Tác giả:

Bạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ…

Quyển 7 - Chương 887: Vội Vàng Chạy Ra

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Mặc dù, thân phận Bảo Bảo chưa được công khai nhưng bọn họ lại biết không nên đắc tội người này, nhỏ như vậy mà có thể tự do ra vào ngự thư phòng, cho tới bây giờ chưa từng có tiền lệ nào.Nhìn trên bàn, trong mắt họ hơi có chút kinh ngạc, nhưng là người hầu ngự thư phòng dù sao cũng đã quen việc, một người tiến lên xử lý, người còn lại khom người lui ra ngoài, chuẩn bị dâng trà mới.“Khánh Vương, đệ đã tới rồi. . . . . .”Hiên Vương và Hoàng thượng cùng nhau tiến vào, thấy Khánh Vương, bọn họ cũng kinh ngạc trong chốc lát.“Cha, Hoàng thượng bá bá. . . . . .”Bảo Bảo rất thông minh, thấy trong mắt Hiên Vương có chút xanh nhạt, hắn vội vàng chạy đến ôm Hiên Vương, làm nũng nói:“Cha, cơ bản là sắp xếp xong rồi, con cùng nương có thể ra ngoài được không?”Gọi Khánh Vương tới đây, chắc hẳn là nghị sự? Hắn và mẹ nên tránh đi, hắn biết.“Bảo Bảo, Hoàng nãi nãi của con nhớ con lắm, con qua đó đi!”Hoàng thượng mỉm cười, gương mặt có chút nhợt nhạt, mặc dù hắn cười vô cùng tự nhiên nhưng so với lần trước lại có chút yếu ớt.“Vâng! Con đi đây. . . . . .”Buông Hiên Vương ra, Bảo Bảo kéo tay Lộ Nhi vui vẻ rời đi, ba người kinh ngạc nhìn hai mẫu tử cho đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân nữa.“Hiên, chúng ta bàn chính sự trước đi? Sau này ta nói với nhóm Lệ Thương là được. Đệ nói ý của Bảo Bảo là đồng ý yêu cầu của Hướng Quân ?”Ba người ngồi xuống bàn bạc. Dù sao đó không phải là chuyện nhỏ, phải thương lượng kỹ mới được.“Vâng, Bảo Bảo nói để cho công chúa trở lại cũng không sao, nó sẽ chiếu cố nàng ta. . . . . .”Hiên Vương nhăn mày, bọn họ không thể ức h**p công chúa một cách trắng trợn được, nhưng nếu như Bảo Bảo có thể làm được, vậy cũng là một chuyện hả hê lòng người.“Vậy đệ trực tiếp qua Đại Hàn?”

Mặc dù, thân phận Bảo Bảo chưa được công khai nhưng bọn họ lại biết không nên đắc tội người này, nhỏ như vậy mà có thể tự do ra vào ngự thư phòng, cho tới bây giờ chưa từng có tiền lệ nào.

Nhìn trên bàn, trong mắt họ hơi có chút kinh ngạc, nhưng là người hầu ngự thư phòng dù sao cũng đã quen việc, một người tiến lên xử lý, người còn lại khom người lui ra ngoài, chuẩn bị dâng trà mới.

“Khánh Vương, đệ đã tới rồi. . . . . .”

Hiên Vương và Hoàng thượng cùng nhau tiến vào, thấy Khánh Vương, bọn họ cũng kinh ngạc trong chốc lát.

“Cha, Hoàng thượng bá bá. . . . . .”

Bảo Bảo rất thông minh, thấy trong mắt Hiên Vương có chút xanh nhạt, hắn vội vàng chạy đến ôm Hiên Vương, làm nũng nói:

“Cha, cơ bản là sắp xếp xong rồi, con cùng nương có thể ra ngoài được không?”

Gọi Khánh Vương tới đây, chắc hẳn là nghị sự? Hắn và mẹ nên tránh đi, hắn biết.

“Bảo Bảo, Hoàng nãi nãi của con nhớ con lắm, con qua đó đi!”

Hoàng thượng mỉm cười, gương mặt có chút nhợt nhạt, mặc dù hắn cười vô cùng tự nhiên nhưng so với lần trước lại có chút yếu ớt.

“Vâng! Con đi đây. . . . . .”

Buông Hiên Vương ra, Bảo Bảo kéo tay Lộ Nhi vui vẻ rời đi, ba người kinh ngạc nhìn hai mẫu tử cho đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân nữa.

“Hiên, chúng ta bàn chính sự trước đi? Sau này ta nói với nhóm Lệ Thương là được. Đệ nói ý của Bảo Bảo là đồng ý yêu cầu của Hướng Quân ?”

