Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.
Quyển 2 - Chương 2
Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Trước đây nếu có người hỏi Hướng Dương, giữa thực vật và động vật, hắn lựa chọn thứ gì làm bạn, hắn nhất định sẽ lựa chọn động vật. Bởi vì động vật ít nhiều có thể nghe hiểu tiếng hắn, đôi khi còn đáp lại, thực vật thì tuyệt đối sẽ không có.Nhưng từ sau khi nuôi cây mắc cỡ nhỏ này, cái loại suy nghĩ ấy liền bị hắn quăng lên chín tầng mây. Bởi vì hắn phát hiện, cho dù không thể cùng trò chuyện, hắn và cây mắc cỡ vẫn có thể dùng phương pháp khác thể hiện tình cảm. Tỷ như, cây hoa mắc cỡ càng lúc càng xanh tươi.Mỗi sáng thức dậy, chuyện đầu tiên khi Hướng Dương rời giường sẽ làm chính là tới chào hỏi với cây mắc cỡ.Tia nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt anh tuấn của nam nhân đang cúi đầu, mang theo ý cười hôn lên phiến lá của cây mắc cỡ, so với dùng lời nói còn tinh tế hơn. Mà phiến lá cũng như đáp lại hắn, ngượng ngùng khép lại, trong lúc khép lại dường như còn cố tình xẹt qua má nam nhân một chút, mang theo hương khí tươi mát của cỏ cây..Hướng Dương: Bảo bối nhi, chào buổi sáng.
Trước đây nếu có người hỏi Hướng Dương, giữa thực vật và động vật, hắn lựa chọn thứ gì làm bạn, hắn nhất định sẽ lựa chọn động vật. Bởi vì động vật ít nhiều có thể nghe hiểu tiếng hắn, đôi khi còn đáp lại, thực vật thì tuyệt đối sẽ không có.
Nhưng từ sau khi nuôi cây mắc cỡ nhỏ này, cái loại suy nghĩ ấy liền bị hắn quăng lên chín tầng mây. Bởi vì hắn phát hiện, cho dù không thể cùng trò chuyện, hắn và cây mắc cỡ vẫn có thể dùng phương pháp khác thể hiện tình cảm. Tỷ như, cây hoa mắc cỡ càng lúc càng xanh tươi.
Mỗi sáng thức dậy, chuyện đầu tiên khi Hướng Dương rời giường sẽ làm chính là tới chào hỏi với cây mắc cỡ.
Tia nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt anh tuấn của nam nhân đang cúi đầu, mang theo ý cười hôn lên phiến lá của cây mắc cỡ, so với dùng lời nói còn tinh tế hơn. Mà phiến lá cũng như đáp lại hắn, ngượng ngùng khép lại, trong lúc khép lại dường như còn cố tình xẹt qua má nam nhân một chút, mang theo hương khí tươi mát của cỏ cây..
Hướng Dương: Bảo bối nhi, chào buổi sáng.
Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Trước đây nếu có người hỏi Hướng Dương, giữa thực vật và động vật, hắn lựa chọn thứ gì làm bạn, hắn nhất định sẽ lựa chọn động vật. Bởi vì động vật ít nhiều có thể nghe hiểu tiếng hắn, đôi khi còn đáp lại, thực vật thì tuyệt đối sẽ không có.Nhưng từ sau khi nuôi cây mắc cỡ nhỏ này, cái loại suy nghĩ ấy liền bị hắn quăng lên chín tầng mây. Bởi vì hắn phát hiện, cho dù không thể cùng trò chuyện, hắn và cây mắc cỡ vẫn có thể dùng phương pháp khác thể hiện tình cảm. Tỷ như, cây hoa mắc cỡ càng lúc càng xanh tươi.Mỗi sáng thức dậy, chuyện đầu tiên khi Hướng Dương rời giường sẽ làm chính là tới chào hỏi với cây mắc cỡ.Tia nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt anh tuấn của nam nhân đang cúi đầu, mang theo ý cười hôn lên phiến lá của cây mắc cỡ, so với dùng lời nói còn tinh tế hơn. Mà phiến lá cũng như đáp lại hắn, ngượng ngùng khép lại, trong lúc khép lại dường như còn cố tình xẹt qua má nam nhân một chút, mang theo hương khí tươi mát của cỏ cây..Hướng Dương: Bảo bối nhi, chào buổi sáng.