Tác giả:

Nóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn…

Chương 457

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Trên đường từ công viên trò chơi về nhà, Phong Thiên Tuyết trao đổi với bọn nhỏ về việc trở lại nhà trẻ.Sau khi nhận được sự tán thành của ba đứa con, cô hẹn gặp riêng với hiệu trưởng Lưu để bày tỏ suy nghĩ củamình, cô hy vọng những đứa trẻ ở nhà trẻ có thể được đối xử công bằng, bình đẳng, được lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc.Hiệu trưởng Lưu liên tục bảo đảm, mong cô cứ yên tâm.Bà ấy còn ám chỉ nhà họ Tự đã rút cổ phần khỏi tổ chức giáo dục Trái Táo Nhỏ, sau này toàn bộ sản nghiệp giáo dục thuộc Trái Táo Nhỏ đều không liên quan gì đến nhà họ Tư nữa.Phong Thiên Tuyết đáp lại hiệu trưởng Lưu một cách khách sáo, tỏ ý thứ hai sẽ đưa bọn trẻ đến học.Trên đường về, tâm trạng của Phong Thiên Tuyết hơi phức tạp, góp vốn vào tổ chức giáo dục chỉ là một việc đầu tư rất nhỏ, hành động rút cổ phần này chứng tỏ vấn đề của nhà họ Tư còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ.Cuối tuần vui vẻ qua đi nhanh chóng, sáng thứ hai lại bắt đầu với cuộc sống bận rộn.Phong Thiên Tuyết dậy từ rất sớm, cô tết tóc cho Nguyệt Nguyệt, dặn Thần Thần và Long Long tự vệ sinh cá nhân và mặc quần áo.Hiện giờ chuyển đến nơi ở mới, nhà cửa rộng rãi hơn, có hai nhà vệ sinh, bọn nhỏ cũng không cần tranh nhau đi vệ sinh nữa.Thím Chu bận rộn trong phòng bếp, chuẩn bị một bữa sáng phong phú.Phong Thiên Tuyết hay nói với bà cứ làm đại cái gì ăn là được, không cần phức tạp quá như thế.Nhưng thím Chu cẩn thận quen rồi, sáng nào ít nhất cũng phải làm bốn, năm loại thức ăn.Người một nhà quây quần bên bàn ăn vừa nói cười vừa ăn sáng là chuyện thím Chu cảm thấy hạnh phúc nhất.Mấy đứa bé nghỉ học rất lâu nay rốt cuộc có thể trở lại nhà trẻ, đứa nào cũng vực kỳ mong chờ.Ăn sáng xong, Phong Thiên Tuyết và thím Chu cùng đưa bọn trẻ lên xe đưa đón của trường, sau đó cô vội vàng đi tới công ty.Lần trước bởi vì Bạch Lộ đến công ty gây sự nên Phong Thiên Tuyết bị tạm đình chỉ công việc.Hơn nữa, rất nhiều người trong công ty đều đang hóng chuyện, sợ rằng lời đồn đại đã lan truyền khắp công ty.Không biết bây giờ tình hình thế nào rồi.Phong Thiên Tuyết đến công ty, trong lòng hãy còn hơi thấp thỏm..

Trên đường từ công viên trò chơi về nhà, Phong Thiên Tuyết trao đổi với bọn nhỏ về việc trở lại nhà trẻ.

Sau khi nhận được sự tán thành của ba đứa con, cô hẹn gặp riêng với hiệu trưởng Lưu để bày tỏ suy nghĩ của

mình, cô hy vọng những đứa trẻ ở nhà trẻ có thể được đối xử công bằng, bình đẳng, được lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc.

Hiệu trưởng Lưu liên tục bảo đảm, mong cô cứ yên tâm.

Bà ấy còn ám chỉ nhà họ Tự đã rút cổ phần khỏi tổ chức giáo dục Trái Táo Nhỏ, sau này toàn bộ sản nghiệp giáo dục thuộc Trái Táo Nhỏ đều không liên quan gì đến nhà họ Tư nữa.

Phong Thiên Tuyết đáp lại hiệu trưởng Lưu một cách khách sáo, tỏ ý thứ hai sẽ đưa bọn trẻ đến học.

Trên đường về, tâm trạng của Phong Thiên Tuyết hơi phức tạp, góp vốn vào tổ chức giáo dục chỉ là một việc đầu tư rất nhỏ, hành động rút cổ phần này chứng tỏ vấn đề của nhà họ Tư còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ.

Cuối tuần vui vẻ qua đi nhanh chóng, sáng thứ hai lại bắt đầu với cuộc sống bận rộn.

Phong Thiên Tuyết dậy từ rất sớm, cô tết tóc cho Nguyệt Nguyệt, dặn Thần Thần và Long Long tự vệ sinh cá nhân và mặc quần áo.

Hiện giờ chuyển đến nơi ở mới, nhà cửa rộng rãi hơn, có hai nhà vệ sinh, bọn nhỏ cũng không cần tranh nhau đi vệ sinh nữa.

Thím Chu bận rộn trong phòng bếp, chuẩn bị một bữa sáng phong phú.

Phong Thiên Tuyết hay nói với bà cứ làm đại cái gì ăn là được, không cần phức tạp quá như thế.

Nhưng thím Chu cẩn thận quen rồi, sáng nào ít nhất cũng phải làm bốn, năm loại thức ăn.

Người một nhà quây quần bên bàn ăn vừa nói cười vừa ăn sáng là chuyện thím Chu cảm thấy hạnh phúc nhất.