Ba người ngồi xuống bàn bạc. Dù sao đó không phải là chuyện nhỏ, phải thương lượng kỹ mới được.

“Vâng, Bảo Bảo nói để cho công chúa trở lại cũng không sao, nó sẽ chiếu cố nàng ta. . . . . .”

Hiên Vương nhăn mày, bọn họ không thể ức h**p công chúa một cách trắng trợn được, nhưng nếu như Bảo Bảo có thể làm được, vậy cũng là một chuyện hả hê lòng người.

“Vậy đệ trực tiếp qua Đại Hàn?”

Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên QuaTác giả: Hỏa HồngTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngBạch Lộ Nhi, nữ, 23 tuổi. Còn chưa tới nửa năm đã tốt nghiệp đại học. Hiện tại đầu năm nay, tốt nghiệp liền tượng trưng cho thất nghiệp —— Công việc tốt thật khó tìm, công việc không tốt nàng lại không muốn làm! Ô ô, mẹ bảo thủ giống như người thập niên bốn mươi năm mươi vậy, đến bây giờ vẫn còn tâm tâm niệm niệm** để cho nàng vào cơ quan chính phủ bưng chén vàng***! **luôn luôn tập trung nghĩ về một việc định làm. *** ý nói là công việc lý tưởng. Nhưng nàng cũng chỉ là một người bình thường, là sinh viên bình thường, chén vàng cơ quan chính phủ cứ như vậy hảo bưng sao? “Mẹ, hiện tại đã là năm bao nhiêu rồi? Là năm 2009, không phải là năm 1009, làm sao mẹ còn tin cái này, con không đi, con không muốn đi đâu!” Nàng đã là sinh viên đại học, thế nhưng mẹ lại lôi kéo nàng đến cái gì mà Thần Toán Tử xem bói. Có lầm hay không, những người đó đều là lừa gạt tiền, một quẻ hơn một trăm, còn không bằng mua một bộ quần áo, chi tiêu như vậy còn có chút thực tế đó! “Lộ Nhi, không cho nói bậy! Mẹ… Mặc dù, thân phận Bảo Bảo chưa được công khai nhưng bọn họ lại biết không nên đắc tội người này, nhỏ như vậy mà có thể tự do ra vào ngự thư phòng, cho tới bây giờ chưa từng có tiền lệ nào.Nhìn trên bàn, trong mắt họ hơi có chút kinh ngạc, nhưng là người hầu ngự thư phòng dù sao cũng đã quen việc, một người tiến lên xử lý, người còn lại khom người lui ra ngoài, chuẩn bị dâng trà mới.“Khánh Vương, đệ đã tới rồi. . . . . .”Hiên Vương và Hoàng thượng cùng nhau tiến vào, thấy Khánh Vương, bọn họ cũng kinh ngạc trong chốc lát.“Cha, Hoàng thượng bá bá. . . . . .”Bảo Bảo rất thông minh, thấy trong mắt Hiên Vương có chút xanh nhạt, hắn vội vàng chạy đến ôm Hiên Vương, làm nũng nói:“Cha, cơ bản là sắp xếp xong rồi, con cùng nương có thể ra ngoài được không?”Gọi Khánh Vương tới đây, chắc hẳn là nghị sự? Hắn và mẹ nên tránh đi, hắn biết.“Bảo Bảo, Hoàng nãi nãi của con nhớ con lắm, con qua đó đi!”Hoàng thượng mỉm cười, gương mặt có chút nhợt nhạt, mặc dù hắn cười vô cùng tự nhiên nhưng so với lần trước lại có chút yếu ớt.“Vâng! Con đi đây. . . . . .”Buông Hiên Vương ra, Bảo Bảo kéo tay Lộ Nhi vui vẻ rời đi, ba người kinh ngạc nhìn hai mẫu tử cho đến khi không còn nghe thấy tiếng bước chân nữa.“Hiên, chúng ta bàn chính sự trước đi? Sau này ta nói với nhóm Lệ Thương là được. Đệ nói ý của Bảo Bảo là đồng ý yêu cầu của Hướng Quân ?”Ba người ngồi xuống bàn bạc. Dù sao đó không phải là chuyện nhỏ, phải thương lượng kỹ mới được.“Vâng, Bảo Bảo nói để cho công chúa trở lại cũng không sao, nó sẽ chiếu cố nàng ta. . . . . .”Hiên Vương nhăn mày, bọn họ không thể ức h**p công chúa một cách trắng trợn được, nhưng nếu như Bảo Bảo có thể làm được, vậy cũng là một chuyện hả hê lòng người.“Vậy đệ trực tiếp qua Đại Hàn?”

Quyển 7 - Chương 887: Vội Vàng Chạy Ra