Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…
Chương 234
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Mẹ ơi, bữa sáng” Long Long cầm bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành đuổi theo.“Cám ơn Nhị Bảo”Phong Thiên Tuyết nhận lấy bữa sáng, lao vào thang máy không quay đầu lại,“Ngoan ngoãn nghe lời nhé con.”“Con biết rồi ạ” Long Long đáp.“Đại Bảo Nhị Bảo, các cháu ăn sáng nhanh lên, lát nữa bà đưa các cháu ra xe buýt của trường rồi còn phải trở về chăm sóc Tam Bảo, hôm nay Tam Bảo xin nghỉ không đi nhà trẻ, các cháu ở trường phải ngoan nha!”.“Bà ơi, cháu biết rồi.”Phong Thiên Tuyết chạy suốt quãng đường, cô định đến ga tàu điện bắt tàu điện ngầm thì một chiếc Lamborghini màu xanh ngọc đột nhiên lao tới.Cô đang buồn bực thì mui xe Lamborghini mở ra, một khuôn mặt tươi cười đẹp trai phong độ hiện ra trước mắt: “Cục cưng, anh đưa em đi làm, lên xe đi!”Phong Thiên Tuyết sững sờ một lát rồi vội vàng lên xe.Mọi người xung quanh đều đang nhìn cô.Còn có mấy bác gái cùng khu chung cư chỉ trỏ bàn tán: “Đó chẳng phải là cô con gái nhà thím Chu sao? Ôi chà, có bạn trai rồi kìa”“Có vẻ là con nhà giàu, thím Chu sắp được hưởng phúc rồi!”“Mau đóng mui xe lại” Phong Thiên Tuyết che mặt, cô không muốn để người quen trông thấy.“Sợ gì chứ? Anh không ngại gặp người khác đâu.” Đoạn Thiên Nhai đóng mui xe lại, còn vẫy tay với các bác gái, “Bái bai mấy người đẹp!”“Bái bai!” Các bác gái vui mừng hớn hở.“Anh chào họ làm gì” Phong Thiên Tuyết cạn lời, “Còn sợ không đủ phô trương sao?”“Họ là hàng xóm của em mà? Dù sao sau này cũng phải làm quen” Đoạn Thiên Nhai cười đùa tí tửng, “Lúc nào em dẫn anh về gặp người nhà thế?”“Đừng quậy phá nữa” Tuy ngoài miệng Phong Thiên Tuyết ghét bỏ nhưng khóe miệng lại nở nụ cười, “Sao hôm nay anh lại đổi xe? Chiếc Aston Martin kia đâu?”“Hỏng rồi nên đem đi sửa”Đoạn Thiên Nhai lái xe lao như bay.“Hỏng? Hôm qua còn tốt lắm mà.” Phong Thiên Tuyết rất kinh ngạc.“Bị hỏng trên đường về.”Đoạn Thiên Nhai không nói dối, trên đường về anh ta cố ý đâm hỏng xe rồi đưa chiếc xe biến dạng phần đầu đến ga-ra của Dạ Chẩn Đình.Sáng sớm hôm nay, Dạ Huy sai người đưa xe đi bảo hành.Cứ như vậy, tạm thời Dạ Chấn Đình sẽ không lái chiếc xe kia, Phong Thiên Tuyết sẽ không gặp lại “con nợ trai bao” thực sự…Làm xong mọi chuyện, Đoạn Thiên Nhai cảm thấy hơi bất an, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh ta giở trò trước mặt Dạ Chấn Đình.
“Mẹ ơi, bữa sáng” Long Long cầm bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành đuổi theo.
“Cám ơn Nhị Bảo”
Phong Thiên Tuyết nhận lấy bữa sáng, lao vào thang máy không quay đầu lại,
“Ngoan ngoãn nghe lời nhé con.
”
“Con biết rồi ạ” Long Long đáp.
“Đại Bảo Nhị Bảo, các cháu ăn sáng nhanh lên, lát nữa bà đưa các cháu ra xe buýt của trường rồi còn phải trở về chăm sóc Tam Bảo, hôm nay Tam Bảo xin nghỉ không đi nhà trẻ, các cháu ở trường phải ngoan nha!”.
“Bà ơi, cháu biết rồi.
”
Phong Thiên Tuyết chạy suốt quãng đường, cô định đến ga tàu điện bắt tàu điện ngầm thì một chiếc Lamborghini màu xanh ngọc đột nhiên lao tới.
Cô đang buồn bực thì mui xe Lamborghini mở ra, một khuôn mặt tươi cười đẹp trai phong độ hiện ra trước mắt: “Cục cưng, anh đưa em đi làm, lên xe đi!”
Phong Thiên Tuyết sững sờ một lát rồi vội vàng lên xe.
Mọi người xung quanh đều đang nhìn cô.
Còn có mấy bác gái cùng khu chung cư chỉ trỏ bàn tán: “Đó chẳng phải là cô con gái nhà thím Chu sao? Ôi chà, có bạn trai rồi kìa”
“Có vẻ là con nhà giàu, thím Chu sắp được hưởng phúc rồi!”
“Mau đóng mui xe lại” Phong Thiên Tuyết che mặt, cô không muốn để người quen trông thấy.
“Sợ gì chứ? Anh không ngại gặp người khác đâu.
