Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 39: Chương 39

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Bạch Lộ ngoài mặt thì thân thiết gắn bó với Phong Thiên Tuyết nhưng vào lúc cô sa sút tinh thần lại cắt đứt liên lạc không hỏi han tới!“Tôi thật không ngờ… lại gặp cô ở đây”Bạch Lộ nhanh chóng hoàn hồn, vẻ mặt lại cao ngạo như trước, cười lạnh hỏi, “Hai đứa trẻ này thật sự là con trai cô à?”Nếu không phải bọn họ lớn lên cùng nhau, rất quen thuộc về nhau, Phong Thiên Tuyết sẽ nghi ngờ người phụ nữ trước mắt này có phải là Bạch Lộ không?Bạch Lộ ngày xưa luôn nghe sao bảo vậy, bây giờ đúng là đối mặt rồi.“Thế nào? Cô không dám thừa nhận à?” Bạch Lộ cười lạnh châm chọc.“Cô có gì hay mà che giấu nữa? Những chuyện xấu của cô năm đó đãbị bàn tán xôn xao, mọi người đều biết, danh tiếng bị hủy trong giây lát.Cho dù cô có sinh ra hai, à, không đúng, ba đứa con hoang cũng chẳng phải là chuyện gì lạ…”“Bạch Lộ!” Phong Thiên Tuyết ngắt lời cô, nghiêm giọng nói, “Cô còn dám nói chuyện với tôi như vậy ở trước mặt đứa trẻ, có tin tôi xé nát miệng cô ra không?”“Cô.”Bạch Lộ tức đến tái mặt nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Phong Thiên Tuyết thì vẫn ngậm miệng lại.“Không sai, chúng là con tôi.” Phong Thiên Tuyết nói về vấn đề chính lại nhìn sang thằng bé cao ngạo kia, “Đây là con của cô và Tư Hạo Hiên à?”“Đương nhiên!” Bạch Lộ nhướng mày đắc ý, “Cô rời đi được một tháng thì tôi và Hạo Hiên kết hôn, bây giờ… tôi là mợ chủ Tư!”“Thật sao? Chúc mừng”Phong Thiên Tuyết nhìn gương mặt dối trá của Bạch Lộ, trong đầu hiện ra rất nhiều chuyện trước kia…Trước đây, mẹ của Tư Hạo Hiên tuyên bố từ hôn trong lễ đính hôn, Tư Hạo Hiên hoàn toàn bối rối còn Phong Thiên Tuyết giận dữ rời đi.Sau đó Bạch Lộ lại dẫn Phong Thiên Tuyết tới Dạ Sắc, nói có thể quên hết phiền não ở đó…Lúc đó, Phong Thiên Tuyết đang giận dỗi với Tư Hạo Hiên, Bạch Lộ nói cho cô biết anh ta đang chạy tới, lúc này cô cần phải tìm đàn ông chọc tức anh ta, để anh ta cảm giác được nguy cơ mới dám chống lại người nhà…Vì vậy Phong Thiên Tuyết kêu ầm lên là muốn tìm trai bao.Sau đó Bạch Lộ thu xếp cho cô.Chuyện cũ vẫn còn hiện rõ trước mắt.Vào giờ phút này, Phong Thiên Tuyết dường như đã hiểu được điều gì…Thật hay cho một chiêu ly gián rồi cướp lấy vị trí của người khác!

Bạch Lộ ngoài mặt thì thân thiết gắn bó với Phong Thiên Tuyết nhưng vào lúc cô sa sút tinh thần lại cắt đứt liên lạc không hỏi han tới!

“Tôi thật không ngờ… lại gặp cô ở đây”

Bạch Lộ nhanh chóng hoàn hồn, vẻ mặt lại cao ngạo như trước, cười lạnh hỏi, “Hai đứa trẻ này thật sự là con trai cô à?”

Nếu không phải bọn họ lớn lên cùng nhau, rất quen thuộc về nhau, Phong Thiên Tuyết sẽ nghi ngờ người phụ nữ trước mắt này có phải là Bạch Lộ không?

Bạch Lộ ngày xưa luôn nghe sao bảo vậy, bây giờ đúng là đối mặt rồi.

“Thế nào? Cô không dám thừa nhận à?” Bạch Lộ cười lạnh châm chọc.

“Cô có gì hay mà che giấu nữa? Những chuyện xấu của cô năm đó đã

bị bàn tán xôn xao, mọi người đều biết, danh tiếng bị hủy trong giây lát.

Cho dù cô có sinh ra hai, à, không đúng, ba đứa con hoang cũng chẳng phải là chuyện gì lạ…”

“Bạch Lộ!” Phong Thiên Tuyết ngắt lời cô, nghiêm giọng nói, “Cô còn dám nói chuyện với tôi như vậy ở trước mặt đứa trẻ, có tin tôi xé nát miệng cô ra không?”

“Cô.

Bạch Lộ tức đến tái mặt nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Phong Thiên Tuyết thì vẫn ngậm miệng lại.

“Không sai, chúng là con tôi.

