Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 278

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Dạ Quân đánh giá Phong Thiên Tuyết, gần đây anh ta vẫn luôn bị sai đi ra ngoài để giải quyết công việc, thi thoảng cũng có về vài lần nhưng anh ta chỉ thấy Phong Thiên Tuyết từ xa nên không để ý lắm.Hôm nay, gặp cô ở khoảng cách gần thì anh ta có cảm giác nhìn cô rất quen.“Thế à?”Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn Dạ Quân, lúc trước cô và Dạ Quân chỉ gặp nhau vội vàng không để ý nhiều, bây giờ nhìn kỹ lại, cô chợt nhớ ra–Vào ngày đầu tiên cô từ quê lên thành phố Hải, chiếc taxi cô ngồi đã đâm vào một chiếc Rolls-Royce Phantom, lúc đó người ngồi trên ghế phụ lái trên chiếc xe Phantom… hình như là Dạ Quân!Phong Thiên Tuyết kinh ngạc, nghĩ đi nghĩ lại…Nếu người ngồi ghế phụ lái là Dạ Quân, vậy thì người đàn ông bị thương ở ghế sau với hình xăm trên eo chắc chắn là Dạ Chẩn Đình!!!Lúc đó khi nhìn thấy hình xăm, cô đã rất khó hiểu tại saomột tên trai bao lại ngồi trên một chiếc xe đắt tiền như vậy.Sau đó, cô gặp anh ở Dạ Sắc, cô còn cho rằng chiếc xe đó là xe của nữ đại gia đã bao nuôi anh…Bây giờ nghĩ lại, bản thân mình thật quá ngây thơ!Thật ra từ đầu đến cuối, Dạ Chẩn Đình chính là call boy, rõ ràng là hai người giống nhau như vậy, vậy mà cô vẫn bị anh chơi đùa trong lòng bàn tay…Nhưng cô không thể hiểu được, tại sao anh lại làm như vậy?Chờ đã, lúc đó cô mang theo ba đứa trẻ, Dạ Quân cónhìn thấy các con của cô không vậy?Nếu thấy, thì…Phong Thiên Tuyết càng nghĩ càng hoảng hốt, càng nghĩ càng bất an.“Có lẽ tôi đã nhận lầm rồi, xin lỗi.”Dạ Quân nói một câu xong cúi đầu chào rồi rời đi.Phong Thiên Tuyết cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, vội vàng rời khỏi phòng làm việc của chủ tịch, đến nhà vệ sinh dành cho nhân viên để rửa mặt và sắp xếp lại suy nghĩ của mình…Lúc đầu khi hai chiếc xe đâm vào nhau, Dạ Quân chỉ từ xa liếc nhìn cô từ xa, chưa chắc đã nhìn rõ, hơn nữa ba đứa trẻ ở trong xe, cho dù anh ta thật sự nhìn thấy cô cũng chưa chắc đã nhìn thấy bọn trẻ.Ngoài ra, cho dù bây giờ tất cả bằng chứng đều chứng minh Dạ Chấn Đình là call boy, nhưng không nhìn thấy hình xăm thì vẫn không thể hoàn toàn chắc chắn được.Nếu anh đã có tình cảm với cô rồi thì muốn xác nhận cũng không phải chuyện khó.

Dạ Quân đánh giá Phong Thiên Tuyết, gần đây anh ta vẫn luôn bị sai đi ra ngoài để giải quyết công việc, thi thoảng cũng có về vài lần nhưng anh ta chỉ thấy Phong Thiên Tuyết từ xa nên không để ý lắm.

Hôm nay, gặp cô ở khoảng cách gần thì anh ta có cảm giác nhìn cô rất quen.

“Thế à?”

Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn Dạ Quân, lúc trước cô và Dạ Quân chỉ gặp nhau vội vàng không để ý nhiều, bây giờ nhìn kỹ lại, cô chợt nhớ ra–

Vào ngày đầu tiên cô từ quê lên thành phố Hải, chiếc taxi cô ngồi đã đâm vào một chiếc Rolls-Royce Phantom, lúc đó người ngồi trên ghế phụ lái trên chiếc xe Phantom… hình như là Dạ Quân!

Phong Thiên Tuyết kinh ngạc, nghĩ đi nghĩ lại…

Nếu người ngồi ghế phụ lái là Dạ Quân, vậy thì người đàn ông bị thương ở ghế sau với hình xăm trên eo chắc chắn là Dạ Chẩn Đình!!!

Lúc đó khi nhìn thấy hình xăm, cô đã rất khó hiểu tại sao

một tên trai bao lại ngồi trên một chiếc xe đắt tiền như vậy.

Sau đó, cô gặp anh ở Dạ Sắc, cô còn cho rằng chiếc xe đó là xe của nữ đại gia đã bao nuôi anh…

Bây giờ nghĩ lại, bản thân mình thật quá ngây thơ!

