Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 321: “một Trăm Năm Mươi Nghìn!”
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Thấy Mặc Nham đứng dậy và đi tới, MC cười nói: “Mọi người hoan nghênh sếp Mặc phát biểu nào?Mặc Nham cầm micro một cách tao nhã, chị em phụ nữ dưới sân khấu lập tức kinh ngạc cảm thán, đẹp trai quá đi mất.Mặc Nham chuyển sự chú ý về phía Nam Ngự, sau đó nói: “Lý do hôm nay tôi mang di vật của em gái ra để bán đấu giá là vì muốn tích đức để em ấy được hạnh phúc trên thiên đường, đồng thời cũng có thể giúp đỡ những người nghèo khổ.Tôi nghĩ nếu hôm nay em gái tôi vẫn còn sống, thì em ấy cũng sẽ đồng ý với việc làm của tôi ngày hôm nay!”.Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay.Sau khi Mặc Nham trở về chỗ ngồi, MC mới nói: “Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá.Giá khởi điểm là một trăm nghìn tệ, bắt đầu đấu giá!”Cây bút máy này được thiết kế rất tinh xảo, hơn nữa còn được giữ gìn nguyên vẹn, nó sáng lấp lánh dưới ánh sáng của đèn sợi đốt, quả thực là một món đồ rất đẹp.Ngòi bút được làm bằng vàng nguyên chất, viết rất mượt, đã qua nhiều năm mà vẫn không bị hỏng hóc, quả thực rất đáng để sở hữu.Nếu dùng nó để ký hợp đồng thì cũng có thể chứng tỏ người đó rất có thân phận.Mọi người đều bắt đầu đấu giá, tất cả đều háo hức muốn thử.“Một trăm nghìn!”“Một trăm năm mươi nghìn!”“Hai trăm nghìn!”Rất nhiều người đều bày ra vẻ nhất định phải giành được, đây là món đồ đầu tiên được bán trong buổi đầu giá, ai cũng muốn mua được món đồ đầu tiên.Lòng bàn tay đang siết chặt của Nam Ngự đổ đầy mồ hôi.Anh vẫn luôn nhẫn nhịn, nhưng khi nhìn thấy những người đến đây tham gia đấu giá đều rất hứng thú với cây bút này, cuối cùng Nam Ngự cũng không nhịn nữa, anh nhất định phải có được nó!Cây bút này chỉ có thể thuộc về anh! Anh không thể trở mắt nhìn nó bị người lạ giành mất, anh biết nếu Mặc Chiêu Huyên còn sống thì chắc chắn cô ta cũng sẽ không muốn! Cô ta rất thích cây bút do anh tặng này!Cả Quý Tương Như và Ngũ Vận Uyển đều quay đầu nhìn Nam Ngự, không biết liệu anh có ra tay hay không.Trong lòng Ngũ Vận Uyển rất mâu thuẫn.Cô vừa không muốn Nam Ngự giành mua, lại vừa không muốn Nam Ngự là một người không nhớ nhung tình cảm cũ.Nam Ngự sẽ làm gì đây? Một sợi dây chuyền pha lê cũng được anh cất giữ nhiều năm, Ngũ Vận Uyển chỉ lấy ra xem mà anh đã tức giận như vậy, hơn nữa cây bút này còn bị mang ra bán đấu giá cho người khác, anh sẽ cam lòng ư?.
Thấy Mặc Nham đứng dậy và đi tới, MC cười nói: “Mọi người hoan nghênh sếp Mặc phát biểu nào?
Mặc Nham cầm micro một cách tao nhã, chị em phụ nữ dưới sân khấu lập tức kinh ngạc cảm thán, đẹp trai quá đi mất.
Mặc Nham chuyển sự chú ý về phía Nam Ngự, sau đó nói: “Lý do hôm nay tôi mang di vật của em gái ra để bán đấu giá là vì muốn tích đức để em ấy được hạnh phúc trên thiên đường, đồng thời cũng có thể giúp đỡ những người nghèo khổ.
Tôi nghĩ nếu hôm nay em gái tôi vẫn còn sống, thì em ấy cũng sẽ đồng ý với việc làm của tôi ngày hôm nay!”.
Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay.
Sau khi Mặc Nham trở về chỗ ngồi, MC mới nói: “Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá.
Giá khởi điểm là một trăm nghìn tệ, bắt đầu đấu giá!”
Cây bút máy này được thiết kế rất tinh xảo, hơn nữa còn được giữ gìn nguyên vẹn, nó sáng lấp lánh dưới ánh sáng của đèn sợi đốt, quả thực là một món đồ rất đẹp.
Ngòi bút được làm bằng vàng nguyên chất, viết rất mượt, đã qua nhiều năm mà vẫn không bị hỏng hóc, quả thực rất đáng để sở hữu.
Nếu dùng nó để ký hợp đồng thì cũng có thể chứng tỏ người đó rất có thân phận.
Mọi người đều bắt đầu đấu giá, tất cả đều háo hức muốn thử.
