Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 64: Chương 64
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Tư Viễn vừa lái xe đến cửa thì bảo vệ cũng lập tức bước ra đón: “Chào sếp Tu.”Phong Thiên Tuyết xuống xe, sau đó đỡ Tư Hạo Hiện đang bị thương xuống: “Cẩn thận tay anh”“Chồng!” Bỗng nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên.Phong Thiên Tuyết quay đầu lại theo phản xạ, sau khi thấy ánh mắt ngạc nhiên của Bạch Lộ thì cô lập tức rụt tay đang đỡ Tư Hạo Hiên lại.“Phong Thiên Tuyết, lại là cô!” Bạch Lộ xông đến, chỉ thẳng vào mặt Phong Thiên Tuyết rồi chửi ầm lên: “Con khốn này, mày đã biết là Hạo Hiện đã kết hôn rồi mà vẫn cứ mặt dày bám lấy anh ấy thế hả? Mày có biết xấu hổ không vậy?”.“Bạch Lộ cô hiểu nhầm rồi… Phong Thiên Tuyết nhíu mày giải thích: “Anh ấy bị thương ở công ty chúng tôi nên..”“Hiểu nhầm gì chứ?” Bạch Lộ rất kích động: “Tao biết là mày đến với ý xấu mà, rõ ràng là mày cố ý.Mày đã cố ý cho con mình đi học cùng nhà trẻ với con tao, bây giờ lại đến đây quyến rũ chồng tao nữa, sao mày lại để tiện thể nhỉ? Chỉ biết giành đồ của người khác thôi!”“Bạch Lộ! Trật tự đi!” Tư Hạo Hiên nổi giận quát lớn: “Làm thế này trước mặt mọi người chẳng ra thể thống gì cả!”“Chồng, anh lại còn quát em?” Bạch Lộ tức giận, cả người run lên: “Chẳng lẽ anh đã quên là năm đó cô ta đã đối xử với anh thế nào ư? Đúng đêm đính hôn lại còn gọi “trai”, khiến anh mất hết thể diện, bây giờ còn sinh ra ba đứa con hoang với gã đàn ông nào đó.Cô ta chính là loại phụ nữ mà cũng có thể làm chồng.”“Câm miệng!” Tư Hạo Hiên vung tay tát một cái.Bạch Lộ cứng người lại, cô ta che mặt, ngỡ ngàng nhìn anh ta: “Anh đánh em? Anh đánh em vì ả đàn bà mà ai cũng có thể làm chồng này hả?”.Phong Thiên Tuyết cũng ngẩn ra, cô không ngờ rằng Tư Hạo Hiên vốn luôn tao nhã mà cũng biết đánh người khác.“Tư Viễn, đưa mợ chủ về.” Tư Hạo Hiên nghiêm mặt nói.“Vâng.” Tư Viễn vội vàng đi lên khuyên bảo Bạch Lộ: “Mợ chủ, xin mẹ hãy bớt giận, có chuyện gì thì để về rồi hẵng nói, ở đây đang có rất nhiều người đứng nhìn chúng ta.”Rất nhiều người đi qua đây đều đang dừng lại hóng chuyện, còn có người còn chụp ảnh.Mấy chuyện tai tiếng của giới nhà giàu thế này luôn là đề tài yêu thích của những người thích hóng chuyện, nếu được đưa lên mạng thì cũng luôn trở thành đầu đề.“Tại sao tôi phải đi chứ? Người xấu hổ có phải là tôi đâu.” Bạch Lộ kích động, cả người run lên: “Tư Hạo Hiên, đến tận bây giờ rồi mà anh vẫn còn bảo vệ cô ta à? Rốt cuộc thì ai mới là vợ anh chứ?”“Em làm loạn đủ chưa hả?” Tư Hạo Hiên lên tiếng ngắt lời cô ta, sau đó quát Tư Viễn: “Còn đứng ngẩn ra đấy làm gì? Mau đỡ cô ấy lên xe“Vâng!”“Mợ chủ, chúng ta về nhà trước đi.”“Tôi không đi, tại sao tôi phải đi chứ?” Bạch Lộ vẫn khăng khăng không chịu bỏ qua chuyện này, cô ta vung túi xách bằng da của mình lên, đánh Phong Thiên Tuyết: “Con khốn này, mày muốn cướp chồng tao hả? Tao không để mày đạt được mục đích ấy đâu.”
