Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 421

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Phong Thiên Tuyết tìm kiếm trên định vị của điện thoại di động, nhà có cách nghĩa trang hơn bảy mươi kilomet.“Cô đi thăm ông chủ ạ? Hôm nay không phải lễ Thanh Minh, cũng không phải ngày giỗ của ông chủ” Vẻ mặt thím Chu trở nên nghiêm nghị: “Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”“Làm gì có chuyện gì, chỉ là tôi nhớ ba nên muốn đến thăm ông thôi” Phong Thiên Tuyết hơi xúc động: “Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá, đầu óc tôi có chút rồi, đến thăm ông ấy có lẽ sẽ có hướng đi.”“Vậy cũng tốt.” Hai mắt thím Chu đỏ hoe, bà gật đầu: “Thay tôi gửi lời hỏi thăm ông ấy.”Phong Thiên Tuyết mua hoa loa kèn mà ba thích nhất, bắt taxi đến khuôn viên lăng mộ Thu Sơn.Màn đêm buông xuống, mưa phùn rả rích, nghĩa trang lạnh lẽo.Phong Thiên Tuyết đến trước mộ ba mình, nhìn ảnh ông trên bia mộ mà lòng không khỏi chua xót…Trong trí nhớ của cô, ba luôn thân thiết, hiền hoà với nụ cười dễ mến trên môi.Cả đời ông luôn đối xử tốt với người khác, khoan dung độ lượng, kinh doanh nhiều năm nhưng chưa từng có vết nhơ.Trên thương trường, ông thà để người khác nợ mình chứ không muốn nợ người.Tất cả những người biết ông đều nói ông là người tốt, là một người lương thiện!Nhưng một người tốt như vậy lại bị người khác hại chết một cách khó hiểu…Bây giờ ông phải nằm ở đây chịu mưa chịu gió một mình lẻ loi.Nghĩ đến những điều này, lòng Phong Thiên Tuyết cực kỳ buồn bã.Cô đặt hoa loa kèn trước mộ ba, lạy ba lạy trước ông rồi đi vào phòng để di vật của nghĩa trang.Cô tìm két sắt của ba rồi dùng mật khẩu ngày sinh nhật mẹ để mở, quả nhiên bên trong có chiếc hộp gỗ lim của ba!Nhìn thấy chiếc hộp gỗ lim này, Phong Thiên Tuyết có chút kích động, cô nhớ lại rất nhiều chuyện liên quan đến ba, những ký ức đẹp đẽ đó lại một lần nữa ùa về trong tâm trí cô, lay động trái tim cô…Cô hít sâu một hơi, lấy chiếc hộp gỗ lim trong tủ ra, dùng chìa khoá mở hộp..

Phong Thiên Tuyết tìm kiếm trên định vị của điện thoại di động, nhà có cách nghĩa trang hơn bảy mươi kilomet.

“Cô đi thăm ông chủ ạ? Hôm nay không phải lễ Thanh Minh, cũng không phải ngày giỗ của ông chủ” Vẻ mặt thím Chu trở nên nghiêm nghị: “Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Làm gì có chuyện gì, chỉ là tôi nhớ ba nên muốn đến thăm ông thôi” Phong Thiên Tuyết hơi xúc động: “Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá, đầu óc tôi có chút rồi, đến thăm ông ấy có lẽ sẽ có hướng đi.”

“Vậy cũng tốt.” Hai mắt thím Chu đỏ hoe, bà gật đầu: “Thay tôi gửi lời hỏi thăm ông ấy.”

Phong Thiên Tuyết mua hoa loa kèn mà ba thích nhất, bắt taxi đến khuôn viên lăng mộ Thu Sơn.

Màn đêm buông xuống, mưa phùn rả rích, nghĩa trang lạnh lẽo.

Phong Thiên Tuyết đến trước mộ ba mình, nhìn ảnh ông trên bia mộ mà lòng không khỏi chua xót…

Trong trí nhớ của cô, ba luôn thân thiết, hiền hoà với nụ cười dễ mến trên môi.

