Lạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột.

Quyển 2 - Chương 4

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Rất nhanh, giàn hoa liền hoàn thành, quan trọng là phải đặt ở đâu mới là vấn đề.Vốn dĩ là dựa theo kích cỡ của ban công mà làm, cũng dự định để cây mắc cỡ định cư ở đây, trong lòng Hướng Dương lại có chút không nỡ.Do dự một hồi, hắn vẫn là đem giàn trồng hoa đặt cạnh mép giường phòng ngủ, sau đó lại cẩn cẩn dực dực đem cây mắc cỡ đặt lên trên.“Làm sao bây giờ? Ta có phải quá tham lam hay không, thế nhưng muốn mỗi ngày sau khi tỉnh ngủ sẽ được thấy ngươi đầu tiên.” Cúi đầu nhè nhàng dùng mũi cọ cọ phiến lá, lời nói của Hướng Dương mang theo ý cười, phá lệ từ tính mà ôn nhu.Cây mắc cỡ vẫn như thường lệ bị hắn chạm vào mà ngượng ngùng khép lại phiến lá, cũng không biết tại sao, Hướng Dương dường như cảm thấy tiểu gia hỏa này hôm nay khép lá lại còn nhanh hơn thường ngày một chút.

Rất nhanh, giàn hoa liền hoàn thành, quan trọng là phải đặt ở đâu mới là vấn đề.

Vốn dĩ là dựa theo kích cỡ của ban công mà làm, cũng dự định để cây mắc cỡ định cư ở đây, trong lòng Hướng Dương lại có chút không nỡ.

Do dự một hồi, hắn vẫn là đem giàn trồng hoa đặt cạnh mép giường phòng ngủ, sau đó lại cẩn cẩn dực dực đem cây mắc cỡ đặt lên trên.

“Làm sao bây giờ? Ta có phải quá tham lam hay không, thế nhưng muốn mỗi ngày sau khi tỉnh ngủ sẽ được thấy ngươi đầu tiên.” Cúi đầu nhè nhàng dùng mũi cọ cọ phiến lá, lời nói của Hướng Dương mang theo ý cười, phá lệ từ tính mà ôn nhu.

Cây mắc cỡ vẫn như thường lệ bị hắn chạm vào mà ngượng ngùng khép lại phiến lá, cũng không biết tại sao, Hướng Dương dường như cảm thấy tiểu gia hỏa này hôm nay khép lá lại còn nhanh hơn thường ngày một chút.

Thực Vật Luôn Là Muốn Thành TinhTác giả: Tiểu Miêu Bất Ái KhiếuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănLạc Khê ở chợ bán thức ăn nhìn thấy một chậu phong lan không nhìn ra chủng loại, liền mua về để ở ban công dưỡng thử. Kỳ thật ngay từ đầu đều rất thuận lợi, sau Lạc Khê liền phát hiện có điểm kỳ quái, bồn hoa này có phải lớn quá nhanh hay không? Người khác trồng một tháng chỉ cao lên một tấc, nhà y thì một ngày đã cao lên một tấc. Từ một cây hoa nhỏ thấp như ngón tay cái, đảo mắt đã cao bằng nửa người, cực kỳ tươi tốt. Này, này không phải là di chứng của người khổng lồ đi! Lần đầu nuôi hoa, a ba Lạc Khê mỗi ngày đều vì hoa nhà mình rầu thúi ruột. Rất nhanh, giàn hoa liền hoàn thành, quan trọng là phải đặt ở đâu mới là vấn đề.Vốn dĩ là dựa theo kích cỡ của ban công mà làm, cũng dự định để cây mắc cỡ định cư ở đây, trong lòng Hướng Dương lại có chút không nỡ.Do dự một hồi, hắn vẫn là đem giàn trồng hoa đặt cạnh mép giường phòng ngủ, sau đó lại cẩn cẩn dực dực đem cây mắc cỡ đặt lên trên.“Làm sao bây giờ? Ta có phải quá tham lam hay không, thế nhưng muốn mỗi ngày sau khi tỉnh ngủ sẽ được thấy ngươi đầu tiên.” Cúi đầu nhè nhàng dùng mũi cọ cọ phiến lá, lời nói của Hướng Dương mang theo ý cười, phá lệ từ tính mà ôn nhu.Cây mắc cỡ vẫn như thường lệ bị hắn chạm vào mà ngượng ngùng khép lại phiến lá, cũng không biết tại sao, Hướng Dương dường như cảm thấy tiểu gia hỏa này hôm nay khép lá lại còn nhanh hơn thường ngày một chút.

Quyển 2 - Chương 4