Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 62: 62: Coi Như Là Một Sự Khẳng Định

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Biểu cảm của Nam Ngự rất bình tĩnh, thậm chí ngay cả khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển trên mặt anh cũng không có một chút dậy sóng nào.“Vâng, vậy chúng ta bắt đầu ngay bây giờ đi” Nam Bá mỉm cười ra hiệu cho Ngũ Vận Uyển ngồi xuống ghế sofa.Nam Ngự cũng đẩy xe lăn đến chỗ đối diện với họ, từ đầu đến cuối đều không nhìn Ngũ Vận Uyển.“Cảm ơn chú vì buổi phỏng vấn lần trước” Nam Bá cũng giả vờ như mọi chuyện chỉ là một buổi phỏng vấn bình thường, “Nhờ buổi phỏng vấn đó mà doanh số bán tạp chí của chúng tôi đã tăng lên rất nhiều”"Không cần khách sáo"“Buổi phỏng vấn này chủ yếu nhằm vào việc gần đây chú đã giành được giải thưởng Thanh niên xuất sắc” Nam Bá không nhanh không chậm nói, “Xin hỏi, chú cảm thấy thế nào khi nhận được giải thưởng này?”“Coi như là một sự khẳng định” Nam Ngự nói ngắn gọn.Cặp chú cháu này rất bình tĩnh, một người người hỏi một người trả lời, còn Ngũ Vận Uyển ở bên cạnh khó mà bình tĩnh được.Cô biết Nam Bá quá rõ, anh ta đường đường là Tổng biên tập mà lại đích thân đến phỏng vấn, chắc chắn là muốn làm gì đó.Lẽ nào là??Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ đến những bức ảnh ngày hôm qua, sắc mặt không khỏi trắng bệch đi.Lẽ nào Nam Bà muốn cho Nam Ngự xem những bức ảnh đó?Ngũ Vận Uyển không ngờ rằng Nam Bá đã đưa những bức ảnh đó cho Nam Ngự xem từ lâu rồi.Còn về buổi phỏng vấn hôm nay, nói trắng ra đó chỉ là sự không cam tâm của Nam Bá.Anh ta vẫn không cam tâm việc Nam Ngự thờ ơ ngày hôm qua, vì vậy khi tòa soạn quyết định phỏng vấn Nam Ngự một lần nữa, ma xui qủy khiến thế nào anh ta lại đích thân dẫn Ngũ Vận Uyển đến.Sau một vài câu hỏi thông thường, ánh mắt Nam Bá lóe lên, nói: "Phải rồi, sau lễ trao giải lần này, trên mạng có rất nhiều người đang bàn luận về vợ chú?"Ánh mắt Nam Ngự hơi trầm xuống, gật đầu, "Đúng vậy."“Vậy có thể phiền chú chia sẻ thêm về chuyện của vợ của mình với chúng tôiđược không?” Nam Bá lễ phép cười, “Chú à, chú cũng biết độc giả nữ thích nhất là cái này.”“Vợ tôi à?” Nam Ngự cười nhạt, “Chỉ là một người phụ nữ rất bình thường thôi.”“Có thể miêu tả thêm không ạ?” Nam Bá tiếp tục hỏi, ánh mắt như có như không liếc nhìn Ngũ Vận Uyển bên cạnh, “Thím chắc chắn là một người phụ nữ vô cùng đơn thuần và lương thiện đúng không ạ? Tình cảm của chú và thím rất tốt đúng không?”Nghe thấy câu hỏi này của Nam Bá, Ngũ Vận Uyển cuối cùng cũng hiểu tại sao anh ta lại đưa mình đến phỏng vấn Nam Ngự rồi.Nam Bà muốn Nam Ngự nói vợ anh đơn thuần như thế nào, họ ân ái như thế nào trước mặt cô để khiến bản thân cô rút lui, tự mình cảm thấy áy náy.Ngũ Vận Uyển đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.Nam Bá đang muốn cô ghen với chính mình sao?Thực sự không biết nếu sau này Nam Bá biết mình chính là vợ của Nam Ngự thì sẽ có biểu cảm gì.Nghĩ đến cảnh tượng đó, Ngũ Vận Uyển không khỏi rùng mình.

