Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 63: Chương 63

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Xem ra em không biết thực lực của sếp Dạ rồi” Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào cô: “Em và anh ta chỉ hợp tác với nhau trên phương diện công việc thôi à?”“Nếu không thì sao?” Phong Thiên Tuyết nhướng mày.Tư Hạo Hiên yên lặng một lúc rồi nói với giọng điệu đầy ẩn ý: “Anh ta là một người rất nguy hiểm, em nên tránh xa anh ta ra thì hơn.”“Những người thấp cổ bé họng như tôi thì làm gì có cơ hội để tiếp xúc với người quyền quý như anh ta chứ?” Phong Thiên Tuyết không đồng ý với câu nói ấy của anh ta: “Anh nghĩ nhiều rồi.”“Vậy được rồi.” Tư Hạo Hiến khẽ thở phào: “Tôi bảo em là không cần đi làm nữa rồi mà? Sao lại đi làm bảo vệ?”“Anh đừng quan tâm đến những chuyện đó nữa” Phong Thiên Tuyết tỏ rõ lập trường của bản thân: “Nếu hôm nay anh không cứu tôi thì tôi cũng chẳng ra đây riêng với anh đâu.”“Được rồi, thôi không nói về chuyện này nữa” Tư Hạo Hiên nói sang chủ đề khác: “Mấy ngày vừa rồi con trai tôi không chịu đi học.Nó phản đối chuyện chuyển trường, tuổi còn nhỏ nhưng lại rất ngang bướng, nó còn tuyệt thực để phản đối nữa cơ”“Hả?” Phong Thiên Tuyết hơi ngạc nhiên: “Đừng để trẻ con bị thương”“Cứ kệ nó đi, khi nào đói quá, không chịu được thì sẽ tự biết tìm đồ ăn thôi.” Tư Hạo Hiên thở dài một hơi: “Mấy năm gần đây tôi bận làm việc, không có thời gian ở cạnh nó, người nhà thì ai cũng nuông chiều nó nên giờ mới tạo ra cái thói xấu ngang ngược ấy, nhân cơ hội này tôi phải dạy cho nó một bài học cho ra nhẽ mới được.”“Phải dạy con trẻ từ từ, không phải là cứ dạy là được ngay đầu” Phong Thiên Tuyết cảm thấy không đành lòng: “Chuyện chuyển trường anh cũng đừng sốt ruột quá, cứ từ từ rồi giải quyết, nếu không được thì thôi, không chuyển trường cũng chẳng sao, chẳng qua là..”.“Nó nói là miễn không chuyển trường thì bảo nó làm gì cũng được.” Tư Hạo Hiên vội vàng nói: “Tôi biết là em đang băn khoăn chuyện gì.Tôi đã bảo Bạch Lộ rồi, sau này cô ấy sẽ không đến trường, cũng không gây sự với cô nữa.đầu”“Ừ, vậy thì cũng không còn vấn đề gì đâu?Thật ra, Phong Thiên Tuyết chỉ không muốn gây sự với Bạch Lộ thôi, cònnhững chuyện khác thì chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là trẻ lên ba thôi, xấu tính đến mấy được chứ.“Em vẫn luôn khéo léo, hiểu chuyện như trước.” Tư Hạo Hiên nhìn cô với ánh mắt dịu dàng.“Đến nơi rồi” Phong Thiên Tuyết nói sang chuyện khác: “Đây là bệnh viện tư nhân của gia đình anh à?”“Đúng vậy, bình thường sếp Tư hay đi khám bệnh ở bệnh viện này”

“Xem ra em không biết thực lực của sếp Dạ rồi” Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào cô: “Em và anh ta chỉ hợp tác với nhau trên phương diện công việc thôi à?”

“Nếu không thì sao?” Phong Thiên Tuyết nhướng mày.

Tư Hạo Hiên yên lặng một lúc rồi nói với giọng điệu đầy ẩn ý: “Anh ta là một người rất nguy hiểm, em nên tránh xa anh ta ra thì hơn.

“Những người thấp cổ bé họng như tôi thì làm gì có cơ hội để tiếp xúc với người quyền quý như anh ta chứ?” Phong Thiên Tuyết không đồng ý với câu nói ấy của anh ta: “Anh nghĩ nhiều rồi.

“Vậy được rồi.

” Tư Hạo Hiến khẽ thở phào: “Tôi bảo em là không cần đi làm nữa rồi mà? Sao lại đi làm bảo vệ?”

“Anh đừng quan tâm đến những chuyện đó nữa” Phong Thiên Tuyết tỏ rõ lập trường của bản thân: “Nếu hôm nay anh không cứu tôi thì tôi cũng chẳng ra đây riêng với anh đâu.

“Được rồi, thôi không nói về chuyện này nữa” Tư Hạo Hiên nói sang chủ đề khác: “Mấy ngày vừa rồi con trai tôi không chịu đi học.

Nó phản đối chuyện chuyển trường, tuổi còn nhỏ nhưng lại rất ngang bướng, nó còn tuyệt thực để phản đối nữa cơ”

“Hả?” Phong Thiên Tuyết hơi ngạc nhiên: “Đừng để trẻ con bị thương”

“Cứ kệ nó đi, khi nào đói quá, không chịu được thì sẽ tự biết tìm đồ ăn thôi.

