Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 320: Quà Sinh Nhật Năm Mười Hai Tuổi

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.MC giới thiệu: “Mọi người đừng coi thường chiếc bút máy này.Xin hãy nhìn kỹ kim cương được khảm trên đó, là hàng cao cấp hạng nhất.Đây chính là một chiếc bút kim cương được đặt làm thủ công do sếp Mặc của nhà họ Mặc quyền tặng.Đối với sếp Mặc, chiếc bút này là một kỷ vật vô giá, đây là di vật của cô cả nhà họ Mặc, cũng chính là em gái Mặc Chiêu Huyên của anh ấy.Chiếc bút máy được giữ gìn nguyên vẹn, được đặt làm riêng, chỉ có duy nhất một chiếc này”.Ngay khi chiếc bút vừa xuất hiện, sắc mặt của Quý Tương Như và Nam Ngự đều thay đổi.Sắc mặt Nam Ngự trầm xuống, anh nhíu mày.Chiêu Huyên...!Nam Ngự lâm vào trong hồi ức xa xưa.Đây là món quà sinh nhật anh đã tặng Mặc Chiêu Huyên lúc cô ta vừa tròn mười hai tuổi, anh hy vọng cô ta có thể học tập tiến bộ và giành kết quả thi đứng đầu toànkhối.Nam Ngự nhớ rằng Mặc Chiêu Huyên rất thích cây bút này.Năm đó Mặc Nham vẫn còn là một chàng trai, anhta muốn cầm lên xem nhưng Chiêu Huyên lại nhất quyết không chịu.Không ngờ nhiều năm sau, Mặc Nham lại bán đấu giá cây bút này để làm từ thiện!Sắc mặt Nam Ngự càng tệ hơn.Quý Tương Như lẩm bẩm: “Tên Mặc Nhạm này thật độc ác."Quý Tương Như hiểu rất rõ tính cách của Mặc Nham, rõ ràng anh ta đang trả thù Nam Ngự và cố ý muốn chọc tức anh.Ngũ Vận Uyển đang ngồi bên cạnh đã nghe thấy lời nói của Quý Tương Như, cô cũng rất muốn biết nguyên nhân nên đã hỏi Quý Tương Như tại sao lại nói như vậy?Quý Tương Như biết rằng Ngũ Vận Uyển đã biết về chuyện trước đây của Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự, vì vậy anh ấy lén lút nói thầm với Ngũ Vận Uyển: “Đây là quà sinh nhật mà Nam Ngự đã tặng Mặc Chiêu Huyên năm mười hai tuổi”Ngũ Vận Uyển nhìn thấy sắc mặt của Nam Ngự, quả thực không được tốt cho lắm.Ồ, hóa ra là như vậy.Ngũ Vận Uyển nghĩ, di vật của bạn gái cũ bị mang ra bán đấu giá, chẳng trách sắc mặt anh lại lộ ra vẻ căng thẳng và tức giận như vậy.Tên Mặc Nhạm này làm anh trai mà sao lại không trần trọng di vật của em gái nhỉ? Chẳng lẽ anh ta không biết ý nghĩa của món quà này đối với Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự? Hay là hôm nay anh ta cố tình đến đây để bán đấu giá cây bút này, cố ý khiến Nam Ngự tức giận?.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

MC giới thiệu: “Mọi người đừng coi thường chiếc bút máy này.

Xin hãy nhìn kỹ kim cương được khảm trên đó, là hàng cao cấp hạng nhất.

Đây chính là một chiếc bút kim cương được đặt làm thủ công do sếp Mặc của nhà họ Mặc quyền tặng.

Đối với sếp Mặc, chiếc bút này là một kỷ vật vô giá, đây là di vật của cô cả nhà họ Mặc, cũng chính là em gái Mặc Chiêu Huyên của anh ấy.

Chiếc bút máy được giữ gìn nguyên vẹn, được đặt làm riêng, chỉ có duy nhất một chiếc này”.

Ngay khi chiếc bút vừa xuất hiện, sắc mặt của Quý Tương Như và Nam Ngự đều thay đổi.

Sắc mặt Nam Ngự trầm xuống, anh nhíu mày.

Chiêu Huyên...!

Nam Ngự lâm vào trong hồi ức xa xưa.

Đây là món quà sinh nhật anh đã tặng Mặc Chiêu Huyên lúc cô ta vừa tròn mười hai tuổi, anh hy vọng cô ta có thể học tập tiến bộ và giành kết quả thi đứng đầu toàn

khối.

Nam Ngự nhớ rằng Mặc Chiêu Huyên rất thích cây bút này.

Năm đó Mặc Nham vẫn còn là một chàng trai, anh

ta muốn cầm lên xem nhưng Chiêu Huyên lại nhất quyết không chịu.

Không ngờ nhiều năm sau, Mặc Nham lại bán đấu giá cây bút này để làm từ thiện!