Biểu cảm của Nam Ngự rất bình tĩnh, thậm chí ngay cả khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển trên mặt anh cũng không có một chút dậy sóng nào.

“Vâng, vậy chúng ta bắt đầu ngay bây giờ đi” Nam Bá mỉm cười ra hiệu cho Ngũ Vận Uyển ngồi xuống ghế sofa.

Nam Ngự cũng đẩy xe lăn đến chỗ đối diện với họ, từ đầu đến cuối đều không nhìn Ngũ Vận Uyển.

“Cảm ơn chú vì buổi phỏng vấn lần trước” Nam Bá cũng giả vờ như mọi chuyện chỉ là một buổi phỏng vấn bình thường, “Nhờ buổi phỏng vấn đó mà doanh số bán tạp chí của chúng tôi đã tăng lên rất nhiều”

"Không cần khách sáo"

“Buổi phỏng vấn này chủ yếu nhằm vào việc gần đây chú đã giành được giải thưởng Thanh niên xuất sắc” Nam Bá không nhanh không chậm nói, “Xin hỏi, chú cảm thấy thế nào khi nhận được giải thưởng này?”

“Coi như là một sự khẳng định” Nam Ngự nói ngắn gọn.

Cặp chú cháu này rất bình tĩnh, một người người hỏi một người trả lời, còn Ngũ Vận Uyển ở bên cạnh khó mà bình tĩnh được.

Cô biết Nam Bá quá rõ, anh ta đường đường là Tổng biên tập mà lại đích thân đến phỏng vấn, chắc chắn là muốn làm gì đó.

Lẽ nào là??

Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ đến những bức ảnh ngày hôm qua, sắc mặt không khỏi trắng bệch đi.

Lẽ nào Nam Bà muốn cho Nam Ngự xem những bức ảnh đó?

Ngũ Vận Uyển không ngờ rằng Nam Bá đã đưa những bức ảnh đó cho Nam Ngự xem từ lâu rồi.

Còn về buổi phỏng vấn hôm nay, nói trắng ra đó chỉ là sự không cam tâm của Nam Bá.

Anh ta vẫn không cam tâm việc Nam Ngự thờ ơ ngày hôm qua, vì vậy khi tòa soạn quyết định phỏng vấn Nam Ngự một lần nữa, ma xui qủy khiến thế nào anh ta lại đích thân dẫn Ngũ Vận Uyển đến.

Sau một vài câu hỏi thông thường, ánh mắt Nam Bá lóe lên, nói: "Phải rồi, sau lễ trao giải lần này, trên mạng có rất nhiều người đang bàn luận về vợ chú?"

Ánh mắt Nam Ngự hơi trầm xuống, gật đầu, "Đúng vậy."

“Vậy có thể phiền chú chia sẻ thêm về chuyện của vợ của mình với chúng tôi

được không?” Nam Bá lễ phép cười, “Chú à, chú cũng biết độc giả nữ thích nhất là cái này.”

“Vợ tôi à?” Nam Ngự cười nhạt, “Chỉ là một người phụ nữ rất bình thường thôi.”

“Có thể miêu tả thêm không ạ?” Nam Bá tiếp tục hỏi, ánh mắt như có như không liếc nhìn Ngũ Vận Uyển bên cạnh, “Thím chắc chắn là một người phụ nữ vô cùng đơn thuần và lương thiện đúng không ạ? Tình cảm của chú và thím rất tốt đúng không?”

Nghe thấy câu hỏi này của Nam Bá, Ngũ Vận Uyển cuối cùng cũng hiểu tại sao anh ta lại đưa mình đến phỏng vấn Nam Ngự rồi.

Nam Bà muốn Nam Ngự nói vợ anh đơn thuần như thế nào, họ ân ái như thế nào trước mặt cô để khiến bản thân cô rút lui, tự mình cảm thấy áy náy.

Ngũ Vận Uyển đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.

Nam Bá đang muốn cô ghen với chính mình sao?

Thực sự không biết nếu sau này Nam Bá biết mình chính là vợ của Nam Ngự thì sẽ có biểu cảm gì.

