Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 40: Chương 40

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Chỉ là ván đã đóng thuyền, bây giờ Phong Thiên Tuyết ngoài giận bản thân mình trước đây suy nghĩ quá đơn giản, còn có thể nói gì nữa?Người ta gài bẫy dụ cô, cô cũng phải đủ ngu ngốc mới muốn nhảy vào trong!“Cảm ơn” Bạch Lộ cong môi cười, “Mặc dù chúng ta là họ hàng nhưng vẫn phải tính toán rõ ràng.Con cô đánh con trai tôi, còn đập vỡ cửa kính xe nhà tôi, cô nói xem phải bồi thường thế nào?”“Hóa ra hai người là họ hàng à?” Cô giáo Trương nhân cơ hội vội vàng hòa giải, “Nếu cả hai đều là họ hàng, vậy không bằng thương lượng riêng…”“Thương lượng riêng à?” Bạch Lộ ngắt lời cô giáo Trương, phẫn nộ quát, “Con trai tôi có thân phận cao quý lại xảy ra chuyện ở nhà trẻ của các cô, các cô tưởng có thể trốn tránh trách nhiệm được sao?”“Không phải, không phải, tôi không có ý này.”“Tôi đã gọi điện thoại cho chồng tôi rồi, anh ấy sẽ nhanh chóng tới đây.”Bạch Lộ tạo áp lực cho hiệu trưởng Hoàng với vẻ cao ngạo, “Hiệu trưởng Hoàng, nếu hôm nay bà xử lý chuyện này không thể làm tôi hài lòng, nhà trẻ của các bà cũng đừng mong hoạt động được nữa!”“Hả?” Cô giáo Trương sợ đến mức mặt cũng biến sắc.“Lắm miệng” Hiệu trưởng Hoàng vội vàng mắng cô giáo Trương, sau đó nói lấy lòng Bạch Lộ, “Mợ chủ Tự đừng nóng, tôi chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho mẹ trong chuyện này”.Sau đó bà ta nghiêm mặt, lãnh đạm nói với Phong Thiên Tuyết:“Vị phụ huynh này, con cô thật sự quá hư, mong cô và con cô lập tức xin lỗi cậu chủ nhỏ Tư và mợ chủ Tư, sau đó đưa ra bồi thường thỏa đáng”“Hiệu trưởng Hoàng, tôi còn chưa tìm hiểu rõ ràng về chuyện này mà bà đã đưa ra kết luận như vậy, không thích hợp lắm nhỉ?” Phong Thiên Tuyết nói chuyện đúng mực.“Cô..” Hiệu trưởng Hoàng nghẹn lời không nói được câu nào.“Tôi thấy cần phải tìm hiểu rõ tình hình trước đã.Phong Thiên Tuyết bước tới hỏi Thần Thần và Long Long, “Đại Bảo, Nhị Bảo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”“Là nó” Thần Thần chỉ vào Tư Mộ Phong, căm giận nói, “Là nó bôi thuốc màu lên tóc Tam Bảo, chọc cho Tam Bảo khóc.Con cảnh cáo nó không được làm thế nữa, nó lại mắng con.”“Nói bậy, con trai tôi chưa bao giờ làm chuyện như vậy.” Bạch Lộ lập tức bảo vệ con trai.“Mong cô để cho đứa trẻ nói hết đã!”Phong Thiên Tuyết quan sát Tư Mộ Phong, phát hiện trên tay đứa bé kia còn dính thuốc màu.Hơn nữa thằng bé nghe thấy Thần Thần nói vậy cũng không phản bác, chỉ cao ngạo như muốn nói mày làm gì được tạo.“Không sai, đúng là vậy”

Chỉ là ván đã đóng thuyền, bây giờ Phong Thiên Tuyết ngoài giận bản thân mình trước đây suy nghĩ quá đơn giản, còn có thể nói gì nữa?

Người ta gài bẫy dụ cô, cô cũng phải đủ ngu ngốc mới muốn nhảy vào trong!

“Cảm ơn” Bạch Lộ cong môi cười, “Mặc dù chúng ta là họ hàng nhưng vẫn phải tính toán rõ ràng.

Con cô đánh con trai tôi, còn đập vỡ cửa kính xe nhà tôi, cô nói xem phải bồi thường thế nào?”

“Hóa ra hai người là họ hàng à?” Cô giáo Trương nhân cơ hội vội vàng hòa giải, “Nếu cả hai đều là họ hàng, vậy không bằng thương lượng riêng…”

“Thương lượng riêng à?” Bạch Lộ ngắt lời cô giáo Trương, phẫn nộ quát, “Con trai tôi có thân phận cao quý lại xảy ra chuyện ở nhà trẻ của các cô, các cô tưởng có thể trốn tránh trách nhiệm được sao?”

“Không phải, không phải, tôi không có ý này.

“Tôi đã gọi điện thoại cho chồng tôi rồi, anh ấy sẽ nhanh chóng tới đây.

Bạch Lộ tạo áp lực cho hiệu trưởng Hoàng với vẻ cao ngạo, “Hiệu trưởng Hoàng, nếu hôm nay bà xử lý chuyện này không thể làm tôi hài lòng, nhà trẻ của các bà cũng đừng mong hoạt động được nữa!”

“Hả?” Cô giáo Trương sợ đến mức mặt cũng biến sắc.

“Lắm miệng” Hiệu trưởng Hoàng vội vàng mắng cô giáo Trương, sau đó nói lấy lòng Bạch Lộ, “Mợ chủ Tự đừng nóng, tôi chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho mẹ trong chuyện này”.