Sắc mặt Nam Ngự càng tệ hơn.

Quý Tương Như lẩm bẩm: “Tên Mặc Nhạm này thật độc ác."

Quý Tương Như hiểu rất rõ tính cách của Mặc Nham, rõ ràng anh ta đang trả thù Nam Ngự và cố ý muốn chọc tức anh.

Ngũ Vận Uyển đang ngồi bên cạnh đã nghe thấy lời nói của Quý Tương Như, cô cũng rất muốn biết nguyên nhân nên đã hỏi Quý Tương Như tại sao lại nói như vậy?

Quý Tương Như biết rằng Ngũ Vận Uyển đã biết về chuyện trước đây của Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự, vì vậy anh ấy lén lút nói thầm với Ngũ Vận Uyển: “Đây là quà sinh nhật mà Nam Ngự đã tặng Mặc Chiêu Huyên năm mười hai tuổi”

Ngũ Vận Uyển nhìn thấy sắc mặt của Nam Ngự, quả thực không được tốt cho lắm.

Ồ, hóa ra là như vậy.

Ngũ Vận Uyển nghĩ, di vật của bạn gái cũ bị mang ra bán đấu giá, chẳng trách sắc mặt anh lại lộ ra vẻ căng thẳng và tức giận như vậy.

Tên Mặc Nhạm này làm anh trai mà sao lại không trần trọng di vật của em gái nhỉ? Chẳng lẽ anh ta không biết ý nghĩa của món quà này đối với Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự? Hay là hôm nay anh ta cố tình đến đây để bán đấu giá cây bút này, cố ý khiến Nam Ngự tức giận?

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.MC giới thiệu: “Mọi người đừng coi thường chiếc bút máy này.Xin hãy nhìn kỹ kim cương được khảm trên đó, là hàng cao cấp hạng nhất.Đây chính là một chiếc bút kim cương được đặt làm thủ công do sếp Mặc của nhà họ Mặc quyền tặng.Đối với sếp Mặc, chiếc bút này là một kỷ vật vô giá, đây là di vật của cô cả nhà họ Mặc, cũng chính là em gái Mặc Chiêu Huyên của anh ấy.Chiếc bút máy được giữ gìn nguyên vẹn, được đặt làm riêng, chỉ có duy nhất một chiếc này”.Ngay khi chiếc bút vừa xuất hiện, sắc mặt của Quý Tương Như và Nam Ngự đều thay đổi.Sắc mặt Nam Ngự trầm xuống, anh nhíu mày.Chiêu Huyên...!Nam Ngự lâm vào trong hồi ức xa xưa.Đây là món quà sinh nhật anh đã tặng Mặc Chiêu Huyên lúc cô ta vừa tròn mười hai tuổi, anh hy vọng cô ta có thể học tập tiến bộ và giành kết quả thi đứng đầu toànkhối.Nam Ngự nhớ rằng Mặc Chiêu Huyên rất thích cây bút này.Năm đó Mặc Nham vẫn còn là một chàng trai, anhta muốn cầm lên xem nhưng Chiêu Huyên lại nhất quyết không chịu.Không ngờ nhiều năm sau, Mặc Nham lại bán đấu giá cây bút này để làm từ thiện!Sắc mặt Nam Ngự càng tệ hơn.Quý Tương Như lẩm bẩm: “Tên Mặc Nhạm này thật độc ác."Quý Tương Như hiểu rất rõ tính cách của Mặc Nham, rõ ràng anh ta đang trả thù Nam Ngự và cố ý muốn chọc tức anh.Ngũ Vận Uyển đang ngồi bên cạnh đã nghe thấy lời nói của Quý Tương Như, cô cũng rất muốn biết nguyên nhân nên đã hỏi Quý Tương Như tại sao lại nói như vậy?Quý Tương Như biết rằng Ngũ Vận Uyển đã biết về chuyện trước đây của Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự, vì vậy anh ấy lén lút nói thầm với Ngũ Vận Uyển: “Đây là quà sinh nhật mà Nam Ngự đã tặng Mặc Chiêu Huyên năm mười hai tuổi”Ngũ Vận Uyển nhìn thấy sắc mặt của Nam Ngự, quả thực không được tốt cho lắm.Ồ, hóa ra là như vậy.Ngũ Vận Uyển nghĩ, di vật của bạn gái cũ bị mang ra bán đấu giá, chẳng trách sắc mặt anh lại lộ ra vẻ căng thẳng và tức giận như vậy.Tên Mặc Nhạm này làm anh trai mà sao lại không trần trọng di vật của em gái nhỉ? Chẳng lẽ anh ta không biết ý nghĩa của món quà này đối với Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự? Hay là hôm nay anh ta cố tình đến đây để bán đấu giá cây bút này, cố ý khiến Nam Ngự tức giận?.

Chương 320: Quà Sinh Nhật Năm Mười Hai Tuổi