Mấy đứa bé nghỉ học rất lâu nay rốt cuộc có thể trở lại nhà trẻ, đứa nào cũng vực kỳ mong chờ.

Ăn sáng xong, Phong Thiên Tuyết và thím Chu cùng đưa bọn trẻ lên xe đưa đón của trường, sau đó cô vội vàng đi tới công ty.

Lần trước bởi vì Bạch Lộ đến công ty gây sự nên Phong Thiên Tuyết bị tạm đình chỉ công việc.

Hơn nữa, rất nhiều người trong công ty đều đang hóng chuyện, sợ rằng lời đồn đại đã lan truyền khắp công ty.

Không biết bây giờ tình hình thế nào rồi.

Phong Thiên Tuyết đến công ty, trong lòng hãy còn hơi thấp thỏm.

.

Thiên Tài Tam BảoTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNóng, rất nóng, cả người khó chịu như lửa đốt… Phong Thiên Tuyết như người lạc vào sa mạc, chỉ muốn được thoải mái. Đôi môi lạnh lùng của người đàn ông áp xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cô, khiến cô cảm nhận được sự ngọt ngào, cô đưa tay ra ôm cổ anh không ngừng đòi hỏi. Hơi thở nặng nề như của dã thú tràn ngập khắp căn phòng, bóng đen trên tường chồng lên nhau và nhấp nhô, toả ra hơi thở nồng nhiệt… Trong ánh đèn mờ ảo, Phong Thiên Tuyết không thể nhìn rõ dáng vẻ của người đàn ông, chỉ cảm thấy anh mạnh mẽ như dã thú, như thể muốn nuốt chửng cô. Mãi đến khi trời sáng, người đàn ông mới đứng dậy rời đi. Phong Thiên Tuyết mơ màng mở mắt còn đang ngái ngủ, trong tầm mắt mơ hồ chỉ nhìn thấy bóng lưng cao gầy thẳng tắp của anh và hình xăm đầu sói đáng sợ trên lưng… Hình xăm này sinh động như thật, con sói hung dữ há miệng khát máu như muốn ăn thịt người! Khiến cô cảm thấy sợ hãi… … Phong Thiên Tuyết như đang mơ một giấc mơ, trong mơ, cô biến thành một cây dây leo quấn lấy một cái cây lớn, muốn… Trên đường từ công viên trò chơi về nhà, Phong Thiên Tuyết trao đổi với bọn nhỏ về việc trở lại nhà trẻ.Sau khi nhận được sự tán thành của ba đứa con, cô hẹn gặp riêng với hiệu trưởng Lưu để bày tỏ suy nghĩ củamình, cô hy vọng những đứa trẻ ở nhà trẻ có thể được đối xử công bằng, bình đẳng, được lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc.Hiệu trưởng Lưu liên tục bảo đảm, mong cô cứ yên tâm.Bà ấy còn ám chỉ nhà họ Tự đã rút cổ phần khỏi tổ chức giáo dục Trái Táo Nhỏ, sau này toàn bộ sản nghiệp giáo dục thuộc Trái Táo Nhỏ đều không liên quan gì đến nhà họ Tư nữa.Phong Thiên Tuyết đáp lại hiệu trưởng Lưu một cách khách sáo, tỏ ý thứ hai sẽ đưa bọn trẻ đến học.Trên đường về, tâm trạng của Phong Thiên Tuyết hơi phức tạp, góp vốn vào tổ chức giáo dục chỉ là một việc đầu tư rất nhỏ, hành động rút cổ phần này chứng tỏ vấn đề của nhà họ Tư còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ.Cuối tuần vui vẻ qua đi nhanh chóng, sáng thứ hai lại bắt đầu với cuộc sống bận rộn.Phong Thiên Tuyết dậy từ rất sớm, cô tết tóc cho Nguyệt Nguyệt, dặn Thần Thần và Long Long tự vệ sinh cá nhân và mặc quần áo.Hiện giờ chuyển đến nơi ở mới, nhà cửa rộng rãi hơn, có hai nhà vệ sinh, bọn nhỏ cũng không cần tranh nhau đi vệ sinh nữa.Thím Chu bận rộn trong phòng bếp, chuẩn bị một bữa sáng phong phú.Phong Thiên Tuyết hay nói với bà cứ làm đại cái gì ăn là được, không cần phức tạp quá như thế.Nhưng thím Chu cẩn thận quen rồi, sáng nào ít nhất cũng phải làm bốn, năm loại thức ăn.Người một nhà quây quần bên bàn ăn vừa nói cười vừa ăn sáng là chuyện thím Chu cảm thấy hạnh phúc nhất.Mấy đứa bé nghỉ học rất lâu nay rốt cuộc có thể trở lại nhà trẻ, đứa nào cũng vực kỳ mong chờ.Ăn sáng xong, Phong Thiên Tuyết và thím Chu cùng đưa bọn trẻ lên xe đưa đón của trường, sau đó cô vội vàng đi tới công ty.Lần trước bởi vì Bạch Lộ đến công ty gây sự nên Phong Thiên Tuyết bị tạm đình chỉ công việc.Hơn nữa, rất nhiều người trong công ty đều đang hóng chuyện, sợ rằng lời đồn đại đã lan truyền khắp công ty.Không biết bây giờ tình hình thế nào rồi.Phong Thiên Tuyết đến công ty, trong lòng hãy còn hơi thấp thỏm..

Chương 457