Tư Viễn vừa lái xe đến cửa thì bảo vệ cũng lập tức bước ra đón: “Chào sếp Tu.
”
Phong Thiên Tuyết xuống xe, sau đó đỡ Tư Hạo Hiện đang bị thương xuống: “Cẩn thận tay anh”
“Chồng!” Bỗng nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên.
Phong Thiên Tuyết quay đầu lại theo phản xạ, sau khi thấy ánh mắt ngạc nhiên của Bạch Lộ thì cô lập tức rụt tay đang đỡ Tư Hạo Hiên lại.
“Phong Thiên Tuyết, lại là cô!” Bạch Lộ xông đến, chỉ thẳng vào mặt Phong Thiên Tuyết rồi chửi ầm lên: “Con khốn này, mày đã biết là Hạo Hiện đã kết hôn rồi mà vẫn cứ mặt dày bám lấy anh ấy thế hả? Mày có biết xấu hổ không vậy?”.
“Bạch Lộ cô hiểu nhầm rồi… Phong Thiên Tuyết nhíu mày giải thích: “Anh ấy bị thương ở công ty chúng tôi nên.
.
”
“Hiểu nhầm gì chứ?” Bạch Lộ rất kích động: “Tao biết là mày đến với ý xấu mà, rõ ràng là mày cố ý.
Mày đã cố ý cho con mình đi học cùng nhà trẻ với con tao, bây giờ lại đến đây quyến rũ chồng tao nữa, sao mày lại để tiện thể nhỉ? Chỉ biết giành đồ của người khác thôi!”
“Bạch Lộ! Trật tự đi!” Tư Hạo Hiên nổi giận quát lớn: “Làm thế này trước mặt mọi người chẳng ra thể thống gì cả!”
“Chồng, anh lại còn quát em?” Bạch Lộ tức giận, cả người run lên: “Chẳng lẽ anh đã quên là năm đó cô ta đã đối xử với anh thế nào ư? Đúng đêm đính hôn lại còn gọi “trai”, khiến anh mất hết thể diện, bây giờ còn sinh ra ba đứa con hoang với gã đàn ông nào đó.
Cô ta chính là loại phụ nữ mà cũng có thể làm chồng.
”
“Câm miệng!” Tư Hạo Hiên vung tay tát một cái.
Bạch Lộ cứng người lại, cô ta che mặt, ngỡ ngàng nhìn anh ta: “Anh đánh em? Anh đánh em vì ả đàn bà mà ai cũng có thể làm chồng này hả?”.
Phong Thiên Tuyết cũng ngẩn ra, cô không ngờ rằng Tư Hạo Hiên vốn luôn tao nhã mà cũng biết đánh người khác.
“Tư Viễn, đưa mợ chủ về.
” Tư Hạo Hiên nghiêm mặt nói.
“Vâng.
” Tư Viễn vội vàng đi lên khuyên bảo Bạch Lộ: “Mợ chủ, xin mẹ hãy bớt giận, có chuyện gì thì để về rồi hẵng nói, ở đây đang có rất nhiều người đứng nhìn chúng ta.
”
Rất nhiều người đi qua đây đều đang dừng lại hóng chuyện, còn có người còn chụp ảnh.
Mấy chuyện tai tiếng của giới nhà giàu thế này luôn là đề tài yêu thích của những người thích hóng chuyện, nếu được đưa lên mạng thì cũng luôn trở thành đầu đề.
“Tại sao tôi phải đi chứ? Người xấu hổ có phải là tôi đâu.
” Bạch Lộ kích động, cả người run lên: “Tư Hạo Hiên, đến tận bây giờ rồi mà anh vẫn còn bảo vệ cô ta à? Rốt cuộc thì ai mới là vợ anh chứ?”
“Em làm loạn đủ chưa hả?” Tư Hạo Hiên lên tiếng ngắt lời cô ta, sau đó quát Tư Viễn: “Còn đứng ngẩn ra đấy làm gì? Mau đỡ cô ấy lên xe
“Vâng!”
“Mợ chủ, chúng ta về nhà trước đi.
”
“Tôi không đi, tại sao tôi phải đi chứ?” Bạch Lộ vẫn khăng khăng không chịu bỏ qua chuyện này, cô ta vung túi xách bằng da của mình lên, đánh Phong Thiên Tuyết: “Con khốn này, mày muốn cướp chồng tao hả? Tao không để mày đạt được mục đích ấy đâu.