” Phong Thiên Tuyết nói về vấn đề chính lại nhìn sang thằng bé cao ngạo kia, “Đây là con của cô và Tư Hạo Hiên à?”

“Đương nhiên!” Bạch Lộ nhướng mày đắc ý, “Cô rời đi được một tháng thì tôi và Hạo Hiên kết hôn, bây giờ… tôi là mợ chủ Tư!”

“Thật sao? Chúc mừng”

Phong Thiên Tuyết nhìn gương mặt dối trá của Bạch Lộ, trong đầu hiện ra rất nhiều chuyện trước kia…

Trước đây, mẹ của Tư Hạo Hiên tuyên bố từ hôn trong lễ đính hôn, Tư Hạo Hiên hoàn toàn bối rối còn Phong Thiên Tuyết giận dữ rời đi.

Sau đó Bạch Lộ lại dẫn Phong Thiên Tuyết tới Dạ Sắc, nói có thể quên hết phiền não ở đó…

Lúc đó, Phong Thiên Tuyết đang giận dỗi với Tư Hạo Hiên, Bạch Lộ nói cho cô biết anh ta đang chạy tới, lúc này cô cần phải tìm đàn ông chọc tức anh ta, để anh ta cảm giác được nguy cơ mới dám chống lại người nhà…

Vì vậy Phong Thiên Tuyết kêu ầm lên là muốn tìm trai bao.

Sau đó Bạch Lộ thu xếp cho cô.

Chuyện cũ vẫn còn hiện rõ trước mắt.

Vào giờ phút này, Phong Thiên Tuyết dường như đã hiểu được điều gì…

Thật hay cho một chiêu ly gián rồi cướp lấy vị trí của người khác!

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Bạch Lộ ngoài mặt thì thân thiết gắn bó với Phong Thiên Tuyết nhưng vào lúc cô sa sút tinh thần lại cắt đứt liên lạc không hỏi han tới!“Tôi thật không ngờ… lại gặp cô ở đây”Bạch Lộ nhanh chóng hoàn hồn, vẻ mặt lại cao ngạo như trước, cười lạnh hỏi, “Hai đứa trẻ này thật sự là con trai cô à?”Nếu không phải bọn họ lớn lên cùng nhau, rất quen thuộc về nhau, Phong Thiên Tuyết sẽ nghi ngờ người phụ nữ trước mắt này có phải là Bạch Lộ không?Bạch Lộ ngày xưa luôn nghe sao bảo vậy, bây giờ đúng là đối mặt rồi.“Thế nào? Cô không dám thừa nhận à?” Bạch Lộ cười lạnh châm chọc.“Cô có gì hay mà che giấu nữa? Những chuyện xấu của cô năm đó đãbị bàn tán xôn xao, mọi người đều biết, danh tiếng bị hủy trong giây lát.Cho dù cô có sinh ra hai, à, không đúng, ba đứa con hoang cũng chẳng phải là chuyện gì lạ…”“Bạch Lộ!” Phong Thiên Tuyết ngắt lời cô, nghiêm giọng nói, “Cô còn dám nói chuyện với tôi như vậy ở trước mặt đứa trẻ, có tin tôi xé nát miệng cô ra không?”“Cô.”Bạch Lộ tức đến tái mặt nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Phong Thiên Tuyết thì vẫn ngậm miệng lại.“Không sai, chúng là con tôi.” Phong Thiên Tuyết nói về vấn đề chính lại nhìn sang thằng bé cao ngạo kia, “Đây là con của cô và Tư Hạo Hiên à?”“Đương nhiên!” Bạch Lộ nhướng mày đắc ý, “Cô rời đi được một tháng thì tôi và Hạo Hiên kết hôn, bây giờ… tôi là mợ chủ Tư!”“Thật sao? Chúc mừng”Phong Thiên Tuyết nhìn gương mặt dối trá của Bạch Lộ, trong đầu hiện ra rất nhiều chuyện trước kia…Trước đây, mẹ của Tư Hạo Hiên tuyên bố từ hôn trong lễ đính hôn, Tư Hạo Hiên hoàn toàn bối rối còn Phong Thiên Tuyết giận dữ rời đi.Sau đó Bạch Lộ lại dẫn Phong Thiên Tuyết tới Dạ Sắc, nói có thể quên hết phiền não ở đó…Lúc đó, Phong Thiên Tuyết đang giận dỗi với Tư Hạo Hiên, Bạch Lộ nói cho cô biết anh ta đang chạy tới, lúc này cô cần phải tìm đàn ông chọc tức anh ta, để anh ta cảm giác được nguy cơ mới dám chống lại người nhà…Vì vậy Phong Thiên Tuyết kêu ầm lên là muốn tìm trai bao.Sau đó Bạch Lộ thu xếp cho cô.Chuyện cũ vẫn còn hiện rõ trước mắt.Vào giờ phút này, Phong Thiên Tuyết dường như đã hiểu được điều gì…Thật hay cho một chiêu ly gián rồi cướp lấy vị trí của người khác!

Chương 39: Chương 39