“Một trăm nghìn!”
“Một trăm năm mươi nghìn!”
“Hai trăm nghìn!”
Rất nhiều người đều bày ra vẻ nhất định phải giành được, đây là món đồ đầu tiên được bán trong buổi đầu giá, ai cũng muốn mua được món đồ đầu tiên.
Lòng bàn tay đang siết chặt của Nam Ngự đổ đầy mồ hôi.
Anh vẫn luôn nhẫn nhịn, nhưng khi nhìn thấy những người đến đây tham gia đấu giá đều rất hứng thú với cây bút này, cuối cùng Nam Ngự cũng không nhịn nữa, anh nhất định phải có được nó!
Cây bút này chỉ có thể thuộc về anh! Anh không thể trở mắt nhìn nó bị người lạ giành mất, anh biết nếu Mặc Chiêu Huyên còn sống thì chắc chắn cô ta cũng sẽ không muốn! Cô ta rất thích cây bút do anh tặng này!
Cả Quý Tương Như và Ngũ Vận Uyển đều quay đầu nhìn Nam Ngự, không biết liệu anh có ra tay hay không.
Trong lòng Ngũ Vận Uyển rất mâu thuẫn.
Cô vừa không muốn Nam Ngự giành mua, lại vừa không muốn Nam Ngự là một người không nhớ nhung tình cảm cũ.
Nam Ngự sẽ làm gì đây? Một sợi dây chuyền pha lê cũng được anh cất giữ nhiều năm, Ngũ Vận Uyển chỉ lấy ra xem mà anh đã tức giận như vậy, hơn nữa cây bút này còn bị mang ra bán đấu giá cho người khác, anh sẽ cam lòng ư?.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Thấy Mặc Nham đứng dậy và đi tới, MC cười nói: “Mọi người hoan nghênh sếp Mặc phát biểu nào?Mặc Nham cầm micro một cách tao nhã, chị em phụ nữ dưới sân khấu lập tức kinh ngạc cảm thán, đẹp trai quá đi mất.Mặc Nham chuyển sự chú ý về phía Nam Ngự, sau đó nói: “Lý do hôm nay tôi mang di vật của em gái ra để bán đấu giá là vì muốn tích đức để em ấy được hạnh phúc trên thiên đường, đồng thời cũng có thể giúp đỡ những người nghèo khổ.Tôi nghĩ nếu hôm nay em gái tôi vẫn còn sống, thì em ấy cũng sẽ đồng ý với việc làm của tôi ngày hôm nay!”.Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay.Sau khi Mặc Nham trở về chỗ ngồi, MC mới nói: “Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu đấu giá.Giá khởi điểm là một trăm nghìn tệ, bắt đầu đấu giá!”Cây bút máy này được thiết kế rất tinh xảo, hơn nữa còn được giữ gìn nguyên vẹn, nó sáng lấp lánh dưới ánh sáng của đèn sợi đốt, quả thực là một món đồ rất đẹp.Ngòi bút được làm bằng vàng nguyên chất, viết rất mượt, đã qua nhiều năm mà vẫn không bị hỏng hóc, quả thực rất đáng để sở hữu.Nếu dùng nó để ký hợp đồng thì cũng có thể chứng tỏ người đó rất có thân phận.Mọi người đều bắt đầu đấu giá, tất cả đều háo hức muốn thử.“Một trăm nghìn!”“Một trăm năm mươi nghìn!”“Hai trăm nghìn!”Rất nhiều người đều bày ra vẻ nhất định phải giành được, đây là món đồ đầu tiên được bán trong buổi đầu giá, ai cũng muốn mua được món đồ đầu tiên.Lòng bàn tay đang siết chặt của Nam Ngự đổ đầy mồ hôi.Anh vẫn luôn nhẫn nhịn, nhưng khi nhìn thấy những người đến đây tham gia đấu giá đều rất hứng thú với cây bút này, cuối cùng Nam Ngự cũng không nhịn nữa, anh nhất định phải có được nó!Cây bút này chỉ có thể thuộc về anh! Anh không thể trở mắt nhìn nó bị người lạ giành mất, anh biết nếu Mặc Chiêu Huyên còn sống thì chắc chắn cô ta cũng sẽ không muốn! Cô ta rất thích cây bút do anh tặng này!Cả Quý Tương Như và Ngũ Vận Uyển đều quay đầu nhìn Nam Ngự, không biết liệu anh có ra tay hay không.Trong lòng Ngũ Vận Uyển rất mâu thuẫn.Cô vừa không muốn Nam Ngự giành mua, lại vừa không muốn Nam Ngự là một người không nhớ nhung tình cảm cũ.Nam Ngự sẽ làm gì đây? Một sợi dây chuyền pha lê cũng được anh cất giữ nhiều năm, Ngũ Vận Uyển chỉ lấy ra xem mà anh đã tức giận như vậy, hơn nữa cây bút này còn bị mang ra bán đấu giá cho người khác, anh sẽ cam lòng ư?.