Thật ra từ đầu đến cuối, Dạ Chẩn Đình chính là call boy, rõ ràng là hai người giống nhau như vậy, vậy mà cô vẫn bị anh chơi đùa trong lòng bàn tay…

Nhưng cô không thể hiểu được, tại sao anh lại làm như vậy?

Chờ đã, lúc đó cô mang theo ba đứa trẻ, Dạ Quân có

nhìn thấy các con của cô không vậy?

Nếu thấy, thì…

Phong Thiên Tuyết càng nghĩ càng hoảng hốt, càng nghĩ càng bất an.

“Có lẽ tôi đã nhận lầm rồi, xin lỗi.

Dạ Quân nói một câu xong cúi đầu chào rồi rời đi.

Phong Thiên Tuyết cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, vội vàng rời khỏi phòng làm việc của chủ tịch, đến nhà vệ sinh dành cho nhân viên để rửa mặt và sắp xếp lại suy nghĩ của mình…

Lúc đầu khi hai chiếc xe đâm vào nhau, Dạ Quân chỉ từ xa liếc nhìn cô từ xa, chưa chắc đã nhìn rõ, hơn nữa ba đứa trẻ ở trong xe, cho dù anh ta thật sự nhìn thấy cô cũng chưa chắc đã nhìn thấy bọn trẻ.

Ngoài ra, cho dù bây giờ tất cả bằng chứng đều chứng minh Dạ Chấn Đình là call boy, nhưng không nhìn thấy hình xăm thì vẫn không thể hoàn toàn chắc chắn được.

Nếu anh đã có tình cảm với cô rồi thì muốn xác nhận cũng không phải chuyện khó.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Dạ Quân đánh giá Phong Thiên Tuyết, gần đây anh ta vẫn luôn bị sai đi ra ngoài để giải quyết công việc, thi thoảng cũng có về vài lần nhưng anh ta chỉ thấy Phong Thiên Tuyết từ xa nên không để ý lắm.Hôm nay, gặp cô ở khoảng cách gần thì anh ta có cảm giác nhìn cô rất quen.“Thế à?”Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn Dạ Quân, lúc trước cô và Dạ Quân chỉ gặp nhau vội vàng không để ý nhiều, bây giờ nhìn kỹ lại, cô chợt nhớ ra–Vào ngày đầu tiên cô từ quê lên thành phố Hải, chiếc taxi cô ngồi đã đâm vào một chiếc Rolls-Royce Phantom, lúc đó người ngồi trên ghế phụ lái trên chiếc xe Phantom… hình như là Dạ Quân!Phong Thiên Tuyết kinh ngạc, nghĩ đi nghĩ lại…Nếu người ngồi ghế phụ lái là Dạ Quân, vậy thì người đàn ông bị thương ở ghế sau với hình xăm trên eo chắc chắn là Dạ Chẩn Đình!!!Lúc đó khi nhìn thấy hình xăm, cô đã rất khó hiểu tại saomột tên trai bao lại ngồi trên một chiếc xe đắt tiền như vậy.Sau đó, cô gặp anh ở Dạ Sắc, cô còn cho rằng chiếc xe đó là xe của nữ đại gia đã bao nuôi anh…Bây giờ nghĩ lại, bản thân mình thật quá ngây thơ!Thật ra từ đầu đến cuối, Dạ Chẩn Đình chính là call boy, rõ ràng là hai người giống nhau như vậy, vậy mà cô vẫn bị anh chơi đùa trong lòng bàn tay…Nhưng cô không thể hiểu được, tại sao anh lại làm như vậy?Chờ đã, lúc đó cô mang theo ba đứa trẻ, Dạ Quân cónhìn thấy các con của cô không vậy?Nếu thấy, thì…Phong Thiên Tuyết càng nghĩ càng hoảng hốt, càng nghĩ càng bất an.“Có lẽ tôi đã nhận lầm rồi, xin lỗi.”Dạ Quân nói một câu xong cúi đầu chào rồi rời đi.Phong Thiên Tuyết cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, vội vàng rời khỏi phòng làm việc của chủ tịch, đến nhà vệ sinh dành cho nhân viên để rửa mặt và sắp xếp lại suy nghĩ của mình…Lúc đầu khi hai chiếc xe đâm vào nhau, Dạ Quân chỉ từ xa liếc nhìn cô từ xa, chưa chắc đã nhìn rõ, hơn nữa ba đứa trẻ ở trong xe, cho dù anh ta thật sự nhìn thấy cô cũng chưa chắc đã nhìn thấy bọn trẻ.Ngoài ra, cho dù bây giờ tất cả bằng chứng đều chứng minh Dạ Chấn Đình là call boy, nhưng không nhìn thấy hình xăm thì vẫn không thể hoàn toàn chắc chắn được.Nếu anh đã có tình cảm với cô rồi thì muốn xác nhận cũng không phải chuyện khó.

Chương 278