” Tư Hạo Hiên thở dài một hơi: “Mấy năm gần đây tôi bận làm việc, không có thời gian ở cạnh nó, người nhà thì ai cũng nuông chiều nó nên giờ mới tạo ra cái thói xấu ngang ngược ấy, nhân cơ hội này tôi phải dạy cho nó một bài học cho ra nhẽ mới được.

“Phải dạy con trẻ từ từ, không phải là cứ dạy là được ngay đầu” Phong Thiên Tuyết cảm thấy không đành lòng: “Chuyện chuyển trường anh cũng đừng sốt ruột quá, cứ từ từ rồi giải quyết, nếu không được thì thôi, không chuyển trường cũng chẳng sao, chẳng qua là.

.

”.

“Nó nói là miễn không chuyển trường thì bảo nó làm gì cũng được.

” Tư Hạo Hiên vội vàng nói: “Tôi biết là em đang băn khoăn chuyện gì.

Tôi đã bảo Bạch Lộ rồi, sau này cô ấy sẽ không đến trường, cũng không gây sự với cô nữa.

đầu”

“Ừ, vậy thì cũng không còn vấn đề gì đâu?

Thật ra, Phong Thiên Tuyết chỉ không muốn gây sự với Bạch Lộ thôi, còn

những chuyện khác thì chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là trẻ lên ba thôi, xấu tính đến mấy được chứ.

“Em vẫn luôn khéo léo, hiểu chuyện như trước.

” Tư Hạo Hiên nhìn cô với ánh mắt dịu dàng.

“Đến nơi rồi” Phong Thiên Tuyết nói sang chuyện khác: “Đây là bệnh viện tư nhân của gia đình anh à?”

“Đúng vậy, bình thường sếp Tư hay đi khám bệnh ở bệnh viện này”

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Xem ra em không biết thực lực của sếp Dạ rồi” Tư Hạo Hiên nhìn chằm chằm vào cô: “Em và anh ta chỉ hợp tác với nhau trên phương diện công việc thôi à?”“Nếu không thì sao?” Phong Thiên Tuyết nhướng mày.Tư Hạo Hiên yên lặng một lúc rồi nói với giọng điệu đầy ẩn ý: “Anh ta là một người rất nguy hiểm, em nên tránh xa anh ta ra thì hơn.”“Những người thấp cổ bé họng như tôi thì làm gì có cơ hội để tiếp xúc với người quyền quý như anh ta chứ?” Phong Thiên Tuyết không đồng ý với câu nói ấy của anh ta: “Anh nghĩ nhiều rồi.”“Vậy được rồi.” Tư Hạo Hiến khẽ thở phào: “Tôi bảo em là không cần đi làm nữa rồi mà? Sao lại đi làm bảo vệ?”“Anh đừng quan tâm đến những chuyện đó nữa” Phong Thiên Tuyết tỏ rõ lập trường của bản thân: “Nếu hôm nay anh không cứu tôi thì tôi cũng chẳng ra đây riêng với anh đâu.”“Được rồi, thôi không nói về chuyện này nữa” Tư Hạo Hiên nói sang chủ đề khác: “Mấy ngày vừa rồi con trai tôi không chịu đi học.Nó phản đối chuyện chuyển trường, tuổi còn nhỏ nhưng lại rất ngang bướng, nó còn tuyệt thực để phản đối nữa cơ”“Hả?” Phong Thiên Tuyết hơi ngạc nhiên: “Đừng để trẻ con bị thương”“Cứ kệ nó đi, khi nào đói quá, không chịu được thì sẽ tự biết tìm đồ ăn thôi.” Tư Hạo Hiên thở dài một hơi: “Mấy năm gần đây tôi bận làm việc, không có thời gian ở cạnh nó, người nhà thì ai cũng nuông chiều nó nên giờ mới tạo ra cái thói xấu ngang ngược ấy, nhân cơ hội này tôi phải dạy cho nó một bài học cho ra nhẽ mới được.”“Phải dạy con trẻ từ từ, không phải là cứ dạy là được ngay đầu” Phong Thiên Tuyết cảm thấy không đành lòng: “Chuyện chuyển trường anh cũng đừng sốt ruột quá, cứ từ từ rồi giải quyết, nếu không được thì thôi, không chuyển trường cũng chẳng sao, chẳng qua là..”.“Nó nói là miễn không chuyển trường thì bảo nó làm gì cũng được.” Tư Hạo Hiên vội vàng nói: “Tôi biết là em đang băn khoăn chuyện gì.Tôi đã bảo Bạch Lộ rồi, sau này cô ấy sẽ không đến trường, cũng không gây sự với cô nữa.đầu”“Ừ, vậy thì cũng không còn vấn đề gì đâu?Thật ra, Phong Thiên Tuyết chỉ không muốn gây sự với Bạch Lộ thôi, cònnhững chuyện khác thì chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là trẻ lên ba thôi, xấu tính đến mấy được chứ.“Em vẫn luôn khéo léo, hiểu chuyện như trước.” Tư Hạo Hiên nhìn cô với ánh mắt dịu dàng.“Đến nơi rồi” Phong Thiên Tuyết nói sang chuyện khác: “Đây là bệnh viện tư nhân của gia đình anh à?”“Đúng vậy, bình thường sếp Tư hay đi khám bệnh ở bệnh viện này”

Chương 63: Chương 63