chí còn nhìn đến phát ngốc, nhìn đến thất thần. Mà những động tác đụng chạm như thường ngày với Lạc Miêu Miêu cũng làm tim y đập rất nhanh, hô hấp còn có chút khó khăn.Đây rốt cuộc là bị làm sao vậy?Lạc Khê nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được, đành lên Baidu dò hỏi. Sau đó bị một đám võng hữu (bạn trên mạng) một mảng 23333 (cười) chế nhạo, trong một loạt chế nhạo đó, hắn nhìn thấy một từ trọng điểm đó chính là [yêu].Lạc Khê: Yêu nhi tử chính mình nuôi lớn, phải làm sao, online chờ, đặc biệt gấp! ┭┮﹏┭┮Lạc Miêu Miêu nhìn lén lịch sử tìm kiếm của Lạc Khê nhịn cười, tạo một nick nặc danh trả lời: “Đừng khóc, các ngươi đâu phải thân sinh, sợ gì chứ!”

Lạc Khê cảm thấy gần đây hình như y có bệnh, dạo này y phát hiện chính mình đặc biệt thích nhìn lén Lạc Miêu Miêu, thậm chí còn nhìn đến phát ngốc, nhìn đến thất thần. Mà những động tác đụng chạm như thường ngày với Lạc Miêu Miêu cũng làm tim y đập rất nhanh, hô hấp còn có chút khó khăn.

Đây rốt cuộc là bị làm sao vậy?

Lạc Khê nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được, đành lên Baidu dò hỏi. Sau đó bị một đám võng hữu (bạn trên mạng) một mảng 23333 (cười) chế nhạo, trong một loạt chế nhạo đó, hắn nhìn thấy một từ trọng điểm đó chính là [yêu].

Lạc Khê: Yêu nhi tử chính mình nuôi lớn, phải làm sao, online chờ, đặc biệt gấp! ┭┮﹏┭┮

Lạc Miêu Miêu nhìn lén lịch sử tìm kiếm của Lạc Khê nhịn cười, tạo một nick nặc danh trả lời: “Đừng khóc, các ngươi đâu phải thân sinh, sợ gì chứ!”

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Lạc Khê cảm thấy gần đây hình như y có bệnh, dạo này y phát hiện chính mình đặc biệt thích nhìn lén Lạc Miêu Miêu, thậm chí còn nhìn đến phát ngốc, nhìn đến thất thần. Mà những động tác đụng chạm như thường ngày với Lạc Miêu Miêu cũng làm tim y đập rất nhanh, hô hấp còn có chút khó khăn.Đây rốt cuộc là bị làm sao vậy?Lạc Khê nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được, đành lên Baidu dò hỏi. Sau đó bị một đám võng hữu (bạn trên mạng) một mảng 23333 (cười) chế nhạo, trong một loạt chế nhạo đó, hắn nhìn thấy một từ trọng điểm đó chính là [yêu].Lạc Khê: Yêu nhi tử chính mình nuôi lớn, phải làm sao, online chờ, đặc biệt gấp! ┭┮﹏┭┮Lạc Miêu Miêu nhìn lén lịch sử tìm kiếm của Lạc Khê nhịn cười, tạo một nick nặc danh trả lời: “Đừng khóc, các ngươi đâu phải thân sinh, sợ gì chứ!”

Quyển 1 - Chương 11