Cả đời ông luôn đối xử tốt với người khác, khoan dung độ lượng, kinh doanh nhiều năm nhưng chưa từng có vết nhơ.

Trên thương trường, ông thà để người khác nợ mình chứ không muốn nợ người.

Tất cả những người biết ông đều nói ông là người tốt, là một người lương thiện!

Nhưng một người tốt như vậy lại bị người khác hại chết một cách khó hiểu…

Bây giờ ông phải nằm ở đây chịu mưa chịu gió một mình lẻ loi.

Nghĩ đến những điều này, lòng Phong Thiên Tuyết cực kỳ buồn bã.

Cô đặt hoa loa kèn trước mộ ba, lạy ba lạy trước ông rồi đi vào phòng để di vật của nghĩa trang.

Cô tìm két sắt của ba rồi dùng mật khẩu ngày sinh nhật mẹ để mở, quả nhiên bên trong có chiếc hộp gỗ lim của ba!

Nhìn thấy chiếc hộp gỗ lim này, Phong Thiên Tuyết có chút kích động, cô nhớ lại rất nhiều chuyện liên quan đến ba, những ký ức đẹp đẽ đó lại một lần nữa ùa về trong tâm trí cô, lay động trái tim cô…

Cô hít sâu một hơi, lấy chiếc hộp gỗ lim trong tủ ra, dùng chìa khoá mở hộp..

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Phong Thiên Tuyết tìm kiếm trên định vị của điện thoại di động, nhà có cách nghĩa trang hơn bảy mươi kilomet.“Cô đi thăm ông chủ ạ? Hôm nay không phải lễ Thanh Minh, cũng không phải ngày giỗ của ông chủ” Vẻ mặt thím Chu trở nên nghiêm nghị: “Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”“Làm gì có chuyện gì, chỉ là tôi nhớ ba nên muốn đến thăm ông thôi” Phong Thiên Tuyết hơi xúc động: “Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá, đầu óc tôi có chút rồi, đến thăm ông ấy có lẽ sẽ có hướng đi.”“Vậy cũng tốt.” Hai mắt thím Chu đỏ hoe, bà gật đầu: “Thay tôi gửi lời hỏi thăm ông ấy.”Phong Thiên Tuyết mua hoa loa kèn mà ba thích nhất, bắt taxi đến khuôn viên lăng mộ Thu Sơn.Màn đêm buông xuống, mưa phùn rả rích, nghĩa trang lạnh lẽo.Phong Thiên Tuyết đến trước mộ ba mình, nhìn ảnh ông trên bia mộ mà lòng không khỏi chua xót…Trong trí nhớ của cô, ba luôn thân thiết, hiền hoà với nụ cười dễ mến trên môi.Cả đời ông luôn đối xử tốt với người khác, khoan dung độ lượng, kinh doanh nhiều năm nhưng chưa từng có vết nhơ.Trên thương trường, ông thà để người khác nợ mình chứ không muốn nợ người.Tất cả những người biết ông đều nói ông là người tốt, là một người lương thiện!Nhưng một người tốt như vậy lại bị người khác hại chết một cách khó hiểu…Bây giờ ông phải nằm ở đây chịu mưa chịu gió một mình lẻ loi.Nghĩ đến những điều này, lòng Phong Thiên Tuyết cực kỳ buồn bã.Cô đặt hoa loa kèn trước mộ ba, lạy ba lạy trước ông rồi đi vào phòng để di vật của nghĩa trang.Cô tìm két sắt của ba rồi dùng mật khẩu ngày sinh nhật mẹ để mở, quả nhiên bên trong có chiếc hộp gỗ lim của ba!Nhìn thấy chiếc hộp gỗ lim này, Phong Thiên Tuyết có chút kích động, cô nhớ lại rất nhiều chuyện liên quan đến ba, những ký ức đẹp đẽ đó lại một lần nữa ùa về trong tâm trí cô, lay động trái tim cô…Cô hít sâu một hơi, lấy chiếc hộp gỗ lim trong tủ ra, dùng chìa khoá mở hộp..

Chương 421