Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 7 - Chương 874: Trẻ Nhỏ Cũng Cứu Mỹ Nhân 3

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Thấy bọn họ rất tích cực, Bảo Bảo cực hài lòng.“Đây chính là nhà của muội?”Nhìn ngôi nhà cũ rách trước mắt, Bảo Bảo không vui nhíu mày.“Là . . . . . Khụ. . . . . . Là Nha đầu trở về?”Kèm theo một trận ho khan là thanh âm có chút khàn khàn từ bên trong ngôi nhà cũ rách truyền ra, Vãn Vãn vội vàng chạy tới, vui vẻ kêu lên:“Nương, Nha đầu có tên rồi, một ca ca tốt bụng đặt tên giúp con, tên là Vãn Vãn nha. . . . . .”Bảo Bảo cũng đi vào, người của tiệm gạo đặt bao gạo xuống sau đó cũng rời đi. Mặt trời đã ngả về tây, bên trong phòng rất tối.“Vãn Vãn? Nha đầu à, là ai vậy?”Lại một trận ho khan truyền đến.“Nương, là ca ca đó, ca ca còn giúp con mua gạo nữa đó!”“Khụ. . . . . . Vậy cám ơn. . . . . . Rất cảm ơn. . . . . .”Thấy người bước đến cửa là một đứa trẻ, người phụ nữ bên trong phòng không nhịn được trợn to hai mắt, đây chính là ca ca mà Nha đầu nhắc tới ư? Cũng quá nhỏ đi?“Cám ơn. . . . . . “Nên gọi là công tử sao? Nhưng còn nhỏ như vậy nàng không thể nói thành lời.Có điều nhìn y phục của Bảo Bảo thì biết đây là một hài tử của nhà có tiền.“Không sao!”Bảo Bảo thản nhiên cười một tiếng, gương mặt mang vẻ thành thục không thuộc về một đứa nhỏ như vậy, nàng kia nhướng mày đột nhiên hỏi:“Nha đầu, con đã giấu gạo kỹ chưa? Cẩn thận . . . . .”“Ha ha, ta tự hỏi sao hôm nay mắt trái luôn giật giật a, bọn họ nói mắt trái giật tài, quả nhiên không sai. . . . . . Một bao gạo lớn như vậy, có thể đổi ít bạc đây?”Một thanh âm tục tằng truyền đến, trong nháy mắt hai mẹ con trong phòng liền thay đổi sắc mặt, Vãn Vãn chạy ra ngoài đầu tiên, cô bé bất chấp thân thể còn yếu ớt, lảo đảo lao ra ngoài cửa.

Thấy bọn họ rất tích cực, Bảo Bảo cực hài lòng.

“Đây chính là nhà của muội?”

Nhìn ngôi nhà cũ rách trước mắt, Bảo Bảo không vui nhíu mày.

“Là . . . . . Khụ. . . . . . Là Nha đầu trở về?”

Kèm theo một trận ho khan là thanh âm có chút khàn khàn từ bên trong ngôi nhà cũ rách truyền ra, Vãn Vãn vội vàng chạy tới, vui vẻ kêu lên:

“Nương, Nha đầu có tên rồi, một ca ca tốt bụng đặt tên giúp con, tên là Vãn Vãn nha. . . . . .”

Bảo Bảo cũng đi vào, người của tiệm gạo đặt bao gạo xuống sau đó cũng rời đi. Mặt trời đã ngả về tây, bên trong phòng rất tối.

“Vãn Vãn? Nha đầu à, là ai vậy?”Lại một trận ho khan truyền đến.

“Nương, là ca ca đó, ca ca còn giúp con mua gạo nữa đó!”

“Khụ. . . . . . Vậy cám ơn. . . . . . Rất cảm ơn. . . . . .”

Thấy người bước đến cửa là một đứa trẻ, người phụ nữ bên trong phòng không nhịn được trợn to hai mắt, đây chính là ca ca mà Nha đầu nhắc tới ư? Cũng quá nhỏ đi?

“Cám ơn. . . . . . “

Nên gọi là công tử sao? Nhưng còn nhỏ như vậy nàng không thể nói thành lời.

Có điều nhìn y phục của Bảo Bảo thì biết đây là một hài tử của nhà có tiền.

“Không sao!”

Bảo Bảo thản nhiên cười một tiếng, gương mặt mang vẻ thành thục không thuộc về một đứa nhỏ như vậy, nàng kia nhướng mày đột nhiên hỏi:

“Nha đầu, con đã giấu gạo kỹ chưa? Cẩn thận . . . . .”

“Ha ha, ta tự hỏi sao hôm nay mắt trái luôn giật giật a, bọn họ nói mắt trái giật tài, quả nhiên không sai. . . . . . Một bao gạo lớn như vậy, có thể đổi ít bạc đây?”

Một thanh âm tục tằng truyền đến, trong nháy mắt hai mẹ con trong phòng liền thay đổi sắc mặt, Vãn Vãn chạy ra ngoài đầu tiên, cô bé bất chấp thân thể còn yếu ớt, lảo đảo lao ra ngoài cửa.

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Thấy bọn họ rất tích cực, Bảo Bảo cực hài lòng.“Đây chính là nhà của muội?”Nhìn ngôi nhà cũ rách trước mắt, Bảo Bảo không vui nhíu mày.“Là . . . . . Khụ. . . . . . Là Nha đầu trở về?”Kèm theo một trận ho khan là thanh âm có chút khàn khàn từ bên trong ngôi nhà cũ rách truyền ra, Vãn Vãn vội vàng chạy tới, vui vẻ kêu lên:“Nương, Nha đầu có tên rồi, một ca ca tốt bụng đặt tên giúp con, tên là Vãn Vãn nha. . . . . .”Bảo Bảo cũng đi vào, người của tiệm gạo đặt bao gạo xuống sau đó cũng rời đi. Mặt trời đã ngả về tây, bên trong phòng rất tối.“Vãn Vãn? Nha đầu à, là ai vậy?”Lại một trận ho khan truyền đến.“Nương, là ca ca đó, ca ca còn giúp con mua gạo nữa đó!”“Khụ. . . . . . Vậy cám ơn. . . . . . Rất cảm ơn. . . . . .”Thấy người bước đến cửa là một đứa trẻ, người phụ nữ bên trong phòng không nhịn được trợn to hai mắt, đây chính là ca ca mà Nha đầu nhắc tới ư? Cũng quá nhỏ đi?“Cám ơn. . . . . . “Nên gọi là công tử sao? Nhưng còn nhỏ như vậy nàng không thể nói thành lời.Có điều nhìn y phục của Bảo Bảo thì biết đây là một hài tử của nhà có tiền.“Không sao!”Bảo Bảo thản nhiên cười một tiếng, gương mặt mang vẻ thành thục không thuộc về một đứa nhỏ như vậy, nàng kia nhướng mày đột nhiên hỏi:“Nha đầu, con đã giấu gạo kỹ chưa? Cẩn thận . . . . .”“Ha ha, ta tự hỏi sao hôm nay mắt trái luôn giật giật a, bọn họ nói mắt trái giật tài, quả nhiên không sai. . . . . . Một bao gạo lớn như vậy, có thể đổi ít bạc đây?”Một thanh âm tục tằng truyền đến, trong nháy mắt hai mẹ con trong phòng liền thay đổi sắc mặt, Vãn Vãn chạy ra ngoài đầu tiên, cô bé bất chấp thân thể còn yếu ớt, lảo đảo lao ra ngoài cửa.

Quyển 7 - Chương 874: Trẻ Nhỏ Cũng Cứu Mỹ Nhân 3