Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 61: 61: “rốt Cuộc Anh Muốn Làm Gì
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… "Đây đâu phải là cãi nhau đâu.Tôi thấy là Ngũ Vận Uyển đang cáu kỉnh với Tổng biên tập của chúng ta"Trong toà soạn vốn dĩ đã có nhiều nhân viên nữ, nơi nào có phụ nữ thì nơi đó có thị phi.Ngũ Vận Uyển đã làm việc tại tòa soạn được hai năm rồi, nhưng thành tích của cô rất tốt, thậm chí còn tốt hơn một số phóng viên cũ đã làm ba bốn năm.Nguyên nhân chính là do dù tin tức có mệt mỏi và phiền phức đến đâu thì Ngũ Vận Uyển cũng dám làm.Nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy.Trước đó đã có người trong tòa soạn đồn rằng Ngũ Vận Uyển bám được vào ông lớn nào đó, lúc này lại nhìn thấy quan hệ của cô và Tổng biên tập mờ ám như vậy, mọi người càng đổ thêm dầu vào lửa.Ngũ Vận Uyển không biết mình đã trở thành đề tài đàm tiếu trong miệng mọi người, chỉ tức giận cùng Nam Bá lên xe đến tập đoàn Ngự Diệu.“Nam Báo Trên đường chỉ còn lại cô và Nam Bá, cuối cùng cô cũng không nhịn nổi nữa, nói: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?""Sao hả? Sợ rồi à?" Nam Bá cười lạnh, "Không phải chỉ là kim chủ của cô thôi sao, thế này thôi đã sợ rồi, tố chất tâm lý này của cô sao có thể làm tiểu tam phá hoại gia đình người khác được?"Ngũ Vận Uyển cảm thấy Nam Bá hiện tại rất vô lý, cô không muốn nói thêm một lời nào với anh ta nữa, chỉ có thể nhìn ra ngoài cửa sổ.Xe cuối cùng cũng đến bên dưới của tập đoàn Ngự Diệu, Ngũ Vận Uyển đi theo Nam Bá lên lầu, dưới sự chỉ dẫn của thư ký, họ đi đến phòng làm việc của Nam Ngự một lần nữa.Vẫn là một văn phòng hiện đại hóa, người đàn ông ngồi trên xe lăn trước khung cửa sổ nối liền từ trần đến nền nhà khổng lồ, ánh mặt trời như dát một lớp màng mỏng lên người anh, tỏa ra ánh sáng chói lợi.“Chú” Nam Bá chào hỏi, sau đó cùng Ngũ Vận Uyển đi về phía trước, “Đột nhiên tôi nói muốn phỏng vấn chú, thật sự rất xin lỗi, không quấy rầy công việc của chú chứ ạ?"Nam Ngự chậm rãi xoay người lại, khuôn mặt tuấn tú thâm sâu lộ ra biểu cảm nhàn nhạt, "Không sao, chỉ là một cuộc phỏng vấn nhỏ thôi"
"Đây đâu phải là cãi nhau đâu.
Tôi thấy là Ngũ Vận Uyển đang cáu kỉnh với Tổng biên tập của chúng ta"
Trong toà soạn vốn dĩ đã có nhiều nhân viên nữ, nơi nào có phụ nữ thì nơi đó có thị phi.
Ngũ Vận Uyển đã làm việc tại tòa soạn được hai năm rồi, nhưng thành tích của cô rất tốt, thậm chí còn tốt hơn một số phóng viên cũ đã làm ba bốn năm.
Nguyên nhân chính là do dù tin tức có mệt mỏi và phiền phức đến đâu thì Ngũ Vận Uyển cũng dám làm.
Nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy.
Trước đó đã có người trong tòa soạn đồn rằng Ngũ Vận Uyển bám được vào ông lớn nào đó, lúc này lại nhìn thấy quan hệ của cô và Tổng biên tập mờ ám như vậy, mọi người càng đổ thêm dầu vào lửa.
Ngũ Vận Uyển không biết mình đã trở thành đề tài đàm tiếu trong miệng mọi người, chỉ tức giận cùng Nam Bá lên xe đến tập đoàn Ngự Diệu.
“Nam Báo Trên đường chỉ còn lại cô và Nam Bá, cuối cùng cô cũng không nhịn nổi nữa, nói: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
"Sao hả? Sợ rồi à?" Nam Bá cười lạnh, "Không phải chỉ là kim chủ của cô thôi sao, thế này thôi đã sợ rồi, tố chất tâm lý này của cô sao có thể làm tiểu tam phá hoại gia đình người khác được?"
