Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 77: Chương 77
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Một tiếng súng vang lên, bắn trúng vào tay của Hổ Đen, chiếc hộp nhỏ bằng bạc trên tay gã cũng rơi xuống biển.Gã đau đớn hét lên thảm thiết, gã còn chưa kịp hoàn hồn lại thì một nhóm người mặc đồ đen đã liều mình nhảy xuống biển để vớt “chip”.Hổ Đen hơi sửng sốt, sau đó gã nở nụ cười tà ác: “Dạ Chấn Đình, mày cần con chip hả? Vậy thì cứ từ từ mà tìm, như kiểu mò kim đáy biển ấy.”“Lẽ nào lại như vậy” Dạ Huy giận đến mức tái mặt: “Hổ Đen, mày thà ném con chip xuống biển cũng không muốn đưa nó cho tao à? Vậy thì mày chết chắc rồi!”“Sai thợ lặn xuống, nhất định phải vớt bằng được con chip đó”“Vâng”**Gia đình năm người mở to mắt, tò mò nhìn Tiểu Tứ Bảo, ai nấy cũng đều cẩn thận quan sát nó.“Bà kể là Tiểu Tứ Bảo mới đẻ một quả trứng?” Long Long mở to đôi mắt linh hoạt và to tròn của mình rồi tò mò nhìn vào mông của Tiểu Tứ Bảo: “Sao nó lại biết đẻ trứng thế? Nó có phải là gà đầu”“Không chỉ có mỗi gà mới đẻ trứng đầu” Thần Thần đeo kính, dùng máy tính để tìm tài liệu: Tất cả các loại giacầm đều có thể đẻ trứng”“Nhưng mà phải có một con trống một con mái thì mới đẻ được trứng chứ? Nhà mình chỉ có mỗi một Tiểu Tứ Bảo là vẹt thôi mà” Long Long cảm thấy khó tin: “Đây là một con vẹt cái độc thân, sao nó lại có thể đẻ trứng được?”“Hay là Tiểu Tứ Bảo đã lén đi tìm bạn trai sau lưng chúng ta đúng không?” Nguyệt Nguyệt nâng cái đầu nhỏ của Tiểu Tứ Bảo lên, sau đó hung dữ chất vấn nó: “Tiểu Tứ Bảo, mau nói thật đi, có phải là mày đã lén cả nhà đi tìm bạn trai không?”“Bạn trai, bạn trai!” Tiểu Tứ Bảo nhấn mạnh vào cụm từ này.“Bà nhớ ra rồi, nhà đối diện cũng nuôi một con vẹt, Tiểu Tứ Bảo thường xuyên qua đó chơi với nó” Thím Chu chợt nhớ ra.“Thím Chu, thím phát hiện ra Tiểu Tứ Bảo đẻ trứng lúc nào vậy?” Phong Thiên Tuyết hỏi kỹ.“Chuyện là thế này..” Thím Chu kể lại những gì đã xảy ra: “Xế chiều hôm nay thím đã đi dọn lồng cho Tiểu Tứ Bảo, thì phát hiện ra nó đẻ một quả trứng.Lúc ấy thím cũng ngạc nhiên lắm”
Một tiếng súng vang lên, bắn trúng vào tay của Hổ Đen, chiếc hộp nhỏ bằng bạc trên tay gã cũng rơi xuống biển.
Gã đau đớn hét lên thảm thiết, gã còn chưa kịp hoàn hồn lại thì một nhóm người mặc đồ đen đã liều mình nhảy xuống biển để vớt “chip”.
Hổ Đen hơi sửng sốt, sau đó gã nở nụ cười tà ác: “Dạ Chấn Đình, mày cần con chip hả? Vậy thì cứ từ từ mà tìm, như kiểu mò kim đáy biển ấy.
”
“Lẽ nào lại như vậy” Dạ Huy giận đến mức tái mặt: “Hổ Đen, mày thà ném con chip xuống biển cũng không muốn đưa nó cho tao à? Vậy thì mày chết chắc rồi!”
“Sai thợ lặn xuống, nhất định phải vớt bằng được con chip đó”
“Vâng”
**
Gia đình năm người mở to mắt, tò mò nhìn Tiểu Tứ Bảo, ai nấy cũng đều cẩn thận quan sát nó.
“Bà kể là Tiểu Tứ Bảo mới đẻ một quả trứng?” Long Long mở to đôi mắt linh hoạt và to tròn của mình rồi tò mò nhìn vào mông của Tiểu Tứ Bảo: “Sao nó lại biết đẻ trứng thế? Nó có phải là gà đầu”
“Không chỉ có mỗi gà mới đẻ trứng đầu” Thần Thần đeo kính, dùng máy tính để tìm tài liệu: Tất cả các loại gia
cầm đều có thể đẻ trứng”
“Nhưng mà phải có một con trống một con mái thì mới đẻ được trứng chứ? Nhà mình chỉ có mỗi một Tiểu Tứ Bảo là vẹt thôi mà” Long Long cảm thấy khó tin: “Đây là một con vẹt cái độc thân, sao nó lại có thể đẻ trứng được?”