Sau đó bà ta nghiêm mặt, lãnh đạm nói với Phong Thiên Tuyết:

“Vị phụ huynh này, con cô thật sự quá hư, mong cô và con cô lập tức xin lỗi cậu chủ nhỏ Tư và mợ chủ Tư, sau đó đưa ra bồi thường thỏa đáng”

“Hiệu trưởng Hoàng, tôi còn chưa tìm hiểu rõ ràng về chuyện này mà bà đã đưa ra kết luận như vậy, không thích hợp lắm nhỉ?” Phong Thiên Tuyết nói chuyện đúng mực.

“Cô.

.

” Hiệu trưởng Hoàng nghẹn lời không nói được câu nào.

“Tôi thấy cần phải tìm hiểu rõ tình hình trước đã.

Phong Thiên Tuyết bước tới hỏi Thần Thần và Long Long, “Đại Bảo, Nhị Bảo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Là nó” Thần Thần chỉ vào Tư Mộ Phong, căm giận nói, “Là nó bôi thuốc màu lên tóc Tam Bảo, chọc cho Tam Bảo khóc.

Con cảnh cáo nó không được làm thế nữa, nó lại mắng con.

“Nói bậy, con trai tôi chưa bao giờ làm chuyện như vậy.

” Bạch Lộ lập tức bảo vệ con trai.

“Mong cô để cho đứa trẻ nói hết đã!”

Phong Thiên Tuyết quan sát Tư Mộ Phong, phát hiện trên tay đứa bé kia còn dính thuốc màu.

Hơn nữa thằng bé nghe thấy Thần Thần nói vậy cũng không phản bác, chỉ cao ngạo như muốn nói mày làm gì được tạo.

“Không sai, đúng là vậy”

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Chỉ là ván đã đóng thuyền, bây giờ Phong Thiên Tuyết ngoài giận bản thân mình trước đây suy nghĩ quá đơn giản, còn có thể nói gì nữa?Người ta gài bẫy dụ cô, cô cũng phải đủ ngu ngốc mới muốn nhảy vào trong!“Cảm ơn” Bạch Lộ cong môi cười, “Mặc dù chúng ta là họ hàng nhưng vẫn phải tính toán rõ ràng.Con cô đánh con trai tôi, còn đập vỡ cửa kính xe nhà tôi, cô nói xem phải bồi thường thế nào?”“Hóa ra hai người là họ hàng à?” Cô giáo Trương nhân cơ hội vội vàng hòa giải, “Nếu cả hai đều là họ hàng, vậy không bằng thương lượng riêng…”“Thương lượng riêng à?” Bạch Lộ ngắt lời cô giáo Trương, phẫn nộ quát, “Con trai tôi có thân phận cao quý lại xảy ra chuyện ở nhà trẻ của các cô, các cô tưởng có thể trốn tránh trách nhiệm được sao?”“Không phải, không phải, tôi không có ý này.”“Tôi đã gọi điện thoại cho chồng tôi rồi, anh ấy sẽ nhanh chóng tới đây.”Bạch Lộ tạo áp lực cho hiệu trưởng Hoàng với vẻ cao ngạo, “Hiệu trưởng Hoàng, nếu hôm nay bà xử lý chuyện này không thể làm tôi hài lòng, nhà trẻ của các bà cũng đừng mong hoạt động được nữa!”“Hả?” Cô giáo Trương sợ đến mức mặt cũng biến sắc.“Lắm miệng” Hiệu trưởng Hoàng vội vàng mắng cô giáo Trương, sau đó nói lấy lòng Bạch Lộ, “Mợ chủ Tự đừng nóng, tôi chắc chắn sẽ lấy lại công bằng cho mẹ trong chuyện này”.Sau đó bà ta nghiêm mặt, lãnh đạm nói với Phong Thiên Tuyết:“Vị phụ huynh này, con cô thật sự quá hư, mong cô và con cô lập tức xin lỗi cậu chủ nhỏ Tư và mợ chủ Tư, sau đó đưa ra bồi thường thỏa đáng”“Hiệu trưởng Hoàng, tôi còn chưa tìm hiểu rõ ràng về chuyện này mà bà đã đưa ra kết luận như vậy, không thích hợp lắm nhỉ?” Phong Thiên Tuyết nói chuyện đúng mực.“Cô..” Hiệu trưởng Hoàng nghẹn lời không nói được câu nào.“Tôi thấy cần phải tìm hiểu rõ tình hình trước đã.Phong Thiên Tuyết bước tới hỏi Thần Thần và Long Long, “Đại Bảo, Nhị Bảo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”“Là nó” Thần Thần chỉ vào Tư Mộ Phong, căm giận nói, “Là nó bôi thuốc màu lên tóc Tam Bảo, chọc cho Tam Bảo khóc.Con cảnh cáo nó không được làm thế nữa, nó lại mắng con.”“Nói bậy, con trai tôi chưa bao giờ làm chuyện như vậy.” Bạch Lộ lập tức bảo vệ con trai.“Mong cô để cho đứa trẻ nói hết đã!”Phong Thiên Tuyết quan sát Tư Mộ Phong, phát hiện trên tay đứa bé kia còn dính thuốc màu.Hơn nữa thằng bé nghe thấy Thần Thần nói vậy cũng không phản bác, chỉ cao ngạo như muốn nói mày làm gì được tạo.“Không sai, đúng là vậy”

Chương 40: Chương 40