Ngũ Vận Uyển cảm thấy Nam Bá hiện tại rất vô lý, cô không muốn nói thêm một lời nào với anh ta nữa, chỉ có thể nhìn ra ngoài cửa sổ.
Xe cuối cùng cũng đến bên dưới của tập đoàn Ngự Diệu, Ngũ Vận Uyển đi theo Nam Bá lên lầu, dưới sự chỉ dẫn của thư ký, họ đi đến phòng làm việc của Nam Ngự một lần nữa.
Vẫn là một văn phòng hiện đại hóa, người đàn ông ngồi trên xe lăn trước khung cửa sổ nối liền từ trần đến nền nhà khổng lồ, ánh mặt trời như dát một lớp màng mỏng lên người anh, tỏa ra ánh sáng chói lợi.
“Chú” Nam Bá chào hỏi, sau đó cùng Ngũ Vận Uyển đi về phía trước, “Đột nhiên tôi nói muốn phỏng vấn chú, thật sự rất xin lỗi, không quấy rầy công việc của chú chứ ạ?"
Nam Ngự chậm rãi xoay người lại, khuôn mặt tuấn tú thâm sâu lộ ra biểu cảm nhàn nhạt, "Không sao, chỉ là một cuộc phỏng vấn nhỏ thôi"
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… "Đây đâu phải là cãi nhau đâu.Tôi thấy là Ngũ Vận Uyển đang cáu kỉnh với Tổng biên tập của chúng ta"Trong toà soạn vốn dĩ đã có nhiều nhân viên nữ, nơi nào có phụ nữ thì nơi đó có thị phi.Ngũ Vận Uyển đã làm việc tại tòa soạn được hai năm rồi, nhưng thành tích của cô rất tốt, thậm chí còn tốt hơn một số phóng viên cũ đã làm ba bốn năm.Nguyên nhân chính là do dù tin tức có mệt mỏi và phiền phức đến đâu thì Ngũ Vận Uyển cũng dám làm.Nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy.Trước đó đã có người trong tòa soạn đồn rằng Ngũ Vận Uyển bám được vào ông lớn nào đó, lúc này lại nhìn thấy quan hệ của cô và Tổng biên tập mờ ám như vậy, mọi người càng đổ thêm dầu vào lửa.Ngũ Vận Uyển không biết mình đã trở thành đề tài đàm tiếu trong miệng mọi người, chỉ tức giận cùng Nam Bá lên xe đến tập đoàn Ngự Diệu.“Nam Báo Trên đường chỉ còn lại cô và Nam Bá, cuối cùng cô cũng không nhịn nổi nữa, nói: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?""Sao hả? Sợ rồi à?" Nam Bá cười lạnh, "Không phải chỉ là kim chủ của cô thôi sao, thế này thôi đã sợ rồi, tố chất tâm lý này của cô sao có thể làm tiểu tam phá hoại gia đình người khác được?"Ngũ Vận Uyển cảm thấy Nam Bá hiện tại rất vô lý, cô không muốn nói thêm một lời nào với anh ta nữa, chỉ có thể nhìn ra ngoài cửa sổ.Xe cuối cùng cũng đến bên dưới của tập đoàn Ngự Diệu, Ngũ Vận Uyển đi theo Nam Bá lên lầu, dưới sự chỉ dẫn của thư ký, họ đi đến phòng làm việc của Nam Ngự một lần nữa.Vẫn là một văn phòng hiện đại hóa, người đàn ông ngồi trên xe lăn trước khung cửa sổ nối liền từ trần đến nền nhà khổng lồ, ánh mặt trời như dát một lớp màng mỏng lên người anh, tỏa ra ánh sáng chói lợi.“Chú” Nam Bá chào hỏi, sau đó cùng Ngũ Vận Uyển đi về phía trước, “Đột nhiên tôi nói muốn phỏng vấn chú, thật sự rất xin lỗi, không quấy rầy công việc của chú chứ ạ?"Nam Ngự chậm rãi xoay người lại, khuôn mặt tuấn tú thâm sâu lộ ra biểu cảm nhàn nhạt, "Không sao, chỉ là một cuộc phỏng vấn nhỏ thôi"