”
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Tư Viễn vừa lái xe đến cửa thì bảo vệ cũng lập tức bước ra đón: “Chào sếp Tu.”Phong Thiên Tuyết xuống xe, sau đó đỡ Tư Hạo Hiện đang bị thương xuống: “Cẩn thận tay anh”“Chồng!” Bỗng nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên.Phong Thiên Tuyết quay đầu lại theo phản xạ, sau khi thấy ánh mắt ngạc nhiên của Bạch Lộ thì cô lập tức rụt tay đang đỡ Tư Hạo Hiên lại.“Phong Thiên Tuyết, lại là cô!” Bạch Lộ xông đến, chỉ thẳng vào mặt Phong Thiên Tuyết rồi chửi ầm lên: “Con khốn này, mày đã biết là Hạo Hiện đã kết hôn rồi mà vẫn cứ mặt dày bám lấy anh ấy thế hả? Mày có biết xấu hổ không vậy?”.“Bạch Lộ cô hiểu nhầm rồi… Phong Thiên Tuyết nhíu mày giải thích: “Anh ấy bị thương ở công ty chúng tôi nên..”“Hiểu nhầm gì chứ?” Bạch Lộ rất kích động: “Tao biết là mày đến với ý xấu mà, rõ ràng là mày cố ý.Mày đã cố ý cho con mình đi học cùng nhà trẻ với con tao, bây giờ lại đến đây quyến rũ chồng tao nữa, sao mày lại để tiện thể nhỉ? Chỉ biết giành đồ của người khác thôi!”“Bạch Lộ! Trật tự đi!” Tư Hạo Hiên nổi giận quát lớn: “Làm thế này trước mặt mọi người chẳng ra thể thống gì cả!”“Chồng, anh lại còn quát em?” Bạch Lộ tức giận, cả người run lên: “Chẳng lẽ anh đã quên là năm đó cô ta đã đối xử với anh thế nào ư? Đúng đêm đính hôn lại còn gọi “trai”, khiến anh mất hết thể diện, bây giờ còn sinh ra ba đứa con hoang với gã đàn ông nào đó.Cô ta chính là loại phụ nữ mà cũng có thể làm chồng.”“Câm miệng!” Tư Hạo Hiên vung tay tát một cái.Bạch Lộ cứng người lại, cô ta che mặt, ngỡ ngàng nhìn anh ta: “Anh đánh em? Anh đánh em vì ả đàn bà mà ai cũng có thể làm chồng này hả?”.Phong Thiên Tuyết cũng ngẩn ra, cô không ngờ rằng Tư Hạo Hiên vốn luôn tao nhã mà cũng biết đánh người khác.“Tư Viễn, đưa mợ chủ về.” Tư Hạo Hiên nghiêm mặt nói.“Vâng.” Tư Viễn vội vàng đi lên khuyên bảo Bạch Lộ: “Mợ chủ, xin mẹ hãy bớt giận, có chuyện gì thì để về rồi hẵng nói, ở đây đang có rất nhiều người đứng nhìn chúng ta.”Rất nhiều người đi qua đây đều đang dừng lại hóng chuyện, còn có người còn chụp ảnh.Mấy chuyện tai tiếng của giới nhà giàu thế này luôn là đề tài yêu thích của những người thích hóng chuyện, nếu được đưa lên mạng thì cũng luôn trở thành đầu đề.“Tại sao tôi phải đi chứ? Người xấu hổ có phải là tôi đâu.” Bạch Lộ kích động, cả người run lên: “Tư Hạo Hiên, đến tận bây giờ rồi mà anh vẫn còn bảo vệ cô ta à? Rốt cuộc thì ai mới là vợ anh chứ?”“Em làm loạn đủ chưa hả?” Tư Hạo Hiên lên tiếng ngắt lời cô ta, sau đó quát Tư Viễn: “Còn đứng ngẩn ra đấy làm gì? Mau đỡ cô ấy lên xe“Vâng!”“Mợ chủ, chúng ta về nhà trước đi.”“Tôi không đi, tại sao tôi phải đi chứ?” Bạch Lộ vẫn khăng khăng không chịu bỏ qua chuyện này, cô ta vung túi xách bằng da của mình lên, đánh Phong Thiên Tuyết: “Con khốn này, mày muốn cướp chồng tao hả? Tao không để mày đạt được mục đích ấy đâu.”