” Đoạn Thiên Nhai đóng mui xe lại, còn vẫy tay với các bác gái, “Bái bai mấy người đẹp!”
“Bái bai!” Các bác gái vui mừng hớn hở.
“Anh chào họ làm gì” Phong Thiên Tuyết cạn lời, “Còn sợ không đủ phô trương sao?”
“Họ là hàng xóm của em mà? Dù sao sau này cũng phải làm quen” Đoạn Thiên Nhai cười đùa tí tửng, “Lúc nào em dẫn anh về gặp người nhà thế?”
“Đừng quậy phá nữa” Tuy ngoài miệng Phong Thiên Tuyết ghét bỏ nhưng khóe miệng lại nở nụ cười, “Sao hôm nay anh lại đổi xe? Chiếc Aston Martin kia đâu?”
“Hỏng rồi nên đem đi sửa”
Đoạn Thiên Nhai lái xe lao như bay.
“Hỏng? Hôm qua còn tốt lắm mà.
” Phong Thiên Tuyết rất kinh ngạc.
“Bị hỏng trên đường về.
”
Đoạn Thiên Nhai không nói dối, trên đường về anh ta cố ý đâm hỏng xe rồi đưa chiếc xe biến dạng phần đầu đến ga-ra của Dạ Chẩn Đình.
Sáng sớm hôm nay, Dạ Huy sai người đưa xe đi bảo hành.
Cứ như vậy, tạm thời Dạ Chấn Đình sẽ không lái chiếc xe kia, Phong Thiên Tuyết sẽ không gặp lại “con nợ trai bao” thực sự…
Làm xong mọi chuyện, Đoạn Thiên Nhai cảm thấy hơi bất an, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh ta giở trò trước mặt Dạ Chấn Đình.
Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… “Mẹ ơi, bữa sáng” Long Long cầm bánh bao nhân thịt và sữa đậu nành đuổi theo.“Cám ơn Nhị Bảo”Phong Thiên Tuyết nhận lấy bữa sáng, lao vào thang máy không quay đầu lại,“Ngoan ngoãn nghe lời nhé con.”“Con biết rồi ạ” Long Long đáp.“Đại Bảo Nhị Bảo, các cháu ăn sáng nhanh lên, lát nữa bà đưa các cháu ra xe buýt của trường rồi còn phải trở về chăm sóc Tam Bảo, hôm nay Tam Bảo xin nghỉ không đi nhà trẻ, các cháu ở trường phải ngoan nha!”.“Bà ơi, cháu biết rồi.”Phong Thiên Tuyết chạy suốt quãng đường, cô định đến ga tàu điện bắt tàu điện ngầm thì một chiếc Lamborghini màu xanh ngọc đột nhiên lao tới.Cô đang buồn bực thì mui xe Lamborghini mở ra, một khuôn mặt tươi cười đẹp trai phong độ hiện ra trước mắt: “Cục cưng, anh đưa em đi làm, lên xe đi!”Phong Thiên Tuyết sững sờ một lát rồi vội vàng lên xe.Mọi người xung quanh đều đang nhìn cô.Còn có mấy bác gái cùng khu chung cư chỉ trỏ bàn tán: “Đó chẳng phải là cô con gái nhà thím Chu sao? Ôi chà, có bạn trai rồi kìa”“Có vẻ là con nhà giàu, thím Chu sắp được hưởng phúc rồi!”“Mau đóng mui xe lại” Phong Thiên Tuyết che mặt, cô không muốn để người quen trông thấy.“Sợ gì chứ? Anh không ngại gặp người khác đâu.” Đoạn Thiên Nhai đóng mui xe lại, còn vẫy tay với các bác gái, “Bái bai mấy người đẹp!”“Bái bai!” Các bác gái vui mừng hớn hở.“Anh chào họ làm gì” Phong Thiên Tuyết cạn lời, “Còn sợ không đủ phô trương sao?”“Họ là hàng xóm của em mà? Dù sao sau này cũng phải làm quen” Đoạn Thiên Nhai cười đùa tí tửng, “Lúc nào em dẫn anh về gặp người nhà thế?”“Đừng quậy phá nữa” Tuy ngoài miệng Phong Thiên Tuyết ghét bỏ nhưng khóe miệng lại nở nụ cười, “Sao hôm nay anh lại đổi xe? Chiếc Aston Martin kia đâu?”“Hỏng rồi nên đem đi sửa”Đoạn Thiên Nhai lái xe lao như bay.“Hỏng? Hôm qua còn tốt lắm mà.” Phong Thiên Tuyết rất kinh ngạc.“Bị hỏng trên đường về.”Đoạn Thiên Nhai không nói dối, trên đường về anh ta cố ý đâm hỏng xe rồi đưa chiếc xe biến dạng phần đầu đến ga-ra của Dạ Chẩn Đình.Sáng sớm hôm nay, Dạ Huy sai người đưa xe đi bảo hành.Cứ như vậy, tạm thời Dạ Chấn Đình sẽ không lái chiếc xe kia, Phong Thiên Tuyết sẽ không gặp lại “con nợ trai bao” thực sự…Làm xong mọi chuyện, Đoạn Thiên Nhai cảm thấy hơi bất an, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh ta giở trò trước mặt Dạ Chấn Đình.