Nghĩ đến cảnh tượng đó, Ngũ Vận Uyển không khỏi rùng mình.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Biểu cảm của Nam Ngự rất bình tĩnh, thậm chí ngay cả khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển trên mặt anh cũng không có một chút dậy sóng nào.“Vâng, vậy chúng ta bắt đầu ngay bây giờ đi” Nam Bá mỉm cười ra hiệu cho Ngũ Vận Uyển ngồi xuống ghế sofa.Nam Ngự cũng đẩy xe lăn đến chỗ đối diện với họ, từ đầu đến cuối đều không nhìn Ngũ Vận Uyển.“Cảm ơn chú vì buổi phỏng vấn lần trước” Nam Bá cũng giả vờ như mọi chuyện chỉ là một buổi phỏng vấn bình thường, “Nhờ buổi phỏng vấn đó mà doanh số bán tạp chí của chúng tôi đã tăng lên rất nhiều”"Không cần khách sáo"“Buổi phỏng vấn này chủ yếu nhằm vào việc gần đây chú đã giành được giải thưởng Thanh niên xuất sắc” Nam Bá không nhanh không chậm nói, “Xin hỏi, chú cảm thấy thế nào khi nhận được giải thưởng này?”“Coi như là một sự khẳng định” Nam Ngự nói ngắn gọn.Cặp chú cháu này rất bình tĩnh, một người người hỏi một người trả lời, còn Ngũ Vận Uyển ở bên cạnh khó mà bình tĩnh được.Cô biết Nam Bá quá rõ, anh ta đường đường là Tổng biên tập mà lại đích thân đến phỏng vấn, chắc chắn là muốn làm gì đó.Lẽ nào là??Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ đến những bức ảnh ngày hôm qua, sắc mặt không khỏi trắng bệch đi.Lẽ nào Nam Bà muốn cho Nam Ngự xem những bức ảnh đó?Ngũ Vận Uyển không ngờ rằng Nam Bá đã đưa những bức ảnh đó cho Nam Ngự xem từ lâu rồi.Còn về buổi phỏng vấn hôm nay, nói trắng ra đó chỉ là sự không cam tâm của Nam Bá.Anh ta vẫn không cam tâm việc Nam Ngự thờ ơ ngày hôm qua, vì vậy khi tòa soạn quyết định phỏng vấn Nam Ngự một lần nữa, ma xui qủy khiến thế nào anh ta lại đích thân dẫn Ngũ Vận Uyển đến.Sau một vài câu hỏi thông thường, ánh mắt Nam Bá lóe lên, nói: "Phải rồi, sau lễ trao giải lần này, trên mạng có rất nhiều người đang bàn luận về vợ chú?"Ánh mắt Nam Ngự hơi trầm xuống, gật đầu, "Đúng vậy."“Vậy có thể phiền chú chia sẻ thêm về chuyện của vợ của mình với chúng tôiđược không?” Nam Bá lễ phép cười, “Chú à, chú cũng biết độc giả nữ thích nhất là cái này.”“Vợ tôi à?” Nam Ngự cười nhạt, “Chỉ là một người phụ nữ rất bình thường thôi.”“Có thể miêu tả thêm không ạ?” Nam Bá tiếp tục hỏi, ánh mắt như có như không liếc nhìn Ngũ Vận Uyển bên cạnh, “Thím chắc chắn là một người phụ nữ vô cùng đơn thuần và lương thiện đúng không ạ? Tình cảm của chú và thím rất tốt đúng không?”Nghe thấy câu hỏi này của Nam Bá, Ngũ Vận Uyển cuối cùng cũng hiểu tại sao anh ta lại đưa mình đến phỏng vấn Nam Ngự rồi.Nam Bà muốn Nam Ngự nói vợ anh đơn thuần như thế nào, họ ân ái như thế nào trước mặt cô để khiến bản thân cô rút lui, tự mình cảm thấy áy náy.Ngũ Vận Uyển đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.Nam Bá đang muốn cô ghen với chính mình sao?Thực sự không biết nếu sau này Nam Bá biết mình chính là vợ của Nam Ngự thì sẽ có biểu cảm gì.Nghĩ đến cảnh tượng đó, Ngũ Vận Uyển không khỏi rùng mình.

Chương 62: 62: Coi Như Là Một Sự Khẳng Định