“Hay là Tiểu Tứ Bảo đã lén đi tìm bạn trai sau lưng chúng ta đúng không?” Nguyệt Nguyệt nâng cái đầu nhỏ của Tiểu Tứ Bảo lên, sau đó hung dữ chất vấn nó: “Tiểu Tứ Bảo, mau nói thật đi, có phải là mày đã lén cả nhà đi tìm bạn trai không?”
“Bạn trai, bạn trai!” Tiểu Tứ Bảo nhấn mạnh vào cụm từ này.
“Bà nhớ ra rồi, nhà đối diện cũng nuôi một con vẹt, Tiểu Tứ Bảo thường xuyên qua đó chơi với nó” Thím Chu chợt nhớ ra.
“Thím Chu, thím phát hiện ra Tiểu Tứ Bảo đẻ trứng lúc nào vậy?” Phong Thiên Tuyết hỏi kỹ.
“Chuyện là thế này.
.
” Thím Chu kể lại những gì đã xảy ra: “Xế chiều hôm nay thím đã đi dọn lồng cho Tiểu Tứ Bảo, thì phát hiện ra nó đẻ một quả trứng.
Lúc ấy thím cũng ngạc nhiên lắm”
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Một tiếng súng vang lên, bắn trúng vào tay của Hổ Đen, chiếc hộp nhỏ bằng bạc trên tay gã cũng rơi xuống biển.Gã đau đớn hét lên thảm thiết, gã còn chưa kịp hoàn hồn lại thì một nhóm người mặc đồ đen đã liều mình nhảy xuống biển để vớt “chip”.Hổ Đen hơi sửng sốt, sau đó gã nở nụ cười tà ác: “Dạ Chấn Đình, mày cần con chip hả? Vậy thì cứ từ từ mà tìm, như kiểu mò kim đáy biển ấy.”“Lẽ nào lại như vậy” Dạ Huy giận đến mức tái mặt: “Hổ Đen, mày thà ném con chip xuống biển cũng không muốn đưa nó cho tao à? Vậy thì mày chết chắc rồi!”“Sai thợ lặn xuống, nhất định phải vớt bằng được con chip đó”“Vâng”**Gia đình năm người mở to mắt, tò mò nhìn Tiểu Tứ Bảo, ai nấy cũng đều cẩn thận quan sát nó.“Bà kể là Tiểu Tứ Bảo mới đẻ một quả trứng?” Long Long mở to đôi mắt linh hoạt và to tròn của mình rồi tò mò nhìn vào mông của Tiểu Tứ Bảo: “Sao nó lại biết đẻ trứng thế? Nó có phải là gà đầu”“Không chỉ có mỗi gà mới đẻ trứng đầu” Thần Thần đeo kính, dùng máy tính để tìm tài liệu: Tất cả các loại giacầm đều có thể đẻ trứng”“Nhưng mà phải có một con trống một con mái thì mới đẻ được trứng chứ? Nhà mình chỉ có mỗi một Tiểu Tứ Bảo là vẹt thôi mà” Long Long cảm thấy khó tin: “Đây là một con vẹt cái độc thân, sao nó lại có thể đẻ trứng được?”“Hay là Tiểu Tứ Bảo đã lén đi tìm bạn trai sau lưng chúng ta đúng không?” Nguyệt Nguyệt nâng cái đầu nhỏ của Tiểu Tứ Bảo lên, sau đó hung dữ chất vấn nó: “Tiểu Tứ Bảo, mau nói thật đi, có phải là mày đã lén cả nhà đi tìm bạn trai không?”“Bạn trai, bạn trai!” Tiểu Tứ Bảo nhấn mạnh vào cụm từ này.“Bà nhớ ra rồi, nhà đối diện cũng nuôi một con vẹt, Tiểu Tứ Bảo thường xuyên qua đó chơi với nó” Thím Chu chợt nhớ ra.“Thím Chu, thím phát hiện ra Tiểu Tứ Bảo đẻ trứng lúc nào vậy?” Phong Thiên Tuyết hỏi kỹ.“Chuyện là thế này..” Thím Chu kể lại những gì đã xảy ra: “Xế chiều hôm nay thím đã đi dọn lồng cho Tiểu Tứ Bảo, thì phát hiện ra nó đẻ một quả trứng.Lúc ấy thím cũng ngạc nhiên lắm”